Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

chương 572

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Khuôn mặt nhỏ của Tô Thu Quỳnh đã sưng như cái bánh bao, nhưng đôi mắt quyến rũ kia vẫn đẹp như vậy, đẹp đến không tả được, đẹp đến chấn động lòng người.

Nhìn thấy bộ dạng này của Tô Thu Quỳnh, Quang Khải không khỏi sững người một chút, nhưng nghĩ đến Nhan Vũ Trúc, gã ta vẫn không khách sáo đá một phát vào bụng Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh đau đến mức đầu ngón tay cũng run lên, nhưng cô ấy vẫn kiên quyết nhìn chằm chằm Nhan Vũ Trúc, nói từng câu từng chữ như đang nguyền rủa cô ta: “Nhan Vũ Trúc, cô sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu! Cô nhất định sẽ phải chết!”

“Ha!” Nhan Vũ Trúc thật sự không hề để tâm đến lời của Tô Thu Quỳnh, cô ta cụp mắt liếc nhìn ngón tay sơn màu đỏ tươi của mình: “Cuối cùng thiện ác ắt sẽ có báo ứng? Tô Thu Quỳnh, đây là truyện cười vui nhất mà tôi từng được nghe đấy!”

“Cứ coi như cô và Nhan Nhã Tịnh là người tốt đi? Nhưng hai người tốt các cô, không phải là bây giờ đều rơi vào tay tôi sao, còn không bằng heo chó!”

“Tô Thu Quỳnh, tôi nói cho cô biết, mắt ông trời bị mù rồi! Ông ta sẽ không giúp thứ gọi là người tốt đâu, ông ta sẽ chỉ đứng về phía Nhan Vũ Trúc tôi thôi, để các cô muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!”

“Hừ!” Tô Thu Quỳnh mạnh bạo chửi thề một tiếng: “Nhan Vũ Trúc, đừng có mà yêu bản thân thế! Nếu ông trời thật sự đứng về phía cô, cô còn trở thành con chuột chạy qua đường, người người muốn đánh sao?”

“Nhan Vũ Trúc, xem như hôm nay cô giết tôi cùng Nhã Tịnh thì thanh danh của cô cũng sẽ bị hủy hoại! Đúng vậy, cô còn phải đóng hai nghìn tỷ đồng tiền thuế, đời này của cô đừng hòng xoay mình!”

Lúc đầu, Nhan Vũ Trúc còn cảm thấy mình chiếm thế thượng phong, vô cùng đắc ý, nhưng sau khi nghe được Tô Thu Quỳnh nhắc đến vụ tiền thuế, lập tức sắc mặt Tô Thu Quỳnh trở nên vô cùng khó coi.

Đúng vậy, cả đời này của cô ta chẳng thể trở mình nổi.

Số tiền nợ của cô ta chất như núi, đè lên người khiến cô ta không thể nào thở được.

Lúc Nhan Vũ Trúc vừa bị yêu cầu nộp tiền thuế, cô ta cũng đã nghĩ rằng cầm số tiền tiết kiệm được chạy trốn ra nước ngoài, nhưng cô ta đã bị hạn chế xuất cảnh, bây giờ, có muốn chạy ra nước ngoài cũng không được.

Cô ta thật sự đã đến đường cùng rồi.

Nhưng cho dù như vậy, cô ta cũng sẽ không nhận thua.

Cô ta chính là Nhan Vũ Trúc! Là nữ thần quốc dân, Nhan Vũ Trúc luôn được tôn sùng! Sao cô ta có thể thản nhiên cúi đầu trước số phận!

Cô ta không những không được cúi đầu trước số phận, mà còn phải nỗ lực để cuộc sống càng ngày càng tốt hơn, đạp lên những người đã xúc phạm mình!

Nghĩ như vậy, chân Nhan Vũ Trúc không khỏi dồn thêm sức, cô ta giẫm thật mạnh lên tay Nhan Nhã Tịnh, hận không thể giẫm nát nó!

“Nhan Vũ Trúc, cô mau dừng lại đi! Cô dừng lại đi!” Tô Thu Quỳnh lo đến mức không thở nổi, cô ấy hít sâu một hơi, cổ họng càng khó chịu hơn, không kìm được mà ho khan.

Bị Nhan Vũ Trúc giẫm lên thế này thực sự rất đau, nhưng bây giờ Nhan Nhã Tịnh đã không còn sợ đau nữa.

Chỉ cần Tô Thu Quỳnh có thể được yên ổn, dù đau đến chết đi sống lại trong lòng cô cũng sẽ hạnh phúc.

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên, nhìn Nhan Vũ Trúc với ánh mắt lạnh lùng: “Nhan Vũ Trúc, tôi đã quỳ xuống rồi, bây giờ có phải là chị sẽ bỏ qua cho Thu Quỳnh không?”

“Nhan Nhã Tịnh, giọng điệu này của cô làm tôi thấy rất khó chịu.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio