Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

chương 1560

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1560 “Kiều Phong, tối nay, tôi không biết ông bôi nhọ tôi trước mặt mọi người, rốt cuộc là do vô tâm, hay là có người bảo ông cố ý làm vậy, nhưng bất luận là thế nào, tôi đều muốn nói với ông một câu. “Bây giờ là xã hội hài hoà, đừng khắp nơi khiến người buồn nôn, ảnh hưởng đến sự hài hoà của xã hội!” Nghe thấy lời nói của Nhan Nhã Tịnh, không ít người tại hiện trường đều nhịn không được cười phá lên, kể cả không ít danh viện vừa mắng Nhan Nhã Tịnh không biết xấu hổ, nghe thấy những lời này của Nhan Nhã Tịnh, đều nhịn không được võ tay cho cô. Đúng nha, giữa người với người cần sự tôn trọng. Xã hội hiện đại, địa vị của phái nữ càng lúc càng cao, nhưng như cũ vân có một bộ phận đàn ông, tự cho là đúng, chủ nghĩa đàn ông, tuỳ tiện đem tôn nghiêm của phụ nữ chà đạp dưới chân. Nhưng bọn họ dựa vào cái gì chứ? Là dựa vào gương mặt khiến người nôn ruột đó, hay tâm hồn bẩn thỉu không chịu nổi đó?! Nhan Nhã Tịnh là kẻ thứ ba cũng được, hồ ly tỉnh cũng thôi, những lời cô nói vừa rồi, đáng được bọn họ vô tay khen hay! Phái nữ ở hiện trường, cũng có người từng khốn khổ trải nghiệm qua tình cảnh đi xem mắt gặp phải Kiều Phong giống Nhan Nhã Tịnh, nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, mấy người phụ nữ nhịn không được mở miệng. “Đúng vậy, Kiều Phong cái người này quá đáng lắm rồi! Xem mắt thôi liền bảo người ta đi vá lại lớp màng đó, còn nâng ngực gì đó! Với cái đức hạnh này của ông ta, có tư cách gì mà yêu cầu người khác?!” “Đúng, tôi cũng từng xem mắt qua với ông ta, tôi nói cho các người biết, lần xem mắt đó, khiến tôi buồn nôn đến mức xém tí đem cơm tối hôm trước đều nôn ra! Thật buồn nôn đến gớm!” “Nhan Nhã Tịnh thật đáng thương, đi xem mắt bị làm cho buồn nôn cũng thôi đi, tối nay còn bị buồn nôn thêm một lần nữa, cũng không biết trở về có gặp ác mộng không nữa!” Kiều Phong đã nhận chỗ tốt của Cung Tư Mỹ, cố ý đến làm Nhan Nhã Tịnh khó coi, ông ta làm thế nào cũng không ngờ tới, cuối cùng, người khó coi nhất lại biến thành ông ta. Kiều Phong mặc dù lớn lên thực sự có chút thảm không nỡ nhìn, nhưng ông ta trước giờ tự kỉ lại ưa sĩ diện, bị mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, ông ta không nhịn được! Ông ta trợn tròn mắt, ác hằm hằm nhìn chằm chăm Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô bớt ở chỗ này nói lời mê hoặc mọi người! Cô rõ ràng đã nhận lời với tôi rồi!” “Hơn nữa, chúng ta còn từng ở cùng nhau! Cô nói, thứ cô nhìn trúng không phải là tiền của tôi, mà là con người tôi!” Nhan Nhã Tịnh không có chút xíu hoảng loạn nào, “Kiều Phong, ông nói, tôi nhìn trúng con người này của ông, ông có chỗ nào đáng để tôi nhìn trúng?” “Là cái bụng mỡ heo này của ông, hay cái mặt bánh tráng, hay là, con mắt chuột của ông?!” “Cô… cô..” Kiều Phong làm thế nào cũng không ngờ tới, Nhan Nhã Tịnh nhìn có vẻ ngoan ngoấn đáng yêu lại miệng lưỡi lanh lợi thế này, ông ta bị tức đến nhất thời không nói được ra lời. Thấy càng lúc càng nhiều người chê cười ông ta, Kiều Phong thẹn quá hoá giận. Ông ta bất chấp tất cả đi ôm lấy Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô cầm tiền của ông, liền chính là người của ông! Tối nay, ông liền dạy dõ đến nơi đến chốn cho cô biết, phải làm người phụ nữa của ông thế nào!” Kiều Phong chưa ôm được tới Nhan Nhã Tịnh, thân thể ông ta cách cô còn mấy centimet, thân thể béo tròn của ông ta liền bị người một đạp đá văng ra như quả bóng da. Nhan Nhã Tịnh đang chú ý tới động tác của Kiều Phong, cô vốn dĩ muốn thưởng cho ông ta một sút, nhưng cô không ngờ tới, có người động tác còn nhanh hơn cô. Nhan Nhã Tịnh quay người lại, nhìn thấy Cung Trí Cương đang một thân sát khí đứng ở một bên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio