CHƯƠNG
Lòng bàn tay Hách Trung Văn đổ mồ hôi, ánh mắt anh ta phức tạp liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh, anh ta cảm thấy mình làm như vậy, thật sự có chút thừa nước đục thả câu, quả thật còn ác độc hơn Cung Tư Mỹ, nhưng phải làm sao đâu, anh ta quá yêu chị đại, yêu đến mức tình nguyện chiến đấu một mình, quyết đánh đến cùng!
Hách Trung Văn không quan tâm đến phản ứng của Nhan Nhã Tịnh, dùng lực nắm chặt lấy tay của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt của anh ta, lạnh lùng lướt qua người những phóng viên này: “Chị đại không phải là tiểu tam! Tôi nói lại một lần nữa, chị đại không phải là tiểu tam! Mấy người dám nói linh tinh, Hách Trung Văn tôi quyết sẽ không dễ dàng tha thứ!”
“Hách béo, đừng nói nữa!” Nhan Nhã Tịnh không thích vô duyên vô cớ bị người hất nước bẩn, nhưng cô càng không muốn kéo Hách Trung Văn vào trong.
“Hách béo, chuyện này cậu đừng quan tâm! Tôi không muốn liên lụy đến cậu!”
Lúc này, có không ít phóng viên, thích nhất là tìm các tin tức bùng nổ, nếu như bọn họ viết linh tinh về Hách Trung Văn, không chỉ ảnh hưởng đến hình tượng của Hách Trung Văn, còn có Hách thị phía sau Hách Trung Văn.
“Chị đại, em không liên lụy đến tôi! Lúc nhỏ, đều là em đứng phía trước bảo vệ tôi, bây giờ tôi có thể làm một chút chuyện vì em, em không biết tôi vui như thế nào đâu!”
Hách Trung Văn rời ánh mắt khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, anh ta nói từng từ từng chữ với những phóng viên kia: “Chị đại là người phụ nữ của Hách Trung Văn tôi, nếu có ai dám ức hiếp cô ấy dù chỉ một chút, chính là đối đầu với Hách Trung Văn tôi, đối đầu với cả Hách thị của tôi!”
“Cậu Hách thật đẹp trai!”
Mấy cô phóng viên trẻ mê trai hét lên, bình thường xem quá nhiều phim truyền hình dài tập, bây giờ nhìn thấy sự bảo vệ của Hách Trung Văn với Nhan Nhã Tịnh, bọn họ lại ảo tưởng ra một bộ phim tình yêu ngọt ngào, bá đạo tổng tài yêu tôi.
“Cậu Hách, lời này có ý gì? Nhan Nhã Tịnh không phải là tiểu tam của cậu Lưu sao, tại sao lại trở thành người phụ nữ của anh ta?”
“Đúng vậy, rõ ràng chúng ta nhận được tin tức nói…rốt cuộc là sai ở đâu?”
“Không phải chúng ta thật sự nhận được tin tức sai lầm đấy chứ, hiểu nhầm Nhan Nhã Tịnh?”
….
Mấy phóng viên là Cung Tư Mỹ bỏ tiền ra để mua chuộc, thấy Hách Trung Văn bảo vệ Nhan Nhã Tịnh như vậy, bọn họ đột nhiên cảm thấy khó hiểu.
Bọn họ nhìn nhau, một người lớn tuổi nhất trong số đó bước lên, trong lòng tràn đầy sự tức giận nói: “Cậu Hách, anh nói Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của anh là có ý gì? Có phải sau khi Nhan Nhã Tịnh câu dẫn cậu Lưu, lại bò lên giường anh không?”
Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ Hách Trung Văn lại nói cô là người phụ nữ của anh ta ở trước mặt nhiều phóng viên như vậy, trong lòng cô không khỏi có chút khó chịu: “Hách béo, cậu đừng nói linh tinh, chúng ta chỉ là….”
“Chị đại, chuyện hôm nay cứ giao cho tôi!”
Hách Trung Văn nắm chặt tay Nhan Nhã Tịnh, anh ta nói một cách vô cùng chắn chắn: “Chị đại, tôi không muốn em và hai đứa nhỏ bị những phóng viên vô nhân tâm này viết linh tinh! Tôi sẽ không để em bị bất kỳ ai ức hiếp!”