Chương 1464 Nhan Nhã Tịnh cố gắng nén nước mắt xuống, cô nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to lớn của anh mà vuốt v e: “Anh hai, nếu như không phải vì cứu em thì anh cũng sẽ không bị thương rồi. “ “Anh hai, bây giờ anh có phải rất đau không? “ “Nhã Tịnh, anh không sao, em cũng không cần áy náy. ” Lưu Thiên Hàn giơ tay lên, muốn sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, nhưng còn chưa đụng đến làn da của cô thì anh đã lại thu tay về. “Nhã Tịnh, em quay về trước đi, anh không sao cả, đợi anh ra viện rồi sẽ đi thăm em. “ “Anh hai, em không về! Em biết anh bị thương rồi, bây giờ anh chắc chắn đang rất đau, để em ở bên cạnh anh được không? “ Lưu Thiên Hàn mấy máy môi, anh vừa muốn nói gì đó thì ngoài cửa đã vang lên giọng nói lo lắng của bác sĩ. “Không làm phẫu thuật cắt chi?! Mấy người đây là đang lấy mạng sống bệnh nhân ra làm trò đùa! Nếu như trong vòng 24 tiếng đồng hồ không làm phẫu thật cắt chỉ thì đừng nói chân không giữ được mà đến mạng của anh ta cũng không giữ được! “ “Anh cầm miệng cho tôi! Các người ai dám làm phẫu thật cắt chi cho cậu hai Lưu, tôi lấy mạng các người! ” giọng Cao Bắc Vinh còn kích động hơn cả giọng của bác sĩ: “Đám lang băm các người! Nếu như các người không chữa khỏi cho cậu hai Lưu được tôi liên dỡ cái bệnh viện này luôn! “ Nghe giọng nói của Cao Bắc Vinh và bác sĩ ở ngoài cửa, trái tim Nhan Nhã Tịnh từng chút từng chút một rơi xuống đáy vực. Cắt chi?! Bọn họ vậy mà muốn cắt chỉ cho anh Lưu! Nhan Nhã Tịnh có nghĩ qua vết thương của Lưu Thiên Hàn rất nghiêm trọng, cô cũng đã làm tốt tâm lý chuẩn bị về việc anh ấy có thể sẽ không còn đứng lên được nữa. Dù sao y thuật của cô rất tốt, bác sĩ cũng đã từng tuyên bố ông Thẩm về sau không đứng lên được nữa, nhưng nhờ kỹ thuật châm cứu siêu phàm của cô chẳng phải đã tạo nên kỳ tích rồi đó sao, để ông Thẩm một lần nữa lại có thể đứng lên được. Cô cảm thấy cho dù bác sĩ có tuyên bố anh Lưu không thể đứng lên được nữa nhưng cô nhờ vào y thuật của mình cũng có thể khiến cho đôi chân của anh ấy khôi phục như ban đầu. Chỉ là cô chưa từng nghĩ đến, anh Lưu vậy mà cần phải cắt chỉ. Nếu như anh Lưu làm phẫu thuật cắt chi rồi thì cho dù kỹ thuật châm cứu của cô có giỏi đến đâu đi chăng nữa, cô cũng không có cách nào khiến anh khôi phục lại dáng vẻ khỏe mạnh như ban đầu. “Bác sĩ, mấy người có thể nghiên cứu thêm biện pháp khác không? Cậu hai không thể mất đi đôi chân được! ” Trong giọng nói của Nhạc Dũng mang một vẻ cầu khẩn rõ ràng: “Các người không thể để anh ấy mất đi đôi chân được! “ Bác sĩ nặng nề thở dài một hơi: “Nếu như còn cách nào khác thì chúng tôi cũng không muốn để bệnh nhân mất đi đôi chân. Nhưng chuyên gia nước ngoài giỏi nhất cũng đã được mấy nguiwif mời đến đây rồi, bọn họ nhất chí kết luận rằng bệnh nhân bắt buộc phải cắt chi. “ Trầm mặc một lúc, bác sĩ bất đắc dĩ nói: “Mấy người chuẩn bị tốt tâm lý đi, muộn nhất là sáng sớm ngày mai vào giờ này phải làm phẫu thuật, nếu không thì hậu quả khó lường! Nói xong lời này, bác sĩ không để ý đến Cao Bắc Vinh đang nổi trận lôi đình, xoay người liền quay về hướng phòng làm việc của mình. Tầm nhìn của Nhan Nhã Tịnh khóa chặt trên đôi chân bị chăn che kín của Lưu Thiên Hàn không dời mắt. Bác sĩ nói anh bắt buộc phải làm phẫu thuật cắt chỉ, có thể tưởng tượng được đôi chân của anh bị thương nặng đến ngường nào!