Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

chương 348

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Từng giọt nước mắt như trân châu của Nhan Vũ Trúc không ngừng chảy xuống nơi khoé mắt: “Mọi người nói rất đúng, hôm nay là tôi sai, tôi rất hối hận. Nếu có thể chọn lại từ đầu, chắc chắn tôi sẽ không đẩy Rose ra. Vừa rồi, thật sự là do tôi quá sợ hãi, bản thân tôi cũng không biết mình đang làm gì nữa.”

“Mặt của tôi! Đau quá…”

Rose vẫn đang kêu rên không ngừng, cô ta hận sự tàn nhẫn của Nhan Vũ Trúc vừa rồi. Nhưng hiện tại cô ta càng lo lắng việc mình bị hủy hoại nhan sắc hơn.

“Rose, cô yên tâm đi, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện gì đâu! Cô là người bạn thân nhất của tôi, là người tôi tin tưởng nhất, tôi nhất định sẽ nghĩ cách chữa khỏi mặt của cô!”

Nhan Vũ Trúc biết, bây giờ là thời khắc quan trọng nhất, phải xoa dịu Rose trước đã. Cô ta dừng một lát rồi lại nói: “Rose, mặt cô sẽ không bị hủy hoại đâu! Bây giờ kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ rất phát triển, mặt của cô nhất định sẽ khôi phục như cũ! Tôi không sợ tốn tiền, cho dù phải tốn kém bao nhiêu tôi cũng sẽ giúp cô khôi phục lại!”

Vốn dĩ trong lòng Rose vô cùng hận Nhan Vũ Trúc, nhưng khi nghe thấy Nhan Vũ Trúc nói vậy, cô ta bất giác thấy mềm lòng.

Điều quan trọng nhất là, mặt của cô ta bị hủy rồi, về sau muốn khôi phục sẽ phải tốn rất nhiều tiền. Nhan Vũ Trúc có thể bỏ tiền ra chữa trị cho cô ta, đó là kết quả tốt nhất.

Nhan Vũ Trúc thấy cảm xúc của Rose đã bình tĩnh hơn, cô ta lại tiếp tục nói: “Rose, xin lỗi, thật sự rất xin lỗi cô, tôi thật sự không cố ý đẩy cô ra đâu. Tôi mong cô có thể tha thứ cho tôi! Rose, thật sự xin lỗi!”

Khựng lại một thoáng, Nhan Vũ Trúc nói tiếp: “Rose, tôi biết, cho dù chuyện ngày hôm nay không phải tôi cố ý thì cũng đã khiến cô bị tổn thương nặng nề. Tôi cũng biết, so với tổn thương cô phải chịu thì tiền chẳng là cái gì cả.”

“Nhưng tôi thật sự không biết làm thế nào để bù đắp cho cô, làm thế nào để biểu đạt sự áy náy của tôi. Rose, bây giờ tôi sẽ sang tên mấy công ty dưới danh nghĩa của tôi cho cô. Cho dù cô có muốn nhận hay không thì tôi vẫn muốn bù đắp cho cô. Rose, thật sự xin lỗi, cô đừng giận tôi. Đợi đến khi vết thương của cô khỏi rồi thì cô hẵng tiếp tục làm người đại diện của tôi, được không?”

Nhan Vũ Trúc nói lời này là muốn đưa cho Rose một liều thuốc an thần. Mặt của cô ta bị hủy rồi, điều lo lắng nhất chính là vừa mất đi công việc lại vừa không có tiền chữa trị.

Bây giờ nghe Nhan Vũ Trúc hứa hẹn, nỗi lo lắng trong lòng Rose cũng biến mất.

Mọi người trong đoàn làm phim nghe vậy, trong nháy mắt bọn họ đã thay đổi cái nhìn về Nhan Vũ Trúc.

Trên thế giới này, tiền không phải là vạn năng, nhưng cũng buộc phải thừa nhận rằng, có tiền là có thể giải quyết rất nhiều chuyện.

Hơn nữa, mọi người đều biết Nhan Vũ Trúc đầu tư rất giỏi, cô ta đầu tư vào mấy công ty, hàng năm kiếm được rất nhiều tiền. Cô ta tuỳ tiện sang tên mấy công ty cho Rose, cả đời này Rose không cần lo vấn đề cơm áo gạo tiền nữa.

Nghĩ đến khoản bồi thường kếch xù dùng mấy đời cũng không hết kia, có rất nhiều người bắt đầu hâm mộ Rose.

Trên mặt Rose bị hắt axit sunfuric, với kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ hiện tại, cho dù không thể khôi phục hoàn toàn nhưng vẫn có thể khôi phục được bảy tám phần. Rất nhiều người đều cảm thấy Rose đã kiếm được lời lớn rồi.

Hơn nữa, trong thời khắc nguy hiểm, con người thật sự thường phản ứng theo bản năng, có lẽ Nhan Vũ Trúc thực sự không cố ý đẩy Rose ra.

Đưa cho Rose một miếng bánh lớn như thế, trong lòng Nhan Vũ Trúc vô cùng đau đớn. Nhưng cô ta không thiếu tiền, điều cô ta quan tâm hơn cả là danh tiếng ảnh hậu của cô ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio