CHƯƠNG 1444 “Đúng a, không thể buông tay…” “Mình cũng không buông tay được nữa…” Lặp đi lặp lại, Tô Thu Quỳnh giống như điên khùng lặp đi lặp lại câu nói này, sau khi trong lòng có quyết đinh, trong lòng cô ấy liền thoái mái hơn rất nhiều. Nếu cô đã quyết định chấp nhận quá khứ của Lâm Tiêu, liền nên thản nhiên đối mặt với những vấn đề mà anh để lại sau khi đi qua vạn bụi hoa, cô muốn, ích kỷ một lần, không thành toàn cho một nhà bốn người bọn họ, cô muốn, bá chiếm lấy Lâm Tiêu mà cô càng ngày càng thích. Lúc Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đi đến phòng làm việc của Lê Mặc, nhân viên đều đã tan ca cả. Lê Mặc buổi tối có việc, cũng đã rời đi trước. Hai bộ trang phục mà Lê Mặc chuẩn bị cho vòng thi bán kết này, thật sự rất đẹp, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh mặc lên người đều không rỡ cởi ra. Có điều, sợ mặc thời gian dài sẽ ảnh làm tổn hại tới trang phục, ảnh hưởng cuộc thi ngày mai, các cô vần là nhanh chóng thay ra. Đang tính rời khỏi phòng làm việc của Lê Mặc, Nhan Nhã Tịnh ngửi thấy một mùi khói nồng đậm. Lửa! “Thu Quỳnh, chúng ta mau ra ngoài! Phòng làm việc có thể bị cháy rồi!” Trong phòng làm việc, có phòng nghỉ chuyện dụng, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh lúc này chính là đang ở trong phòng nghỉ thay đồ. Cô kéo tay Tô Thu Quỳnh, mau chóng xông ra khỏi phòng nghỉ, lại phát hiện cửa phòng nghỉ bị người khoá trái từ bên ngoài, bất luận cô ra sức thế nào, đều không kéo ra được. Tô Thu Quỳnh vừa thay xong quần áo cũng ý thức được nguy hiểm, ngửi được mùi khói nông đậm đó, cô nhịn không được nhíu chặt chân mày. Phòng làm việc đang yên đang lành không thể nào bốc lửa, cửa chính phòng nghỉ còn bị khoá trái, chỉ có thể nói vụ hoả hoạn này, là cố ý! Đây là một vụ cố ý mưu sát! Có người muốn các cô chết! Thứ được bày nhiều nhất trong phòng nghỉ, chính là các loại trang phục. Những trang phục này đều là vật dễ cháy, một khi bén lửa, thế lửa rất nhanh sẽ lan ra, cho dù bây giờ bọn họ báo cảnh sát, chỉ sợ đợi lúc cứu hoả đuổi được đến, hai người các cô cũng đã bị ngọn lửa bừng bừng nuốt chửng. Nhưng cho dù chỉ có một tia hy vọng sống, các cô cũng không thể dễ dàng từ bỏ, Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng cầm lấy điện thoại, bắt đầu gọi điện cho cứu hoả. Sau khi gọi điện thoại xong, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh không hề lơi lỏng chút nào, hai người các cô ra sức đẩy cửa phòng nghỉ, cửa phòng nghỉ đặc biệt kiên cố, hai người các cô hợp sức cũng không đẩy mở được. “Mở cửa!” Nhan Nhã Tinh gào lên với bên ngoài, nhưng căn bản không có ai đáp lại. Cũng phải, lửa trong phòng làm việc đều đã cháy lên rồi, người phóng hoả căn bản sẽ không ngốc đến mức còn tiếp tục ở lại trong phòng làm việc. “Thu Quỳnh, mau dùng cái này bịt miệng mũi lại!