CHƯƠNG
Vành mắt của Tô Thu Quỳnh ươn ướt, Nhan Nhã Tịnh cũng từng nói như thế với cô. Hôm nay, không ngờ Kiều Hạ cũng nói câu này với mình.
Không còn gì bàn cãi nữa, bất kể Lâm Tiêu hay Kiều Hạ đều mang tới cho cô quá nhiều sự ấm áp. Sao người nhà họ lại tốt thế cơ chứ? Tốt đến mức cô cũng không biết phải làm sao.
“Thu Quỳnh, hôm nay mẹ tới đây, không phải ép con phải gả cho Nhục Nhục. Mẹ mong con có thể mở rộng lòng mình, cho Nhục Nhục nhà chúng ta một cơ hội. Mẹ cũng từng ly hôn, ba Nhục Nhục là người chồng thứ hai của mẹ, cũng là người mà mẹ thật sự muốn dắt tay cả đời.”
“Thu Quỳnh, có lẽ có người cả đời chỉ yêu một người cho tới đầu bạc răng long. Nhưng chưa chắc tất cả mọi người đều chỉ yêu ai đó cả đời. Con cho rằng kiếp này mình sẽ không buông bỏ được người mà mình từng yêu kia. Đến khi vật đổi sao dời, con sẽ phát hiện thì ra mình vẫn có thể gặp được tình yêu.”
“Thu Quỳnh, cuộc hôn nhân đầu tiên của mẹ cũng làm mẹ mình đầy thương tích. Mẹ từng nghĩ cả đời này mình cứ như vậy, kiếp này chỉ có thể đau khổ giãy dụa trong chiếc lồng chất đầy thù hận. Sau khi ly hôn, mẹ gặp ông Lâm của mẹ, lúc đó mẹ mới phát hiện thì ra mẹ cũng có thể được nâng niu như thế, quả thật không phải người đàn ông nào cũng như nhau.”
“Thu Quỳnh, mẹ từng rất yêu chồng cũ của mình. Mẹ cũng cho rằng dù hận ông ta đến mức nào, mẹ cũng không buông bỏ được. Nhưng sau này mẹ mới phát hiện mình đã buông được rồi. Đó chẳng qua chỉ là thời thanh xuân yêu đương mù quáng của mẹ. Ông Lâm càng đáng dắt tay cùng mẹ tới già hơn, mà mẹ cũng yêu ông ấy.”
“Thu Quỳnh, tâm tình của mỗi người đều khác nhau, cho nên cách xử lý vấn đề cũng khác. Mẹ nói những lời này không phải buộc con phải giống như mẹ, yêu người đàn ông thứ hai trong đời mình. Mẹ chỉ mong con đừng để gông xiềng của quá khứ ràng buộc mình cả đời.
“Thu Quỳnh, người sống không thể đeo đuổi quá khứ mãi được, phải nhìn về tương lai. Mục Hàng đã là quá khứ của con rồi, Nhục Nhục mới là trời đất dài lâu của con ở kiếp này.”
Sau khi thưởng thức cà phê cùng Kiều Hạ xong, Tô Thu Quỳnh cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Hình như cô thật sự là thế, sau khi ra tù, cô lại tự đeo gông xiềng cho chính mình. Cô hận Chiến Mục Hàng, nhưng đồng thời cũng không dám mở lòng yêu một người đàn ông khác.
Vì một người đàn ông làm tổn thương bản thân đến thương tích đầy mình mà từ đó vứt bỏ niềm vui cả đời, cô cần gì phải làm như thế chứ!
Nhưng không dễ để đón nhận một người đàn ông khác.
Tô Thu Quỳnh quay xong phân cảnh hôm nay liền về thẳng Tầm Viên cùng với Nhan Nhã Tịnh.
Hai người họ cũng không ngờ tối nay lại xảy ra một chuyện lớn, đủ để phá hủy hoàn toàn mọi cố gắng của Tô Thu Quỳnh, lấy đi hết thảy ánh sáng trong cuộc đời cô, khiến cô hoàn toàn không thể ngóc đầu lên nổi!
Không biết bên phía Ân Thánh Kiệt có hành động gì mà bài hát ‘Khuynh Thành’ của anh ta và Tô Thu Quỳnh hợp tác với nhau đã đăng lên trên mạng, còn chưa tới một đêm mà ‘Khuynh Thành’ đã xông lên dẫn đầu bảng vàng danh sách các bài hát trong tuần.
Fan của Ân Thánh Kiệt điên cuồng cổ vũ cho anh ta, khiến cho Tô Thu Quỳnh cũng nhận được vô số lời khen ngợi, giọng ca của thiên nhiên lại lên top hot search.
Thực ra, khi song ca một bài hát thì sự phối hợp của hai người thực sự rất quan trọng.
Nếu như hợp tác với Ân Thánh Kiệt là một nữ ca sĩ không chuyên nghiệp thì cho dù Ân Thánh Kiệt có là nhân vật cấp thiên vương của giới âm nhạc cũng không thể cứu vãn nổi bài hát này.
Mà giọng ca của Tô Thu Quỳnh cho dù là hợp tác với một thiên tài âm nhạc như Ân Thánh Kiệt, cũng không hề kém cạnh một chút nào.
Giọng hát của hai người quyện vào nhau, bổ sung cho nhau, mang đến cho mọi người cảm giác như một bữa tiệc thịnh soạn mà trước nay chưa từng có.