CHƯƠNG
Bị Lâm Tiêu ép từng bước như vậy, vẻ mặt của An Tình cũng không dịu dàng được nữa, cô ta hằn học trừng mắt với Lâm Tiêu, ngay cả váy cưới cũng quên cởi, giống như chạy trốn lao xuống dưới tầng.
Thấy An Tình nhếch nhác chạy trốn như vậy, Lâm Tiêu cũng lười đuổi, chiếc váy cưới bị cái cơ thể bốc mùi của An Tình mặc, anh ta không muốn đuổi theo đòi lại.
Anh ta thong dong đi tới trước mặt Chiến Mục Hàng: “Chiến Thất, chiếc váy cưới này còn chưa thanh toán thì An Tình đã mặc chạy rồi, như này là cần bồi thường! Như vậy đi, nể tình chúng ta là anh em, tôi phóng khoáng một chút, bồi thường theo giá trị gấp lần của cái váy là được!”
Đền gấp lần, Lâm Tiêu trực tiếp là đi ăn cướp rồi.
Chiến Mục Hàng là thương nhân, chỉ có anh cướp phần của người khác, anh đâu thể bị người ta cướp!
Nhưng bây giờ Tô Thu Quỳnh còn ở đây, anh ta ghét nhất mất mặt ở trước mặt Tô Thu Quỳnh, anh âm trầm liếc nhìn Lâm Tiêu, trực tiếp ném một chiếc thẻ không có mật khẩu tới trước mặt anh ta và Tô Thu Quỳnh.
Chiến Mục Hàng vốn là muốn ném xong thẻ ngân hàng thì trực tiếp tiêu sái rời đi, nhưng dáng vẻ trai tài gái [email protected] tình chàng ý thiếp này của Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh thật sự chướng mắt.
Tâm lý của anh rất u ám, vặn vẹo, cuối cùng anh nở nụ cười lạnh đầy sự ác ý mà nói: “Tô Thu Quỳnh, tiền dư ra trong chiếc thẻ này, coi như là phí dịch vụ gái gọi vừa rồi!”
Tô Thu Quỳnh, tiền dư ra trong chiếc thẻ này, coi như là phí dịch vụ gái gọi vừa rồi!
Chiến Mục Hàng thật sự thâm độc!
Cơ thể của Tô Thu Quỳnh bỗng run rẩy, cô suýt nữa đứng không vững, nhưng trong lòng rõ ràng khó chịu như vậy, gương mặt nhỏ trắng bệch của cô lại nở nụ cười.
Chỉ là nụ cười lần này của cô khác với loại châm biếm vốn có hay nụ cười dửng dưng của cô, khóe miệng của cô tràn ngập sự tang thương.
Tô Thu Quỳnh máy móc nhìn xung quanh, nơi này nhiều người như vậy, mà Chiến Mục Hàng ở trước mặt nhiều người như vậy, không lưu tình mà vạch trần tất cả chuyện xảy ra trong phòng thử đồ vừa nãy, anh thật sự không cho cô sống mà!
Lâm Tiêu cũng không ngờ Chiến Mục Hàng sẽ nói ra một câu như này, nhìn thấy trên vai của Tô Thu Quỳnh có vết hồng hồng, anh ta lập tức hiểu được. Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô gái mà anh yêu lại xảy ra quan hệ với người đàn ông khác, trong lòng Lâm Tiêu nói không hề khó chịu, đó chắc chắn là giả.
Nhưng nhiều hơn vẫn là sự đau lòng, anh ta xót thương Tô Thu Quỳnh!
Càng tiếp cận Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu càng hiểu Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh kiêu ngạo như vậy, sao có thể cam tâm trao thân cho tên trai đểu đã khiến cô người đầy thương tích như Chiến Mục Hàng nữa chứ!
Chỉ có một khả năng, đó chính là Chiến Mục Hàng c ưỡng bức cô!
“Chiến Thất, cậu khốn nạn!”
Lâm Tiêu thật sự muốn đánh vào gương mặt lãnh huyết vô tình này của Chiến Mục Hàng, nhưng Tô Thu Quỳnh của bây giờ, giống như một con búp bê thủy tinh sắp vỡ, chuyện này nháo càng lớn, trong lòng Tô Thu Quỳnh càng đau buồn.
Mà anh ta muốn nhìn thấy nụ cười xuất phát từ trong tim của Tô Thu Quỳnh.
Cho nên anh ta chỉ có thể giả bộ cái gì cũng không hiểu, cảnh thái binh giả tạo.
Chiến Mục Hàng nói ra những lời xấu xa như vậy là vì anh muốn nhìn thấy sự chán ghét không thể che đậy của Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh, như vậy Tô Thu Quỳnh sẽ phát hiện, Lâm Tiêu không thật lòng với cô, cô có lẽ sẽ nhìn thấy điểm tốt của anh.