Chương
Cung Tư Mỹ nhìn ra Nhan Nhã Tịnh yêu thích chỗ lễ phục này. Cô ta đắc ý nhướn môi, đáy mắt sáng lấp lánh, dáng vẻ khoe khoang rõ rành rành: “Anh Gia Thành cũng thật là, một lúc bảo Nam Châu thiết kế cho tôi nhiều váy thế này, bảo tôi chọn thế nào bây giờ!”
Cung Tư Mỹ cầm đại một chiếc váy dạ hội đặt trước mặt mình lên, lắc lư trước mắt Nhan Nhã Tịnh: “Cái này thế nào?”
Bộ váy này màu vàng rượu vang, thiết kế đuôi cá, làn váy thêu đầy nụ hoa lụa, sang quý lại quyến rũ, đẹp theo kiểu lãng mạn.
Không cần mặc thử thì Nhan Nhã Tịnh cũng có thể tưởng tượng ra Cung Tư Mỹ mặc bộ váy này sẽ đẹp đến mức nào.
Vẻ ngoài của Cung Tư Mỹ vốn đã tao nhã quý phái, mặc chiếc váy này lại càng tôn người, tựa như nữ vương cao quý bề thế, đứng giữa vạn người, tỏa sáng vạn trượng. Thứ cô ta đạt được chính là vô số tiếng ca thán và khen ngợi.
Cung Tư Mỹ hỏi như vậy rõ ràng không phải trưng cầu ý kiến của Nhan Nhã Tịnh, chỉ đơn giản là khoe khoang thôi.
Không chờ Nhan Nhã Tịnh trả lời, cô ta lại cầm một chiếc váy khác lên: “Cái này cũng đẹp nữa. Ôi trời, Nam Châu thiết kế quần áo đều xinh đẹp vô cùng, thật là khó chọn! Phiền chết đi được!”
“Đều tại anh Gia Thành tốt với tôi quá mà, bảo tôi lựa chọn một bộ giữa nhiều bộ đẹp thế này chẳng phải là muốn tôi mệt chết sao!”
Nhan Nhã Tịnh cụp mắt cười mỉa mai, trình khoe khoang của Cung Tư Mỹ thấp thật sự! Không có chút sức sát thương nào hết! Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Lúc này Cung Tư Mỹ đang cầm một chiếc váy màu bạc hở lưng, bộ váy này lựa chọn thiết kế vảy cá sáng lấp lánh.
Thật ra lễ phục thiết kế vảy cá rất dìm cấp bậc, chỉ cần hơi sơ ý thôi là sẽ khiến bộ trang phục trông rất rẻ tiền.
Nhưng bộ váy mà Phí Nam Châu, từ trên xuống dưới chỉ mang lại cho người ta cảm giác xa hoa.
Mỗi chiếc vảy ghép trên bộ váy này đều là may tay hoàn toàn, thậm chí còn đính kèm kim cương.
Nhan Nhã Tịnh từng xem người mẫu mặc bộ váy này đi catwalk trên bục chữ T khi thiết kế ra mắt, khoảnh khắc người mẫu bước lên sân khấu cứ như mang theo cả bầu trời sao đêm, linh động hoạt bát, lại mang theo vẻ thần thánh không thể khinh nhờn. Có lẽ tiên nữ hạ phàm chắc cũng chỉ đến như vậy là cùng.
Cung Tư Mỹ rõ ràng càng đẹp hơn người mẫu catwalk, cô ta mặc chiếc váy này lên chỉ e có thể lấn át cả bầu trời trăng sao.
Thật muốn… sờ một cái!
Nhan Nhã Tịnh buộc bản thân phải rời mắt khỏi chiếc váy này. Dù có sùng bái Phí Nam Châu đến đâu thì cô cũng không thể biểu hiện ra thua kém trước mặt tình địch được.
Nhan Nhã Tịnh lười nhác ngước mắt lên, nhếch môi cười tươi rói, nhưng ý cười lại không chạm tới đáy mắt.
“Để cô chọn vài bộ quần áo đến phát mệt tức là đối xử tốt với cô à?”
Nhan Nhã Tịnh cố ý xích lại gần Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, không ngờ cô làm ra đủ loại chuyện xấu xa nhưng vẫn còn ngây thơ như thế đấy! Tôi nhắc nhở cô một câu nhé, đàn ông để cô chọn đồ mệt, không phải là tốt với cô đâu.”