Lý Hi Hạnh sẽ tham gia hoạt động lần này, đương nhiên Chu Tiêu Đồng cũng sẽ rất bận rộn.
Cô không sắp xếp để các fan nhà mình cũng đến hiện trường bố trí tiếp ứng cho hoạt động của Lý Hi Hạnh như những nhà khác —— Chu Tiêu Đồng luôn tự cảm thấy hành vi bố trí hiện trường này rất ấu trĩ. Trừ khi fan thuê địa điểm để tổ chức một bữa tiệc lớn cho riêng idol, nếu không hành động đi khắp nơi đánh dấu lãnh địa này có cảm giác rất ngốc nghếch. Bởi vì đây không phải lãnh địa của các fan, tùy tiện bố trí có thể phát sinh xung đột. Nhân viên công tác của sân vận động có thể sẽ ngăn họ lại, hoặc các fan của thần tượng khác cũng sẽ tới tranh địa bàn. Làm không tốt có thể sẽ nảy sinh mâu thuẫn, mất nhiều hơn được.
Tuy nhiên, cho dù không tới hiện trường bố trí, nhưng những hoạt động khác Chu Tiêu Đồng vẫn tận tâm tận lực hướng dẫn mọi người thực hiện.
Dù sao đây cũng là hoạt động đầu tiên của các thí sinh sau khi Super Voice kết thúc, hơn nữa còn là sân khấu của các nghệ sĩ cùng một công ty. Đây là một sự kiện đáng quan trọng của tất cả các nhà, ai cũng không muốn thần tượng nhà mình thua trận, vì thế những người nào có khả năng tới đều cố gắng đăng ký mua vé.
Buổi tối trước ngày diễn ra hoạt động, nhóm Quả Hạnh Thượng Hải vui sướng một cách khác thường, đều đang ồn ào nói chuyện về hoạt động ngày mai.
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "@ Đồng Tâm Đồng Thoại, Đồng Đồng, ngày mai có tổng cộng bao nhiêu Quả Hạnh tới thế?"
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tầm người".
Mưa hoa anh đào: "Oa!! người!! Nhiều thế sao!!"
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "Hả, có thôi á?"
Mưa hoa anh đào: "...."
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "...."
Mưa hoa anh đào: " mà còn ít ấy hả?"
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "Hả? là nhiều à? Không phải sân vận động chứa được . người sao? Tổng cộng có nghệ sĩ, bình quân mỗi người phải có đến bảy tám trăm fan chứ...."
Thái độ của mỗi người trong nhóm Quả Hạnh khác nhau cũng không kỳ lạ. Mưa hoa anh đào và Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo đều có suy nghĩ của riêng mình, nhưng theo kinh nghiệm của Chu Tiêu Đồng, Mưa hoa anh đào nói đúng, có thể tập hợp được Quả Hạnh đến hoạt động lần này, đã là một con số đáng kinh ngạc!
Mặc dù sân vận động có thể chứa đến . người, nhưng không phải thực sự có đủ . chỗ ngồi, thực tế chỉ có đến . – . chỗ mà thôi. Hơn nữa không phải tất cả vé đều được bán hết, cho nên cuối cùng số người đến xem chỉ vào khoảng sáu bảy ngàn người.
Tiếp theo, tuy rằng hoạt động này có nghệ sĩ tham gia, nhưng độ nổi tiếng của các nghệ sĩ không giống nhau, không thể sử dụng số trung bình để đánh giá fan nghệ sĩ nào đến nhiều hơn hay ít hơn được, sự chênh lệch độ nổi tiếng giữa các nghệ sĩ không thể chỉ cần vài ba fan liều mạng đến góp quân số là có thể so sánh! Tình hình thực tế là, phần lớn người đến xem hoạt động là fan của một hai nghệ sĩ nổi tiếng nào đó, một phần tư là fan của các nghệ sĩ khác (đương nhiên một phần tư này cũng không thể chia trung bình), một phần tư còn lại là người qua đường ---- cái bảng hiệu Super Voice này vẫn hấp dẫn được kha khá người qua đường đến xem.
