Chương 1528 Lưu Chấn Trung là người chính trực nhất, ông coi trọng phẩm giá của gia đình nhất, nếu ông biết chuyện Lưu Gia thành dan díu với em dâu của Nhan Nhã Tịnh, cho dù Lưu Gia Thành không bị tàn phế, ông cũng sẽ không tiếp tục ủng hộ anh! Nghĩ đến đây, Lưu Chấn Quốc cũng vội vàng nói: “Anh à, Gia Thành không đủ tư cách để tiếp tục gách vác Lưu Thị chúng ta! Việc cậu ta làm còn không bằng cầm thú, không xứng làm người nhà họ Lưu!” Lưu Thiên Hàn vốn đã ngồi lại xe lăn với vẻ mặt lãnh đạm, nhưng sau khi nghe những lời này của Lưu Chấn Quốc, anh lại bật cười. “Ồ? Bác ba, cháu không bằng cầm thú? Cháu rất muốn biết tại sao Lưu Gia Thành cháu không bằng cầm thú?” “Chú ba, tôi cũng muốn biết Gia Thành làm cái gì không bằng cầm thú!” Lưu Chấn Trung ngày càng thất vọng vê Lưu Chính Quốc và Lưu Kiêu, nhưng vẫn hỏi câu này với vẻ mặt không chút cảm xúc. “Bác cả, lén lút tư tình với em dâu, mưu hại em trai ruột của mình, cái này không phải là không bằng cầm thú sao? !” Nói xong, Lưu Kiêu ném một bức ảnh Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn ôm nhau trong phòng bệnh lên bàn. “Bác cả, bác nhìn cho rõ, người phụ nữ trong ảnh là ai? !” Lưu Chấn Trung cho răng Lưu Kiêu lại giở trò, khi ông nhìn rõ người phụ nữ trong ảnh là Nhan Nhã Tịnh, vẻ mặt lại thay đổi chóng mặt. Nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt Lưu Chấn Trung, Lưu Kiêu không khỏi mỉm cười hài lòng. Anh ta chậm rãi nhấp một ngụm trà, rồi nói: “Bác cả, cháu luôn nghỉ ngờ cái chết của Thiên Hàn có điều gì đó không đúng, Thiên Hàn cẩn thận như vậy sao có thể đột nhiên gặp tai nạn xe?” “Sau khi biết chuyện đáng xấu hổ giữa Lưu Gia Thành và Nhan Nhã Tịnh, cuối cùng cháu cũng hiểu ra. Thiên Hàn chết không rõ ràng!” Nói xong, Lưu Kiêu đập tách trà xuống bàn: “Lưu Gia Thành, sao cậu có thể qua lại với Nhan Nhã Tịnh! Còn giết chết em trai ruột của mình, cậu nói xem, cậu có phải không bằng cầm thú không? !”“ “Gia Thành, những gì Lưu Kiêu nói là thật sao? Cháu thực sự qua lại với Nhan Nhã Tịnh? !” Khuôn mặt của Lưu Chấn Trung đây vẻ khó tin, giọng nói run rẩy hỏi Lưu Thiên Hàn. “Phải, cháu và Nhan Nhã Tịnh đang qua lại.” Trên mặt Lưu Thiên Hàn không có một tia bối rối, anh đối diện với ánh mắt của Lưu Chấn Trung, trong đôi mắt trong veo không có lấy một chút chột dạ: “Bác, cháu qua lại với Nhan Nhã Tịnh, nhưng cháu chưa bao giờ làm hại Thiên Hàn.” “Khi Thiên Hàn xảy ra chuyện, cháu còn chưa tỉnh. Cháu thực sự tò mò, một người sống thực vật như cháu làm thế nào để hại chết Thiên Hàn!” “Lưu Gia Thành, đừng giảo biện ở đây! Tỉnh rồi cậu lại giả vờ hôn mê thì ai ma biết được? ! Cậu còn đánh lừa được chúng tôi răng cậu trở thành tàn phế, AI biết sau khi tỉnh dậy cậu có lừa gạt mọi người hay không, để mọi người đều nghĩ răng cậu vẫn là người thực vật chưa tỉnh? ! “Tại sao Thiên Hàn vừa qua đời, cậu liền tỉnh lại? Lưu Gia Thành, cái này không phải có chút trùng hợp sao? Chỉ có một khả năng, cậu đã tỉnh lại nhưng giả vờ hôn mê! Cậu tính toán tỉ mỉ để giết chết Thiên Hàn! “Lưu Kiêu, anh có trí tưởng tượng rất phong phú, thật đáng tiếc khi anh không viết tiểu thuyết” Lưu Thiên Hàn khẽ cau mày, “Lưu Kiêu, anh hình như đã quên tôi vì sao mà hôn mê?”