CHƯƠNG
Lúc đó, thực ra Tô Thu Quỳnh đã mang thai gần hai tháng rồi, nhưng anh ta không hề hay biết, chỉ cảm thấy buổi tối cô nôn mửa đến mức không thở nổi, đơn giản chỉ là đỏng đảnh giả vờ mà thôi.
Đêm đó, Tô Thu Quỳnh nôn rất nhiều, gần như nôn cả mật ra ngoài, cơ thể cô vốn đã không tốt bao nhiêu, nôn như vậy thực sự mất hết sức lực.
Vào ban đêm, Tô Thu Quỳnh muốn tới nhà vệ sinh, lúc cô xuống giường thì đánh thức anh ta.
Anh ta có thể nhìn thấy rõ ràng cơ thể Tô Thu Quỳnh mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã ra đất.
Cô vừa mới quay người lại vừa khéo đối diện với đôi mắt đang mở của anh ta.
Trong giọng nói của Tô Thu Quỳnh mang sự yếu ớt và khẩn cầu rất rõ ràng, cô nói, Mục Hàng, có thể phiền anh cõng em… à không, phiền anh đỡ em tới nhà vệ sinh là được.
Trong phòng ngủ của bọn họ có nhà vệ sinh, anh ta cảm thấy Tô Thu Quỳnh giả vờ yếu ớt như vậy đúng là quá giả tạo, giả tạo đến mức anh ta chẳng muốn nhìn cô thêm một cái.
Cho nên, lời anh ta nói ra khi đó vừa kinh thường vừa lạnh lùng, Tô Thu Quỳnh, khốn kiếp, cô giả vờ yếu ớt cho ai xem vậy! Đúng là kinh tởm!
Khi đó, dưới ánh đèn đầu giường, anh ta cũng có thể thấy rõ được khuôn mặt nhỏ của Tô Thu Quỳnh trắng như tờ giấy, lúc đó anh ta chỉ cảm thấy sung sướng, bây giờ nghĩ lại, tim như bị dao cắt.
Chiến Mục Hàng nặng nề nhắm mắt lại, rồi chậm rãi mở ra, anh ta hét to với cánh cửa nhà vệ sinh như bị mà nhập: “Tô Thu Quỳnh, anh cõng em tới nhà vệ sinh! Anh cõng em tới nhà vệ sinh!”
Tô Thu Quỳnh không để ý đến anh, anh ta cứ giống như kẻ xâm lược khiến người khác buồn nôn, muốn cưỡng ép xen vào giữa Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu, bản thân anh ta cũng cảm thấy mình kinh tởm, nhưng làm sao bây giờ, anh ta không buông tay được!
Không buông được!
Một người đàn ông ngông cuồng tự cao như vậy, cuối cùng cũng không có đủ dũng cảm đợi Tô Thu Quỳnh và Tô Thu Quỳnh đi ra từ nhà vệ sinh. Anh ta cứng đờ thu lại tầm mắt khỏi cánh cửa nhà vệ sinh, cứ bước từng bước sang căn hộ đối diện.
Năm rộng tháng dài, cho dù bây giờ Lâm Tiêu chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ cần anh ta không buông tay thì rồi sẽ có lúc Tô Thu Quỳnh quay đầu lại thôi.
Tối nay nam phụ của Nhan Nhã Tịnh không xuất hiện một cách hoành tráng như trong dự tính.
Lúc Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ hẹn Lưu Thiên Hàn, Lưu Thiên Hàn đã có hẹn với người đẹp từ trước rồi. Hai đứa bé thất bại quay về, kế hoạch tối nay kích thích Lưu Thiên Hàn cứ thế chết non.
Nhan Nhã Tịnh cũng không nản lòng, dù sao thì ngày tháng còn dài, chỉ cần vạch ra kế hoạch tác chiến thì luôn có lúc dùng nó thôi.
Chỉ là, có hẹn với người đẹp à…
Chuyện này đâm cho tai cô đau nhói, tim càng đau hơn.
Nhan Nhã Tịnh không muốn tiếp tục tra tấn trái tim của mình nữa, vừa khéo tối nay là sinh nhật của Tôn Lệ, cô ta mời cô cùng tới, mấy ngày trước không chào mà đi ở Lam Điều, Nhan Nhã Tịnh đã thấy rất ngại rồi, Tôn Lệ mời cô đi ăn tiệc sinh nhật của cô ta, đương nhiên cô không thể từ chối rồi.
Tôn Lệ chung tình với Lam Điều, tiệc sinh nhật của cô ta cũng chọn Lam Điều.
Nhan Nhã Tịnh biết, với thân phận địa vị hiện tại của Tôn Lệ, tới chúc mừng sinh nhật cô ta thì không thể thiếu người nổi tiếng trong giới giải trí và giới kinh doanh được, nhưng cô không ngờ được rằng, Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn cũng ở đây.