Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

chương 500

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

“Tô Thu Quỳnh, cô thật mẹ nó tiện!”

Kỳ thật, Lâm Tiêu cũng không biết nói Tô Thu Quỳnh tiện cái gì, đúng là có chút không nói lý rồi, nhưng mà Lâm Tiêu chỉ là muốn nói ra mấy lời độc ác một chút, hung hăng chà đạp tâm Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh đã từng nghiền nát tôn nghiêm của anh ta ở dưới cùng, bây giờ, anh ta nói Tô Thu Quỳnh thêm một câu, trong lòng anh ta lại thoải mái hơn một phần.

Lâm Tiêu giật giật môi, trong đôi mắt màu xanh đậm, mang theo ý hận khắc cốt, anh ta lại định nói mấy lời khó nghe, làm tổn thương trái tim kiêu ngạo của Tô Thu Quỳnh.

Anh ta lại đột nhiên chú ý đến, chỗ ngón út tay trái của Tô Thu Quỳnh, trống rỗng.

Hai con ngươi của Lâm Tiêu co lại, Tô Thu Quỳnh, sao cô đã không còn ngón út?

Suy nghĩ của Lâm Tiêu, từng chút một bay xa, đôi tay này của Tô Thu Quỳnh, có thể đánh ra khúc dương cầm đẹp nhất, một đôi tay đẹp như vậy, sao có thể đã không còn ngón út rồi?!

Lâm Tiêu cũng không cố hận Tô Thu Quỳnh được nữa, anh ta một tay bắt lấy tay Tô Thu Quỳnh, muốn nhìn cho rõ, mới vừa rồi không phải chỉ là ảo giác của chính anh ta.

Nhưng tay Tô Thu Quỳnh cách anh ta càng gần, anh ta càng nhìn thấy rõ, ngón út của Tô Thu Quỳnh đúng là đã bị chặt đứt.

Rõ ràng, ngón út của cô, là bị người dùng dụng cụ sắc bén chặt đứt.

Nhớ đến vết sẹo của dụng cụ sắc bén ở sau lưng Tô Thu Quỳnh, đôi mắt màu xanh đậm của Lâm Tiêu, dần dần phẫn nộ đến đỏ lên, đến cùng là ai, lại ra tay với Tô Thu Quỳnh nặng như vậy?!

“Tô Thu Quỳnh, tay của cô…tay của cô đến cùng là có chuyện gì?!”

Tô Thu Quỳnh biết, lời này của Lâm Tiêu, chính là hỏi ngón út tay trái cô, bọn họ qua lại không sâu, cô cũng không muốn nói nhiều với anh ta, cô cười lạnh nhìn anh ta một cái: “Chuyện của tôi, anh đừng xen vào!”

Tô Thu Quỳnh bỗng dưng thu tay lại, tiếp tục đặt dao cạo mày lên cổ: “Lâm Tiêu, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu không chúng ta nhất định phải có một người chết!”

Hai nắm tay Lâm Tiêu đột nhiên siết chặt, người phụ nữ, luôn có thể làm anh ta tức giận đến mức không còn là bản thân mình nữa tồi.

Con dao cạo mày trong tay Tô Thu Quỳnh này, trong mắt anh ta, thật sự không đủ sợ hãi, anh ta muốn cưỡng bức Tô Thu Quỳnh trong này, rất dễ dàng, có thể nhìn thấy ngón tay út trái của cô bị chặt đứt, nhìn miệng vết thương giăng kín cổ tay cô, anh ta không làm cầm thú được.

Lâm Tiêu khẽ chửi một tiếng, anh ta giật mạnh cửa ra, đi ra khỏi phòng vệ sinh nam.

Trên thế giới này, luôn có một người, khắc ở đáy lòng, bạn còn muốn hận của cô ấy, lại phát hiện, càng yêu cô ấy.

Sau khi Lâm Tiêu rời đi, Tô Thu Quỳnh sau khi bình tĩnh lại mấy giờ, trên người mới hơi thả lỏng một chút, vừa định chỉnh lại quần áo đi ra ngoài, cô lại nhìn thấy, Chiến Mục Hàng đi đến.

Vừa rồi lúc Lâm Tiêu đi ra ngoài, mặc dù anh ta không đóng cửa phòng, nhưng anh ta lại đóng cửa chính nhà vệ sinh nam.

Vẫn luôn không có ai đi vào, Tô Thu Quỳnh mới dám vịn tường, dùng sức hít sâu mấy hơi.

Chiến Mục Hàng vừa mở cửa phòng vệ sinh nam ra, đã nhìn thấy Tô Thu Quỳnh quần áo không chỉnh tề đứng trong nhà vệ sinh nam.

Ánh mắt Chiến Mục Hàng, biến hóa nhanh chóng, cuối cùng, tất cả tâm tình trong mắt, chỉ còn là âm trầm tức giận.

Vừa rồi, lúc anh ta đến đây, anh ta nhìn thấy Lâm Tiêu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio