Chương 1475 Chỉ cần cô một mực chắc chắn đây là con của Lưu Thiên Hàn, hơn 90% kết quả giám định DNA là quan hệ cha con thì anh đừng mơ chối bỏ! Cung Tư Mỹ nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới của mình, đều nói mẹ quý nhờ con, hiện tại cô cuối cùng cũng có thể cảm nhận được loại tư vị này rồi! Cô gần đây đã làm rất nhiều rất nhiều chuyện, bây giờ có đứa con này làm chỗ dựa, cô cuối cùng cũng có thể thu lưới được rồi! Nhan Nhã Tịnh, cô cứ cười đi, ra sức mà cười, bởi vì rất nhanh thôi cô liền không bao giờ có thể cười được nữa! Sau khi Cung Tư Mỹ dời di, tâm mắt của Lưu Thiên Hàn vẫn luôn khóa chặt vào khuôn mặt nhỏ nhắn sưng vù lên của Nhan Nhã Tịnh. Anh lụi lọi lọ thuốc mỡ ở trên tủ đầu giường, quết vào tay rồi nhẹ nhàng bôi lên trên mặt Nhan Nhã Tịnh. Cẩn thận bôi thuốc cho Nhan Nhã Tịnh xong, Lưu Thiên Hàn đột nhiên buông mí mắt xuống, nhẹ giọng hỏi cô: “Nhã Tịnh, tại sao lúc nãy em không trả lời câu hỏi của Cung Tư Mỹ? Nhan Nhã Tịnh không muốn Lưu Thiên Hàn lại hiểu lầm gì cô, cô thành thật nói: ‘Anh hai, em không trả lời là bởi vì em cảm thấy không cần thiết. “ “Cung Tư Mỹ nói không đúng, em thích anh không chỉ là thích anh cao cao tại thượng mà em thích là con người anh! Cả đời này em sẽ luôn ở bên anh. “ Nhan Nhã Tịnh nắm lấy bàn tay to lớn của Lưu Thiên Hàn, đan mười ngón tay vào tay anh: “Anh hai, em muốn cùng anh bạch đầu giai lão! “ Đều nói mười ngón tay đan vào nhau thì sẽ nương tựa nhau đến già, gần đây Nhan Nhã Tịnh đột nhiên rất thích cảm giác mời ngon tay đan vào nhau này. Mặc dù Nhan Nhã Tịnh nhìn thì có vẻ tràn đầu năng lượng, nhưng dù sao tối qua cũng đã trải qua một trận sinh tử, cô nằm trong lòng anh liền chìm vào giấc ngủ say. Đợi đến khi cô tỉnh lại thì Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng đã đón sư phụ Tân Kỳ đến đây rồi. Nhan Nhã Tịnh cứ nghĩ, sau khi kiểm tra chân của Lưu Thiên Hàn xong, Tần Kỳ sẽ giống như cứu chữa cho bệnh nhân trước đây, vân đạm phong khinh nói một câu, chuyện nhỏ. Nhưng ai ngờ, ông lại một mặt ngưng trọng lắc đầu: “Cái chân này không chữa được! “ “Sư phụ, người nói gì? ” Nhan Nhã Tịnh không kiềm chế được kêu lên thành tiếng, trước đây, vết thương ở chân còn nghiêm trọng hơn thế này cô đã thấy qua, Tân Kỳ cũng đã giúp bọn họ chữa khỏi chân rồi, sao đến anh Lưu lại không chữa được chứ? Cô thật sự không có ghét bỏ anh Lưu biến thành tàn phế, cô chủ là không nỡ để anh Lưu mất đi một bộ phận của cơ thể, rồi bị loại người ghê tởm như Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu chế giễu anh là kẻ tàn phế gì đó. “Ta nói, chân của tiểu tử này không chữa được! “ Tần Kỳ mặc dù được biết đến là bậc thầy về Đông y nhưng ông vấn có một chút tính trẻ con, ông lắc đầu nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu trai, cậu yên tâm đi, đích thân ta sẽ cắt chi cho cậu, đảm bảo sẽ xử lý vết khâu thật hoàn hảo cho cậu! “ Nhan Nhã Tịnh gấp đến muốn khóc, xử lý vết khâu hoàn hảo thì có tác dụng gì chứ! Cho dù có làm thành hình bông hoa thì cũng phải cắt chi, cô thật sự không muốn anh Lưu kiêu ngạo như vậy lại đến đứng cũng không thể đứng vững nếu như không có sự hỗ trợ của chân giả. “Sư phụ, thật sự không có cách gì khác sao? Có thể nào không cắt chỉ anh hai không? “ “Cắt chi, nếu không thì chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu ta chết, con chọn một cái đi. “ Tần Kỳ đã nói vậy rồi thì chân của anh Lưu thật sự không có cách nào cứu chữa nữa rồi.