Chương 1535 “Tô Thu Quỳnh, anh đã nói rồi, anh sẽ đưa em trở về.” Giang Tầm cố chấp nói với Tô Thu Quỳnh, “Anh sẽ không bắt em phải trả lời ngay lập tức, nhưng Tô Thu Quỳnh à, anh hy vọng em sau khi trở về có thể suy nghĩ, cho anh một cơ hội chăm sóc cho em. Thấy mình sắp đến, mà Giang Tầm vấn bám lấy Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu lườm muốn cháy con mắt, anh cười lạnh, lao nhanh tới ôm lấy cô vào lòng từ trên lưng Giang Tầm. Anh siết chặt Tô Thu Quỳnh, khuôn mặt tuấn tú cao ngạo lạnh như băng, “Giang Tâm, tôi còn chưa chết! Không đến phiên anh lo người phụ nữ của tôi!” “Người phụ nữ của anh?” Giang Tầm không hề nao núng, anh nhìn vào mắt Lâm Tiêu lộ rõ vẻ mỉa mai, “Anh Lâm, anh có nhiều phụ nữ như vậy! Nhưng Tô Thu Quỳnh chỉ có một, tôi không phải anh, tôi có thể trao cho cô ấy tình yêu chung thủy một lòng, chứ không coi cô ấy như một trong hàng ngàn bông hoa đẹp.” “Giang Tâm, nói lại tôi nghe thử coi?” “Anh Lâm, tôi nói cho anh biết, anh không xứng với Tô Thu Quỳnh!” Giang Tâm tiến lên một bước, nhìn Lâm Tiêu ánh mắt không chút kiêng dè, “Cho nên anh Lâm à, đừng quấy rầy Tô Thu Quỳnh, cô ấy không thích bị bị anh làm phiền!” Lâm Tiêu thực sự khó chịu vì vẻ tự mãn của Giang Tầm, nhưng anh phải thừa nhận răng những gì anh ta nói là đúng. Anh không xứng với Tô Thu Quỳnh. Anh có quá khứ đen tối, chỉ cần tùy tiện kể ra một tội, anh cũng đáng chết vạn lần, mà Tô Thu Quỳnh là trăng trên trời, là ngôi sao trong đêm, cô hoàn hảo như vậy, cô xứng đáng là người đàn ông tốt nhất trên đời, đúng là Lâm Tiêu trèo cao. Nhưng cho dù anh đối với Tô Thu Quỳnh không đủ tốt, cô cũng không thích bị anh quấy rầy, anh vấn là không đành lòng buông tay. Cảm nhận được lòng bàn tay Tô Thu Quỳnh lạnh lẽo, Lâm Tiêu càng siết chặt tay cô hơn, anh nhìn vào mắt cô lộ rõ vẻ cầu xin: “Thu Quỳnh, chúng ta nói chuyện nhé, anh có chuyện muốn nói với em.” “Lâm Tiêu, chuyện của anh và Kiều Hinh em đã biết rồi.” “Thu Quỳnh, anh… “Lâm Tiêu, thật ra em đã cho anh một cơ hội để giải thích, nhưng anh vẫn lựa chọn lừa dối. Lâm Tiêu, em nghĩ hiện tại chúng ta đang làm rất tốt, em có thể tập trung vào sự nghiệp của mình, anh cũng có thể ở bên những người anh quan tâm, như thế này thật tốt biết mấy.” “Không tốt, không tốt chút nào cả!” Lâm Tiêu không chút do dự ôm Tô Thu Quỳnh vào lòng, anh ôm cô thật chặt, như thể anh muốn hòa tan người này thành máu thịt của mình. “Thu Quỳnh, anh không tốt! Anh một chút cũng không tốt! Em không ở bên cạnh anh, anh sống rất khó khăn!” Nhìn thấy bộ dáng lo lắng được mất của Lâm Tiêu, trong lòng Tô Thu Quỳnh lại chạnh lòng, nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt tái nhợt của Lâm Thanh Ca cầu xin cô rời xa Lâm Tiêu, lòng cô lại lặng đi. “Lâm Tiêu, đừng làm như vậy, anh làm vậy em rất khó xử. Nhìn Lâm Tiêu ôm chặt Tô Thu Quỳnh như thế muốn bóp nghẹt cô, Giang Tâm đứng một bên không thể chịu đựng được nữa. Anh ta lạnh lùng nhướng mi, vẻ ngoài lạnh lùng nghiêm nghị. “Anh Lâm, mau buông Tô Thu Quỳnh ra! Anh không nghe cô ấy nói sao? Cô ấy nói anh đang làm khó cô ấy! Anh Lâm, anh thích gây khó dễ đến vậy sao!” “Câm miệng!”