CHƯƠNG 1634 “Nhã Tịnh, xin lỗi, đã để cho con chịu ủy khuất.” Thịnh Vân Hiên cảm thấy, người mà Lưu gia họ, nợ nhiều nhất, chính là Nhan Nhã Tỉnh.” Lúc đầu, Nhan Nhã Tịnh cứu Lưu Thiên Hàn, rồi khiến cô mang thai, một mình sinh con ở nước ngoài, sau đó, số phận đưa đẩy, họ ở bên nhau, mà bà ấy còn đi phá đôi uyên ương. Sau khi sự thật vê thân thể của hai đứa trẻ được sáng tỏ, tất cả, tưởng chừng mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp nhất, thì không ngờ, tai nạn xe hơi thương tâm đó lại xảy ra. Lưu Thiên Hàn sống sót, nhưng anh đã hoàn toàn quên mất Nhan Nhã Tịnh, và bây giờ, anh thậm chí còn có con riêng bên ngoài. Điều này đối với Nhan Nhã Tịnh, thật xấu hối “Mẹ, con vẫn không tin anh ấy sẽ làm Cung Tư Mỹ mang thai. Anh ấy là chồng của con, sao có thể để người phụ nữ khác sinh con cho anh ấy!” Nhan Nhã Tịnh năm chặt tay, môi cũng bị căn đến chảy máu, “Đợi anh ấy khôi phục trí nhớ, nhớ tới anh ấy đối với con tệ bạc thế nào, xem anh ấy sẽ đau khổ nhường nào!” Thật bất ngờ, vào lúc này Nhan Nhã Tịnh vấn lo lắng rằng Lưu Thiên Hàn sẽ cảm thấy đau khổ Thịnh Vân Hiên lại càng thương cô hơn. Bà võ nhẹ lên mu bàn tay cô: “Nhã Tịnh, mọi chuyện sẽ ổn thôi, mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con.” “Mẹ, cảm ơn mẹ.” Nhan Nhã Tịnh chân thành nói với Thịnh Vân Hiên, cảm ơn bà đã chăm sóc cô như một người mẹ ruột. Để cô ấy ở trong giây phút thảm hại nhất, có thể, cảm nhận được hơi ấm tình thân. Lưu Thiên Hàn không đưa Cung Tư Mỹ về phòng ngủ của anh ấy, mà là đến phòng dành cho khách. Vừa bước vào cửa, anh đã lạnh lùng hất †ay cô ra, trên mặt không còn chút dịu dàng nào. Khóe môi Cung Tư Mỹ vẫn còn nụ cười nhàn nhạt, cô ta đã chờ đợi cảnh này lâu lăm rồi, cô ta thấy rất thỏa mãn. Cô ta vươn tay, muốn ôm Lưu Thiên Hàn sau lưng nhẹ nhàng nói vài câu mềm mỏng với anh, ai biết, trước khi cô ta chạm được vào người anh, anh đã hất cô ta đi không thương tiếc, hoàn toàn không để ý đến cô là phụ nữ mang thai. Cung Tư Mỹ vội vàng ổn định thân thể, sợ hãi vuốt ve bụng dưới, sau đó vẻ mặt ủy khuất nói: ‘Anh Gia Thành, sao anh có thể đối xử với em như vậy?! Đứa bé trong bụng em là máu mủ ruột thịt của anh!” ‘Anh Gia Thành, chúng ta sắp có con rồi, sau này chúng ta có thể hòa thuận với nhau không? Em biết trước đây em đã làm rất nhiều chuyện khiến anh chán ghét, nhưng sau này em sẽ cố gắng hết sức để thay đổi.” “Em sẽ ngày càng tốt hơn, em muốn, em và đứa trẻ luôn ở bên cạnh anh.” “Hai “ Sự mỉa mai lạnh lùng tràn ra từ khóe môi Lưu Thiên Hàn, anh từ trên cao nhìn xuống Cung Tư Mỹ khắp mời đều là ánh sáng của tình mẹ, đôi mắt sâu thắm của anh lạnh đi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. “Cung Tư Mỹ, cô đừng giả bộ nữa! Tôi còn chưa từng chạm vào cô, cô đi đâu mà mang thai con của tôi được chứ?! “ “Anh Gia Thành, trong bụng em thật sự là con của anhl “ “Con của tôi?! Cung Tư Mỹ, tôi không có _ cái sở thích làm bố người khác, nhất là làm bố cho con của cô!” ‘Anh Gia Thành, em không có lừa anh, em thề là đứa con mà em đang mang thai đây thật sự là con của anhI “ Cung Tư Mỹ căn nhẹ moi dưới: “Anh Gia Thành, anh quả thực là chưa từng chạm vào em, nhưng ở chỗ anh họ của em có tỉnh trùng đông lạnh của anh. Em chính là dùng thứ anh cất giữ ở chỗ anh họ của em đó mà mang thai con của anh! “