Chương 1543 Nói đoạn, Lâm Tiêu cúi mặt xuống, lại bắt đầu hôn Tô Thu Quỳnh. Hôm nay bị người hôn tới hôn lui, Tô Thu Quỳnh đúng thật cạn lời, mới đầu, Lâm Tiêu còn nhẹ nhàng hôn trên mặt cô, về sau, nụ hôn của anh giống như lửa vậy, muốn cùng cô đốt cháy thành tro. Chuyện khiến Tô Thu Quỳnh cạn lời hơn nữa là, cái người từng dạo chơi giữa rừng người đẹp như anh, kỹ thuật hôn so với trước kia anh hôn cô còn muốn tệ hơn! Môi của cô, đều sắp bị anh gặm phát sưng luôn rồi! Đàn ông, trên phương diện nào đó, đặc biệt muốn có được sự công nhận của phụ nữ. Ví dụ như, kỹ thuật hôn, ví dụ như, năng lực làm chuyện nào đó. Lâm Tiêu cũng đặc biệt muốn có được sự công nhận của Tô Thu Quỳnh, cho nên, sau khi hôn cô xong, anh thích nhìn một chút biểu cảm trên mặt cô, muốn phán đoán xem cô được anh hôn có thoải mái hay không. Biểu cảm hiện giờ của Tô Thu Quỳnh là gì? Lông mày thanh tú nhíu chặt, đôi môi đỏ thắm hơi hơi mím lại, một bộ dáng vẻ ghét bỏ. Trong lòng Lâm Tiêu giật thột một cái, anh vô cùng thấp thỏm hỏi Tô Thu Quỳnh, “Thu Quỳnh, có phải kỹ thuật hôn của anh hơi kém chút không?” Tô Thu Quỳnh không muốn tổn thương trái tim nhỏ bé của Lâm Tiêu, nhưng môi của cô quá đau đi, đau đến mức cô toàn thân trên dưới đều không thoải mái. Cô không mặn không nhạt tằng hắng một tiếng, “Ừm, anh biết thì tốt” Trái tim pha lê của Lâm Tiêu thoắt cái tan vơ. Anh muốn google một cái xem bị người phụ nữ của mình chê kỹ thuật hôn kém thì phải làm sao, nhưng google vấn đề này ngay trước mặt người phụ nữ của mình, thật quá mất mặt đi, Lâm đại thiếu gia làm không được loại chuyện mất mặt thế này. Có điều, đầu óc anh cũng xoay chuyển rất nhanh, chẳng phải là kỹ thuật hôn kém thôi sao, luyện tập nhiều thêm vài lần là tốt thôi, anh nhất định phải gỡ lại một bàn, nhận được sự tán thưởng từ chính miệng cô! Vì muốn nhận được sự khen ngợi của Tô Thu Quỳnh, sau khi về đến khách sạn và xử lý xong vết thương nơi mắt cá chân cô, anh bò trên người cô luyện tập kỹ thuật hôn hơn nửa buổi tối, tiện thể, còn luyện tập cái khác nữa. Tô Thu Quỳnh hối hận rồi, nếu sớm biết một câu nói này của cô sẽ khiến môi minh bị đầu độc quá nửa buổi tối, đánh chết cô cô cũng sẽ không nói thật… Màn đêm càng lúc càng dày đặc, một người phụ nữ mặc một thân áo gió màu đen, ẩn nấp trong bóng tối, cười lạnh đến gần như vặn vẹo nhập ma. Cô ta nhìn những bức ảnh trong máy ảnh, nụ cười trên mặt càng lúc càng quắn quéo. Đều đã chụp được rồi nhé! Thật tốt nha! Có được những bức ảnh này, cô ta ngược lại muốn nhìn xem, người phải khổ sở giấy dụa trong địa ngục, không có cửa lật người, sẽ là ai! Bùi An Na gần đây luôn âm thầm theo dõi Tô Thu Quỳnh. Tối hôm đó Lâm Tiêu uy hiếp cô ta, đích thực đem cô ta doạ đến không nhẹ, cô ta từng nghĩ qua, âm thầm rời khỏi Vân Hải, để tránh Lâm Tiêu ra tay với cô ta. Nhưng sự phân hận cùng không cam lòng nồng đậm, vấn áp đảo nỗi sợ hãi trong lòng cô ta. Cô ta cảm thấy thế giới này không công bằng, dựa vào cái gì mà Bùi An Na cô ta phải trốn trốn tránh tránh không thể thấy ánh sáng giống như một con chuột dưới cống ngầm, còn Tô Thu Quỳnh lại được hưởng thụ muôn vàn yêu chiều của Lâm Tiêu, toả sáng vạn trượng?!