Chương
Ánh mặt trời xuyên qua những chiếc lá xanh tươi trong mùa hè, chiếu thẳng lên người bọn họ, tất cả những bóng người xung quanh đều trở thành cảnh nền giúp bọn họ nổi bật hơn, trong tim trong mắt của Nhan Nhã Tịnh chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đẹp như tạc tượng của Lưu Thiên Hàn, cùng với gương mặt duyên dáng thanh khiết đang cười tươi như hoa nở của Cung Tư Mỹ.
Rõ ràng đây là một bức ảnh đẹp, nhưng khi Nhan Nhã Tịnh nhìn vào thì lại cảm thấy hai mắt của mình nhoè đi.
Cả ngày hôm nay, cô buồn bực tìm kiếm thông tin của Cung Tư Mỹ trên mạng.
Cung Tư Mỹ là một cô gái xuất thân từ một gia đình quý tộc thứ thiệt, một vì sao sáng có hàng vạn người vây quanh, là cô con gái nhỏ của nhà họ Cung ở Âu Châu, một người phụ nữ có gia thế phù hợp với Lưu Thiên Hàn nhất trên thế giới này.
Trong phần thông tin của Cung Tư Mỹ, ngoài gia cảnh nổi bật của cô ta, điều đáng chú ý nhất chính là thông tin cô từng đoạt nhiều loại giải thưởng khác nhau.
Dù nhìn ở phương diện nào đi chăng nữa thì Cung Tư Mỹ cũng hoàn hảo không chê vào đâu được, nếu cô là đàn ông thì cũng sẽ không thể tìm ra lý do tại sao mình không thích Cung Tư Mỹ.
Nhan Nhã Tịnh căng thẳng ném điện thoại sang một bên, cô vô thức nhớ lại những gì Lưu Thiên Hàn đã nói với mình sáng nay.
Ý của anh rõ ràng là anh không hề có nảy sinh chút tình yêu nào với Cung Tư Mỹ, nhưng nếu không có tình yêu nam nữ, sao anh lại có thể hôn cô ta chứ?
Nhan Nhã Tịnh muốn tin tưởng Lưu Thiên Hàn, nhưng bức ảnh này giống như cái gai trong lòng cô, đâm vào trái tim cô, khiến cô chỉ cần hít thở nhẹ cũng cảm thấy đau nhói.
Nhan Nhã Tịnh mệt mỏi nhắm mắt lại rồi lại từ từ mở ra, vừa định bỏ qua tất cả những chuyện này để đi vào phòng tắm thì điện thoại của cô lại nhận được một tin nhắn nữa.
“Nhan Nhã Tịnh, tôi là Cung Tư Mỹ, chúng ta gặp mặt một chút đi.”
Nhan Nhã Tịnh không muốn niềm tin của mình bị Cung Tư Mỹ bóp nát, cô suy tư một chút, sau đó thờ ơ trả lời một câu: “Cung Tư Mỹ, cô thật nhàm chán!”
“Nhan Nhã Tịnh, tôi đang ở ngay dưới lầu nhà cô.”
Bỏ qua lời từ chối của Nhan Nhã Tịnh, Cung Tư Mỹ lại gửi một tin nhắn khác: “Nhan Nhã Tịnh, tối nay không gặp tôi thì nhất định cô cũng sẽ không ngủ được, chi bằng chúng ta cùng nhau uống cà phê đi.”
Uống cà phê?!
Nhan Nhã Tịnh bật cười, cô thật sự không có sở thích uống cà phê với tình địch của mình.
Có điều Cung Tư Mỹ cũng đã đứng dưới nhà cô rồi, nếu cô không xuống gặp tình địch của mình thì có vẻ cũng không hay cho lắm nhỉ.
Nhan Nhã Tịnh thay quần áo, chỉnh sửa lại mái tóc dài rồi bước xuống lầu.
Cung Tư Mỹ quả thực rất lợi hại, đã điều tra kỹ lưỡng tòa nhà nơi cô ở, vừa xuống lầu đã thấy Cung Tư Mỹ đang đứng ở lối vào cầu thang.
Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, Cung Tư Mỹ khẽ cười, xinh đẹp và tao nhã, tựa như môt quý cô trong hoàng cung.
“Nhan Nhã Tịnh, cô có hứng thú nghe chuyện cũ của tôi với anh Thiên Hàn không?”
“Không hứng thú!”
Nhan Nhã Tịnh từ chối một cách thẳng thừng dứt khoát: “Cung Tư Mỹ, bất kể trước đây cô với cậu Lưu có chuyện gì thì cũng đều là chuyện trước khi anh ấy quen biết tôi, tôi sẽ không để tâm đâu.”