Chương 1555 Tất cả mọi người đều cảm thấy, lúc này trong tình cảnh này, Nhan Nhã Tịnh hẳn là nên hoảng sợ tháo chạy, mọi người làm thế nào cũng không thể ngờ tới, cô sẽ vang vang từng câu từng chữ nói ra những lời như vậy, trong lúc nhất thời, đều không có hồi hồn lại. Vấn là Chu Tịnh đi đầu phản ứng lại, cô ta căm phần trào dâng chỉ vào Nhan Nhã Tịnh rống lên, “Cái gì gọi là cô không thẹn với lòng?! Cô chưa từng tổn thương bất kỳ người nào?! Cô ly gián tình cảm của Tư Mỹ với Cậu hai Lưu, cô cướp người đàn ông của cậu ấy, cô như vậy chẳng lẽ không phải là tổn thương cô ấy sao?!” “Nhan Nhã Tịnh, là ai cho cô mặt mũi nói những lời này! Tôi nói cho cô biết, cô là kẻ thứ ba không lên nổi mặt bàn! Cho dù Cậu hai Lưu có bị mỡ heo che mờ mắt mà ở cũng một chỗ với cô, cũng không thay đổi được sự thật là cô cướp người đàn ông của người khác!” “Kẻ thứ ba?” Nhan Nhã Tịnh cười, cô ngược lại không nhìn Chu Tịnh, mà nhìn Cung Tư Mỹ từng câu từng chữ nói, “Cung Tư Mỹ, cô ngược lại nói xem, cô sờ lương tâm của cô mà nói xem, tôi và cô, đến cùng ai mới là kẻ thứ ba?!” “Những việc mà cô đã làm, chúng tôi bây giờ chưa tìm được chứng cứ, pháp luật không trừng trị được cô. Nhưng người đang làm, trời đang nhìn, nghĩ đến trên tay cô nhiễm đầy máu tươi, nửa đêm năm mơ, cô có nhìn thấy có người hướng về phía cô đòi mạng hay không?!” Nghe lời nói của Nhan Nhã Tịnh, gương mặt nhỏ nhắn của Cung Tư Mỹ trắng bệch đến không tìm ra được một tia huyết sắc. Có lẽ mọi người trong bữa tiệc tối không hiểu lời này của Nhan Nhã Tịnh là có ý gì, nhưng cô ta rõ ràng rành mạch. Cô ta đích thực thường xuyên mơ thấy Lưu Gia Thành hướng cô ta đòi mạng, đặc biệt là lúc mang thai, số lần cô ta mơ thấy Lưu Gia Thành càng dày đặc hơn một chút. Tối hôm qua, cô ta còn mơ thấy Lưu Gia Thành. Cô ta mơ thấy, trên người anh nhiễm đầy máu, bởi vì cô ta cho người ra tay quá độc ác, Sau gáy của anh đều có vết nứt. Màu trắng, trộn lấn với máu đỏ chói mắt, cô ta đã không phân biệt được, sau gáy anh nhiễm là máu hay là óc. Mắt của anh, vốn dĩ vẫn luôn nhắm chặt, nhưng trong lúc bất ngờ, anh liên mở bừng mặt. Hai mắt anh đỏ rực, từng giọt từng giọt máu đỏ tươi nhỏ ra từ khoé mắt anh, anh há miệng, trong khoảnh khắc, khoé miệng anh cũng nhiễm đầy máu. Anh nói, Cung Tư Mỹ, cô không sợ sao? Cô giết tôi, còn mưu toan muốn sinh ra con của tôi, cô không sợ con của tôi sẽ dùng máu của cô để tế bái tôi sao?! Cung Tư Mỹ kêu thét lên kinh sợ bừng tỉnh từ trong cơn mơ, cô ta vuốt ve vùng bụng băng phẳng của mình, bên trong có sinh mệnh nhỏ bé đó, nhưng thứ đem đến cho cô ta, không còn là niềm vui sướng của lúc đầu nữa, chỉ có nỗi hãi hùng tận xương. Dường như, trong bụng cô ta đang hoài thai, không phải là một sinh mệnh sống sờ sờ, mà là một con ác ma được kết tinh từ tất cả oán hận của Lưu Gia Thành! Trong lúc hoảng hốt, Cung Tư Mỹ lại nghe thấy Nhan Nhã Tịnh từng chữ như dao nói, “Cung Tư Mỹ, nói! Tôi và cô, đến cùng ai có lỗi với aï?! Anh hai và tôi ở bên nhau, là anh ấy phụ bạc cô, hay là cô vốn dĩ đã có lôi với anh ấy?!” “Cung Tư Mỹ, cô có lôi với anh hai! Những gì mà cô nợ anh ấy, cả đời này của cô đều không cách nào đền nổi! Thân thể Cung Tư Mỹ run mạnh, thiếu chút nữa thì ngã ra đất.