CHƯƠNG
Lần này, Lưu Thiên Hàn dùng sức ôm Nhan Nhã Tịnh vào lòng, hôn đáp lại, mọi người trong phòng bao đều bị anh coi thành không khí, khoảnh khắc này anh chỉ muốn hôn sâu hơn, khiến hô hấp và nhịp tim của đối phương hòa vào làm một.
Thấy hai người hôn nhau không nỡ tách ra, đám người Cao Bắc Vinh trực tiếp đơ luôn.
Cao Bắc Vinh vừa ngồi lại chiếc ghế chân cao, lại lần nữa ngồi tụt xuống đất.
Chị dâu Cửu dễ dàng tha thứ cho Lưu Cửu như vậy sao?! Chuyện này cũng không khoa học lắm nhỉ?!
Lẽ nào không phải nên bắt Lưu Cửu quỳ bàn giặt quần áo, quỳ tới khi hai chân mềm nhũn, rồi dùng roi da bôi dầu dạy dỗ mạnh hay sao?!
Tuy Lưu Cửu không cần bị đánh, Cao Bắc Vinh thở phào một hơi, nhưng không thể nhìn Lưu Cửu bị chị dâu Cửu ngược, anh ta khó lòng buông bỏ!
Giang Kiến Huy còn sốc hơn Cao Bắc Vinh, anh ta giơ tay lên, run rẩy chỉ Lưu Thiên Hàn, sau đó lại vô cùng ai oán mà nhìn Nhan Nhã Tịnh.
“Tiểu tiên nữ Nhã Tịnh, em thật sự không thể bị Lưu Cửu lừa được! Cậu ta lăng nhăng, cậu ta thay đổi tình cảm, cậu ta phản bội em, em lẽ nào muốn bị cậu ta cắm sừng sao?”
Giang Kiến Huy thật ra luôn không quá thích Cung Tư Mỹ, anh ta cứ cảm thấy Cung Tư Mỹ có chút giả tạo, nhưng lúc này anh ta cảm thấy mình và Cung Tư Mỹ kết thành đồng minh vững chắc.
Anh ta dùng sức đẩy Cung Tư Mỹ ra: “Cung Tư Mỹ, cô nói chuyện đi! Cô ở trên giường kêu đã như vậy, bây giờ người đàn ông của cô lại đi câu dẫn tiểu tiên nữ Nhã Tịnh của tôi rồi, cô sao không nói gì chứ, cướp lại cậu ta?!”
Nói chuyện?
Nói cái gì mà nói? Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sắc mặt của Cung Tư Mỹ vốn đã rất khó coi rồi, nghe thấy lời của Giang Kiến Huy, sắc mặt của cô ta càng khó coi hơn.
Tối hôm qua, cô ta nhận được cuộc gọi của Nhan Nhã Tịnh gọi cho Lưu Thiên Hàn nên ngụy tạo ra loại âm thanh đó, vốn là muốn cho Nhan Nhã Tịnh một kích trí mạng, khiến cô mất hồn mất phách mà rời khỏi Lưu Thiên Hàn, cô ta sao có thể ngờ khi Nhan Nhã Tịnh gọi tới lần hai, vậy mà ghi âm lại, còn phát đoạn ghi âm này ở trước mặt nhiều người như vậy.
Điều quan trọng nhất là Lưu Thiên Hàn còn nghe được đoạn ghi âm này.
Cung Tư Mỹ trước từng mất mặt như vậy, loại cảm giác này giống như cô ta cởi truồng bị mọi người nhìn.
Nhưng trong lòng cô ta biết rõ, cô ta nhếch nhác như này không trách được bất kỳ ai.
Là cô ta tính kế Nhan Nhã Tịnh trước, Nhan Nhã Tịnh phản đòn, cũng là điều hiển nhiên, cô ta chỉ trách mình nên kế hoạch không đủ hoàn mỹ, không thể hoàn toàn nghiền nát tâm tư của Nhan Nhã Tịnh đối với Lưu Thiên Hàn.
“Cung Tư Mỹ, cô và Lưu Cửu cũng làm tới bước đó rồi, lẽ nào cô còn không muốn bắt Lưu Cửu chịu trách nhiệm với cô sao?” Giang Kiến Huy thấy Cung Tư Mỹ vẫn không hành động thì càng sốt ruột: “Cung Tư Mỹ, cô là vợ chưa cưới của Lưu Cửu, chồng chưa cưới của cô cũng đã làm vợ chồng một đêm với cô, cô chắc không định buông tay đâu nhỉ?!”
Giang Kiến Huy thật sự rất lôi thôi, trong lòng Cung Tư Mỹ vốn khó chịu, anh ta lại không ngừng lải nhải bên tai cô ta, cô ta thật sự muốn một chưởng đập chết Giang Kiến Huy.
Nhưng Lưu Thiên Hàn bây giờ vẫn ở đây, hình tượng của cô ta vốn đã tụt giảm trong lòng anh rồi, nếu cô ta còn dạy dỗ Giang Kiến Huy giống như một người phụ nữ đanh đá, anh nhất định sẽ ghét cô ta hơn.
Nghĩ như vậy, Cung Tư Mỹ đè nén ý nghĩ muốn dạy dỗ Giang Kiến Huy, cô ta cố gắng nở nụ cười khó coi hơn khóc nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh Cửu, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm. Anh Cửu, em cũng không biết tối hôm qua em tại sao lại lú như vậy, nhận điện thoại của anh còn tạo ra loại âm thanh này nữa.”