Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

chương 522

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Anh ta khuyên Cung Tư Mỹ buông tay, nhưng bản thân anh ta làm sao có thể làm tay được!

Anh ta biết trong lòng Tô Thu Quỳnh không có anh ta, khinh thường anh ta, nhưng anh ta vẫn giống như ma nhập, muốn ở bên cạnh cô.

Lúc đầu khi gặp lại Tô Thu Quỳnh, anh ta tưởng rằng anh ta khó lòng buông bỏ là do cầu mà không có được, là sự phản kích mà anh ta dành cho sự sỉ nhục và chế giễu anh ta đã phải chịu nhiều năm trước, nhưng mấy lần sau khi tiếp xúc, anh ta mới phát hiện, anh ta đối với Tô Thu Quỳnh không phải là trả thù, không phải chiếm đoạt, là tình yêu!

Là tình yêu khiến con người ta điên cuồng, khiến người ta thích, khiến người ta trầm mê!

Đột nhiên nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh là bạn tốt nhất của Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu uống cạn rượu trong ly, đẩy cửa lớn của phòng bao ra, rảo bước chạy ra ngoài.

Anh ta giống như phát điên muốn biết rốt cuộc là ai cắt đứt ngón tay của Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh là bạn tốt nhất của Tô Thu Quỳnh, cô nhất định biết sự thật!

Lý Kiêu ngồi ở trong góc lắc lắc ly rượu vang trong tay, anh ta cười như không cười nhìn phía trước, nói không ra là đang nhìn rượu trong ly hay là đang nhìn Cung Tư Mỹ.

Tối nay, rất thú vị!

Anh ta mới vừa về nước, không ngờ lại nhìn thấy một vở kịch đặc sắc như vậy!

Ừm, mẹ của đồ đệ của anh ta quả thật là trông không tệ, lời của đồ đệ hoàn toàn không khoa trương, ừm, sức chiến đấu cũng không tồi, Cung Tư Mỹ hết kịch rồi.

Dù sao anh và Cung Tư Mỹ cũng là bạn bè thanh mai trúc mã, anh ta lười nhác dựa ra sau, vẫn mở miệng nói câu mang tính tượng trưng: “Cung Tư Mỹ, cô vẫn là đừng lãng phí thời gian trên người Lưu Cửu nữa, cẩn thận hao tổn lâu hại mình không gả đi được!”

“Các anh ai ai cũng khuyên tôi buông tay, nhưng tôi thích anh Cửu như thế, các anh kêu tôi làm sao buông tay?! Tôi không buông tay được! Kêu tôi không yêu anh Cửu, trừ phi tôi chết!” Ánh mắt của Cung Tư Mỹ rất kiên định, nói từng câu từng chữ.bg-ssp-{height:px}

Tiểu tiên nữ nhà mình cứ vậy bị Lưu Thiên Hàn cướp đi rồi, Giang Kiến Huy cũng bực bội, anh ta túm tóc của mình: “Cung Tư Mỹ, nếu cô không buông tay được, vậy thì cướp Lưu Cửu về! Tôi cũng được song túc song phi với tiểu tiên nữ của tôi!”

Cung Tư Mỹ hằn học lườm Giang Kiến Huy, nếu cô ta có thể cướp được Lưu Thiên Hàn, còn cần phải ở đây ưu tư tầm thảm hay sao?!

Giang Kiến Huy cũng muốn đi cướp lại Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh ta lại cảm thấy mình chắc chắn không đánh lại được Lưu Thiên Hàn, chỉ có thể thảm bại mà quay về.

Giang Kiến Huy buồn bã uống hết ly rượu này tới ly rượu khác vào trong bụng, anh ta chỉ có thể cầu nguyện, Lưu Cửu mau chóng vứt bỏ Nhan Nhã Tịnh, anh ta dễ thành công thế chỗ!

Vừa đi tới cầu thang, Nhan Nhã Tịnh chui ra khỏi lòng Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu, anh bây giờ có thể giải thích rồi, tối hôm qua anh tại sao lại đi tìm Cung Tư Mỹ.”

“Còn nữa, tại sao em gọi cho anh mà cô ta lại nghe máy? Hơn nữa giữa hai lần gọi còn cách nhau khoảng một tiếng, tức là cô ta đã cầm máy cho anh trong một thời gian dài. Nếu hai người không có gì mờ ám thì sao cô ta lại nghe máy giúp anh?”

Lưu Thiên Hàn tự nhận mình và Cung Tư Mỹ rất trong sạch, anh thực sự không có gì để giải thích với Nhan Nhã Tịnh về Cung Tư Mỹ cả.

Nhưng nếu Nhan Nhã Tịnh cảm thấy không thoải mái, anh phải làm cho cô gái anh yêu cảm thấy yên tâm.

Anh xoa đầu Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, tối qua anh ra ngoài là vì Cung Tư Mỹ gọi điện thoại báo tin anh hai đã có ý thức rồi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio