CHƯƠNG
“Bọn họ nói thế nào?!” An Trí Dũng có chút lo lắng hỏi: “Có phải có người sai bảo bọn họ không?! Giữa họ và chị hai tôi không có thù oán gì, tôi không tin họ sẽ vô duyên vô cớ chặn đường chị hai!”
“Cậu An, cậu đoán đúng rồi, bọn họ quả thật chịu sự sai bảo của người khác!” đầu dây bên kia tạm dừng vài giây rồi nói tiếp: “Bọn họ khai, bọn họ khai là có một người phụ nữ tên Tô Thu Quỳnh đã cho họ tiền, bảo họ cưỡng hiếp chị An Tình!”
“Cái gì?!” An Trí Dũng tức giận đến mức nhảy dựng lên: “Tô Thu Quỳnh! Lại là Tô Thu Quỳnh!”
“Mẹ kiếp! Ả Tô Thu Quỳnh đê tiện này, cô ta hại chị hai còn chưa đủ thảm sao?! Con của chị hai đã bị cô ta giết chết rồi, giờ cô ta còn muốn tìm người cưỡng hiếp chị hai nữa?! Cô ta là muốn ép chết chị hai đây mà!”
Sau khi cúp máy, An Trí Dũng ngẩng mặt nói với Chiến Mục Hàng: “Anh rể, anh không thể mặc kệ chuyện này được! Chị hai chịu thiệt thòi lớn như vậy, còn xem chút nữa mất mạng, chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy được!”
“Tô Thu Quỳnh năm lần bảy lượt hại chị hai, anh phải đòi lại công đạo cho chị hai!”
Nghe thấy những lời An Trí Dũng nói, đôi môi mỏng của Chiến Mục Hàng vô thức mím lại, Tô Thu Quỳnh?! Lại là Tô Thu Quỳnh!
Anh ta còn tưởng Tô Thu Quỳnh ngồi tù năm năm xong sẽ biết tiết chế lại, không ngờ, cô lại mướn người làm tổn thương An Tình!
Tô Thu Quỳnh, cô thật sự rất đáng chết!
Tô Thu Quỳnh đi vệ sinh đã lâu vẫn chưa quay lại khiến Nhan Nhã Tịnh vô cùng sốt ruột.
Cô cũng không gọi được cho Tô Thu Quỳnh, trong lòng bỗng nảy sinh dự cảm rất xấu.
Cô vội vàng lao tới nhà vệ sinh tìm Tô Thu Quỳnh, đúng như cô nghĩ, Tô Thu Quỳnh căn bản không có ở nhà vệ sinh.
“Vừa nãy trông cậu Chiến đáng sợ thật! Cô gái bị anh ta vác đi là ai thế?”
“Tôi không quen biết cô gái kia! Nhưng nếu dám chọc giận cậu Chiến, cô gái kia chết chắc rồi!”
…
Nhan Nhã Tịnh mới vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, tiếng bàn tán của mấy người phụ nữ gần đó lập tức lọt vào tai cô.
Lòng cô bỗng giật thót, Chiến Mục Hàng?!
Cô biết Chiến Mục Hàng và đám người Lưu Thiên Hàn thường xuyên tụ họp ở Lam Điều, ở đây có một phòng riêng chuẩn bị sẵn cho bọn họ. Cô đoán nhất định Chiến Mục Hàng dẫn Tô Thu Quỳnh tới căn phòng đó. Cô không dám chậm trễ, vội vàng chạy tới phòng riêng kia.
Cửa phòng riêng không đóng, Lâm Tiêu, Giang Kiến Huy, Cao Bắc Vinh, còn có một người đàn ông nửa gương mặt chìm trong bóng tối đang ngồi trong phòng, nhưng không có Tô Thu Quỳnh.
Không nhìn thấy Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh vội vàng chạy ra ngoài, nhưng cô còn chưa kịp mở cửa căn phòng thì đã bắt gặp Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ cùng nhau bước vào.
Anh Cửu thật lợi hại…
Anh Cửu, anh đừng như vậy…
Ưm… a….
Vừa thấy Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ bước vào cùng nhau, vô số thanh âm không hài hòa vang lên bên tai Nhan Nhã Tịnh.
Hốc mắt Nhan Nhã Tịnh không kiềm được mà trở nên ẩm ướt, anh Lưu, suốt một ngày một đêm anh không hề liên lạc với cô, sao giờ lại ở chung một chỗ với Cung Tư Mỹ chứ?!