Hơn nữa, không phải tất cả Quả Hạnh đều tập trung cùng mua vé. Để có được vị trí tốt, fanclub đóng cửa hoạt động đăng ký mua vé khá sớm, lúc đó có những fan còn chưa tìm được tổ chức, có những fan còn đang do dự. Những người này về sau sẽ tự mua vé đi xem, cho nên Chu Tiêu Đồng không thể thống kê chính xác số Quả Hạnh tham gia. Coi như tính trung bình, số Quả Hạnh đến tham gia cũng vượt qua số bình quân không ít.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "@Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo, không thể tính như vậy được, người đã là rất nhiều rồi. Lần này Ổ Thu Thu cũng đến, một nửa vị trí trong sân vận động đều của fan Ổ Thu Thu. Chỉ tính một mình Ổ Thu Thu thôi, số fan cũng đủ lấp kín cả sân vận động rồi!"
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "Hả? Thế à? Nếu bỏ qua Ổ Thu Thu, tính lại số bình quân... thì người đúng là nhiều thật".
Ổ Thu Thu là quán quân một mùa Super Voice, cũng là một trong số ít những thí sinh nổi tiếng từ chương trình tìm kiếm tài năng. Phong cách âm nhạc của cô ấy rất độc đáo và cá tính, cho dù là bài hát nào, phong cách gì, đem đến chỗ cô ấy cũng sẽ bị cô ấy biến thành phong cách của mình. Tuy rằng giọng hát của cô không quá hay, nhưng rất giàu cảm xúc, hơn nữa trên sân khấu Ổ Thu Thu luôn thu hút được ánh mắt người xem, có thể nói, cô ấy chính là một nghệ sĩ trời sinh.
Nhìn sự nổi tiếng vào thời điểm hiện tại của Ổ Thu Thu, thì chỉ cần một mình cô ấy có thể tự mở một concert cá nhân ở sân vận động vạn chỗ ngồi. Nhưng đây là hoạt động chung, thời gian biểu diễn một mình của cô ấy cũng bị giảm xuống, nên số fan muốn mua vé cũng ít hơn khá nhiều, chỉ còn tầm một nửa.
Fan của các thí sinh cuộc thi tìm kiếm tài năng luôn có thái độ muốn cạnh tranh, không muốn nhìn thí sinh khác có nhiều tài nguyên hơn thần tượng nhà mình, độ nổi tiếng cao hơn thần tượng nhà mình. Nhưng mọi người lại không muốn cạnh tranh với Ổ Thu Thu, ít nhất là nhóm Quả Hạnh không có tâm trạng đó. Bởi vì, thứ nhất không phải thí sinh cùng một mùa, thứ hai không cùng một phong cách, thứ ba... Ổ Thu Thu nhà người ta siêu hot, không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận. Chênh lệch quá lớn, ngược lại, chẳng còn gì để so sánh cả. Thế nên, Chu Tiêu Đồng bảo riêng fan của Ổ Thu Thu đã bao trọn một nửa chỗ ngồi, mọi người đều nghĩ nghĩ, cũng cảm thấy à đúng vậy thật, không hề cảm thấy không phục.
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "Nhưng nếu Ổ Thu Thu có thể một mình cân cả buổi biểu diễn, thì sao không làm concert cá nhân riêng cho cô ấy, còn để cô ấy tham gia hoạt động tập thể này làm gì?"
Đạo cụ: "Đây là Tour diễn của Super Voice mà, cô ấy lại là thí sinh xuất sắc nhất Super Voice, nên chắc ban tổ chức nghĩ có cô ấy đến thì càng tốt chăng?"
Vấn đề này khiến Chu Tiêu Đồng không nhịn được bật cười.
Nếu như muốn mở concert cá nhân cho Ổ Thu Thu, những công việc cần phải chuẩn bị chắc chắn sẽ nhiều hơn, mà bản thân cô ấy cũng chưa đủ tác phẩm để tự mở concert. Thứ hai để chuẩn bị cho một buổi biểu diễn cá nhân, rất nhiều việc đều phải chuẩn bị, thù lao phải trả cho cô ấy cũng không ít. Concert công ty thì không giống như vậy. Theo hợp đồng ban đầu Dream Music ký với các nghệ sĩ, thù lao một buổi biểu diễn là tệ, bắt buộc phải tham gia, không được có lý do khác. Nếu chỉ cần tệ đã bán được một nửa vé vào cửa cho fan Ổ Thu Thu, sao công ty có thể bỏ qua cơ hội này?
