CHƯƠNG
Tô Thu Quỳnh tường rằng lần này cô phải chịu cái tát này rồi, nhưng điều bất ngờ đó là cơn đau trong dự tính không ập tới, Ân Thánh Kiệt nắm lấy cổ tay Bùi An Na ném cô ta sang một bên mà không hề thương tiếc chút nào.
“Anh Kiệt!” Nhìn thấy Ân Thánh Kiệt, Bùi An Na cũng quên mất nổi giận, cô ta có danh tiếng nhất định trong giới âm nhạc, nhưng so với nhân vật cấp bậc thiên vương như Ân Thánh Kiệt thì vẫn không đáng để nhắc tới.
Nếu như có thể hợp tác với Ân Thánh Kiệt, danh tiếng của cô ta chắc chắn sẽ nâng lên một tầm cao mới, đương nhiên cô ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội lần này.
Cái tài lớn nhất của người trong giới giải trí chính là lật mặt.
Giây trước Bùi An Na còn phẫn nộ như sắp sửa ăn thịt người tới nơi, nhưng chỉ nháy mắt một cái cô ta đã cười đến mức trên mặt gần như nở ra một đóa hoa.
Cô ta nịnh nọt đi tới trước mặt Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, em là Bùi An Na, trước đây chúng ta đã từng gặp mặt rồi. Em vẫn luôn ngưỡng mộ anh, rất muốn hợp tác với anh. Em nghe nói anh muốn tìm ca sĩ để hợp tác hả bài ‘Khuynh Thành’ của mình, anh thế em thế nào? Em bảo đảm rằng sẽ phối hợp thật tốt với anh, cũng sẽ quay MV thật tốt, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng đâu.”
“Bùi An Na?” Ân Thánh Kiệt giương cằm lên, dáng vẻ bá đạo ngông cuồng: “Là cái cô Bùi An Na chỉ biết trừng mắt đấy à?”
Bùi An Na trong giới giải trí ngoài nổi tiếng với giọng hát cá heo ra thì cô ta còn nổi tiếng bởi một điều, đó là khi cô ta đóng phim thì chỉ biết trừng mắt để thể hiện diễn xuất.
Idol trong giới giải trí rất ít người tập trung vào ca hát hoặc đóng phim, đóng phim rảnh quá thì đi hát, mà hát rảnh quá thi đi đóng phim, chẳng thể nào bình thường hơn được nữa.
Vào lúc Bùi An Na đang nổi như cồn cũng từng diễn rất nhiều phim truyền hình, chỉ là cái diễn xuất chỉ biết trừng mắt với cắt hình kia của cô ta đã dọa cho hàng đống đạo diễn vốn dĩ muốn hợp tác với cô ta phải chạy mất dép. Đến cả khi cô ta quay MV, thứ duy nhất có thể chú ý cũng chỉ còn lại trừng mắt.
Ân Thánh Kiệt nói lời này chẳng hề nể tình một chút nào, mặt Bùi An Na cũng sắp không giữ nổi bình tĩnh nữa. Nhưng nghĩ đến mục đích ngày hôm nay của mình, cô ta vẫn kiên nhẫn cười nói với Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, anh đừng đùa người ta như vậy có được không! Diễn xuất của người ta giờ đã tốt hơn nhiều rồi, hơn nữa thực lực ca hát của người ta quá rõ ràng mà.”
“Xin lỗi, thực lực của cô, tôi thực sự không nhìn thấy.”
Lời nói này của Ân Thánh Kiệt khiến Bùi An Na tức đến mức muốn ói máu, mà điều càng khiến Bùi An Na giận dữ hơn đó là sau khi anh ta nói xong lời này, sự chú ý đều tập trung vào Tô Thu Quỳnh.
Trong đôi mắt khi anh ta nhìn sang Tô Thu Quỳnh mang theo sự tán thưởng rất rõ ràng: “Tô Thu Quỳnh, tôi đã nghe bài hát của cô rồi, rất hay. Hợp tác vui vẻ nhé.”
Nói rồi, Ân Thánh Kiệt vươn tay ra với Tô Thu Quỳnh.
Lại còn hợp tác vui vẻ?
Thấy cơ hội mà mình phải đi nịnh nọt cấp cao của các công ty giải trí sắp bị Tô Thu Quỳnh cứ thế cướp mất, sao Bùi An Na có thể cam lòng được!
Cô ta cắn răng xông tới trước mặt Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, anh không thể hợp tác với Tô Thu Quỳnh được! Cô ta là phụ nữ bị anh Chiến căm ghét vứt bỏ, nếu như anh hợp tác với cô ta thì là đối đầu với anh Chiến đấy!”
Nhìn thấy Lâm Tiêu đi từ đằng xa tới, Bùi An Na lập tức có thêm tự tin, khóe môi cô ta xuất hiện ý cười, nói tiếp: “Anh Kiệt, em là người phụ nữ của anh Lâm! Cho dù anh không nể mặt em thì cũng phải nể mặt anh Lâm chứ có đúng không? Câu hợp tác vui vẻ này, anh nên nói với em mới đúng chứ.”
Tô Thu Quỳnh không cho Lâm Tiêu nhúng tay vào chuyện của cô trong giới giải trí, Lâm Tiêu cũng không dám gióng trống khua chiêng tuyên bố quan hệ giữa anh và Tô Thu Quỳnh, anh chỉ có thể đến thăm cô.