Chương 1557 “Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi Cô Cung đi!” “Đúng, chia tay với Cậu hai Lưu, xin lôi cô Cung!” “Cô Cung với Cậu hai Lưu mới là trời sinh một đôi, cô căn bản không xứng đáng với Cậu hai Lưu!” “Đồ hồ ly tỉnh không biết xấu hổ, thứ phụ nữ bẩn thỉu không biết liêm sỉ, cô không được chết tử tế!” “Xin lỗi!” Tại hiện trường, tiếng mắng chửi, tiếng chỉ trích dành cho Nhan Nhã Tịnh liên tục không ngừng, trong lúc bất thình lình, trong lòng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mệt mỏi không nói nên lời. Cô cố gắng như vậy để sống cho tốt, cô đầy bụng chân thành, không thẹn với lòng, cuối cùng, cũng không đọ lại được thói đời thay đen đổi trắng này! Cung Tư Mỹ, đích thực đủ ghê gớm! Nhưng cô sẽ không gục ngã, cô sẽ không để người thân đau khổ, kẻ thù sướng khoái! Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh có chút chát, có chút khàn, nhưng cái đầu cao quý của cô, vẫn luôn không chịu cúi xuống, cô nói từng câu từng chữ, “Tôi nói rồi, tôi không sai, tôi sẽ không xin lõi!” “Cung Tư Mỹ, cũng không xứng nhận được lời xin lỗi của tôi!” “Nhan Nhã Tịnh, cô đừng quá đáng quá!” Chu Tịnh một bộ dáng vẻ sứ giả chính nghĩa thay trời hành đạo, “Nhan Nhã Tịnh, cô nhìn xem cô hại Tư Mỹ thành cái dạng gì rồi? Nếu cô còn có nửa phần lương tri, thì không nên tiếp tục bắt nạt Tư Mỹ nữa!” “Đúng vậy, quá bắt nạt người rồi! Cô Cung thật đáng thương!” “Nhan Nhã Tịnh thật sự quá đáng quá rồi! Thật là táng tận lương tâm mà!” “Kẻ thứ ba có thể có lương trị gì chứ?! Ngay cả giường của anh trai ruột của chồng mình cô ta cũng có thể bò lên được, còn có chuyện gì mà cô ta không là được ra nữa chứ?!” “Chúng ta nên đòi lại lẽ công bằng cho cô Cung! Chúng ta nên liên hiệp tẩy chay Nhan Nhã Tịnh, tẩy chay Nhân Gian!” “Đúng, để kẻ thứ ba cút ra khỏi bữa tiệc tối từ thiện này của chúng ta, đừng để bẩn mặt mọi người chúng ta!” “Cút ra ngoài! Cút ra ngoài!” Những danh viện thường ngày có quan hệ không tệ với Cung Tư Mỹ đều bắt đầu hô to kêu Nhan Nhã Tịnh cút ra ngoài, ngược lại là những người đàn ông ở hiện trường yên lặng không có mở miệng. Rất nhiều đàn ông, bên ngoài đều có người thứ ba, bọn họ không lời lẽ hùng hồn tẩy chay người thứ ba được như vậy, còn có phần, là những người hoặc ít hoặc nhiều có chút ý nghĩ thương hương tiếc ngọc với Nhan Nhã Tịnh. Cho dù cô ác độc vạn phần, chỉ cần nhìn vào một điểm là khuôn mặt điên đảo chúng sinh này của cô, bản năng thương hương tiếc ngọc của đàn ông, liền khiến bọn họ không thể mắng ra lời với cô được. Cung Tư Mỹ đứng dậy từ trên mặt đất, cô ta giả vờ một bộ dáng vẻ lo lắng sốt ruột, “Mọi người đừng như vậy! Người đến là khách, mọi người như vậy, sẽ khiến Nhan Nhã Tịnh khó chịu lắm! Coi như tôi xin mọi người làm ơn đi, mọi người đừng làm khó Nhan Nhã Tịnh nữa.” “Tôi không trách cô ấy, tôi thật sự không trách cô ấy.”