Nhưng dù sao đây cũng là chuyện của Ổ Thu Thu, Chu Tiêu Đồng không cần phải giải thích tỉ mỉ cho nhóm Quả Hạnh.
Tóm lại, lần này có thể thu hút được Quả Hạnh đến tiếp ứng cho hoạt động, đây đã là một con số đáng kinh ngạc và vui mừng, buổi biểu diễn ngày mai sẽ không khiến Lý Hi Hạnh mất mặt!
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Đừng quan tâm đến những người khác nữa, ngày mai có thể đến xem Hạnh Hạnh biểu diễn rồi, chờ mong quá đi!
Mưa hoa anh đào: "Tớ cũng rất mong chờ! Cuối cùng ngày này cũng đến!"
Đá phiến trên cầu: "Hoạt động lần trước của Hạnh Hạnh, tớ bận không thể đến được. Lần này là lần đầu tiên được đến tận nơi xem biểu diễn, tớ sợ đêm nay vui sướng quá không ngủ nổi!"
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo: "Đúng thế, thực ra tớ còn chờ mong concert cá nhân của Hạnh Hạnh hơn! Buổi biểu diễn ngày mai Hạnh Hạnh chỉ có thể hát hai bài, nghe không đã!"
Đạo cụ: "Concert cá nhân! Nghĩ thôi đã thấy suиɠ sướиɠ rồi! Nhưng mà... Hạnh Hạnh mới ra mắt không lâu, chắc phải chờ ít nhất ba bốn năm nữa QAQ".
Chủ đề của mọi người lại quay trở về Lý Hi Hạnh, Chu Tiêu Đồng còn bận những việc khác, nên đóng cửa sổ trò chuyện lại.
Cô nhắn tin cho hội trưởng Chiết Giang và Giang Tô, nhắc nhở các cô ấy quan tâm đến những Quả Hạnh từ nơi khác mới tới Thượng Hải, xem xem họ đã an toàn đến khách sạn chưa.
Hoạt động Tour diễn lần này, không chỉ có Quả Hạnh Thượng Hải đến xem, mà những Quả Hạnh ở các thành thị lân cận cũng tổ chức thành các nhóm cùng đến Thượng Hải, mọi người đều rất nhiệt tình với hoạt động lớn đầu tiên sau khi chương trình tìm kiếm tài năng kết thúc. Hơn nữa giao thông gần đây rất phát triển, các thành thị lân cận muốn tới Thượng Hải chỉ cần ngồi tàu cao tốc khoảng một hai giờ là được.
Chu Tiêu Đồng đã kết hợp với hai hội trưởng Chiết Giang và Giang Tô, cùng nhau thống kê số người tham dự, lập kế hoạch đầy đủ, cũng cung cấp cho họ họ một số phương án di chuyển, giới thiệu những khách sạn tốt, và vẽ sơ đồ những tuyến đường đi đến nơi tổ chức hoạt động. Có một số Quả Hạnh ở Thượng Hải rất nhiệt tình, muốn đón tiếp các Quả Hạnh đến từ thành phố khác, chủ động đến nhà ga hoặc trạm xe đón tiếp, đưa mọi người đến khách sạn.
Tin nhắn Chu Tiêu Đồng gửi đi chưa được bao lâu, đã nhận được câu trả lời từ phía hai vị hội trưởng Chiết Giang và Giang Tô.
Hội trưởng Giang Tô - Ái Cựu Giác La: "Tớ đã hỏi thăm mọi người trong nhóm, hôm nay mọi người đều đã đến khách sạn an toàn, còn một số người ngày mai mới tới. Vừa rồi họ đều nói, các bạn Thượng Hải thật nhiệt tình thật thân thiện. Vô cùng cảm ơn mọi người!"
Hội trưởng Chiết Giang - Cánh Chim: "Ôi! Đồng Đồng, cậu tốt quá đi! Vừa giới thiệu khách sạn cho chúng tớ, lại vừa làm bảng chỉ dẫn giao thông, muộn thế này rồi còn không quên quan tâm tới chúng tớ. Hôm nay may mắn có kế hoạch của cậu nên mọi chuyện vô cùng thuận lợi, chút nữa là tới khách sạn rồi. Hôm nay tớ cũng tới đây, đặt trước khách sạn với các bạn bên Chiết Giang. Tớ đã gặp họ rồi! Cậu yên tâm đi!"
Nhận được câu trả lời từ mọi người, Chu Tiêu Đồng nhẹ nhàng thở phào.
Trời bên ngoài đã tối đen, ngọn đèn trong các ngôi nhà của khu phố nhỏ cũng tắt dần. Đến lúc này, Chu Tiêu Đồng mới mở một file, tiếp tục làm công việc của mình.
Tiểu thuyết mới được cô đăng trên Tấn Giang có tên là "Chung mộng", là câu chuyện của một nhóm sinh viên học viện âm nhạc, chủ đề chính là thanh xuân và mơ ước, xoay quanh những người trẻ tuổi cùng những mối quan hệ bạn bè, tình yêu và quá trình họ trưởng thành.
Thanh xuân và ước mơ là đề tài cô thích nhất. Nhưng đề tài này ít thu hút được người đọc, nếu như tác phẩm không cực kỳ xuất sắc, thì doanh số không cao. Một hai năm nay, cô bước vào giai đoạn thung lũng của sự nghiệp, cũng bởi vì cô không còn tìm được cảm giác nhiệt huyết của thanh xuân. Mà thể loại tiểu thuyết này, nếu thiếu đi sự nhiệt tình, thì chỉ còn lại những dòng văn nhạt nhẽo.
Biên tập cũng từng đề nghị cô thay đổi phong cách, thử những chủ đề mới mà mọi người đều yêu thích, ví dụ như thể loại tình yêu đầy máu chó chẳng hạn. Cho dù không có linh cảm, chỉ dùng kỹ xảo sáng tác ổn định của cô không chừng vẫn có thể thu được lợi nhuận không tồi. Nhưng Chu Tiêu Đồng không muốn, cô bướng bỉnh muốn tiếp tục đi trên con đường của chính mình, nếu không có linh cảm, thì cô sẽ tự cố gắng đi tìm linh cảm đó, vì cô không muốn thay đổi cảm xúc để lại trong lòng mọi người sau khi đọc tác phẩm của mình! Cô không muốn chịu thua!
—— bây giờ cô đã tìm thấy rồi.
Đêm khuya tĩnh lặng, Chu Tiêu Đồng tắt cửa sổ trò chuyện, mở tài liệu mới, gõ chữ như bay.
Cô liền mạch lưu loát viết rất lâu, cho đến chi tiết buổi biểu diễn đầu tiên của nữ chính Tiểu Hạnh sau khi nhập học, thì mắc kẹt lại.
Cô dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, im lặng suy nghĩ, cố gắng tưởng tượng xem làm thế nào để nhân vật nữ chính chỉ cần một buổi biểu diễn này đã có thể thu hút sự chú ý của tất cả mọi người? Khung cảnh sân khấu rất đẹp? Giọng hát thu hút khiến lòng người say mê? Hay là do cảm xúc của nhân vật nữ chính, ban đầu vô cùng căng thẳng sau đó lại vô cùng tự tin?
Vì muốn tìm kiếm linh cảm, cô cố gắng nhớ lại hình ảnh những sân khấu của Lý Hi Hạnh. Nhưng sân khấu của Lý Hi Hạnh ít đến đáng thương, cũng chỉ có mấy sân khấu lúc tham gia chương trình Super Voice, coi như tính cả thêm sân khấu biểu diễn thương mại lần trước, cũng chưa đủ mười sân khấu.
Chu Tiêu Đồng suy nghĩ hồi lâu, vẫn không thể nghĩ ra. Cô ngẩng đầu lên, phát hiện đã giờ sáng. Nghĩ đến ngày mai còn phải đến sân vận động xem biểu diễn, cô vội vàng tắt máy tính, lên giường đi ngủ.
Buổi chiều ngày hôm sau, khi Chu Tiêu Đồng đến địa điểm tổ chức hoạt động, bên ngoài sân vận động đã có không ít người.
Những người trẻ tuổi ăn mặc đủ loại màu sắc trang phục để tiếp sức cho thần tượng lập thành từng nhóm cùng nhau đi lại nói chuyện, tất cả đều là các fan hôm nay tới cổ vũ cho thần tượng. Chu Tiêu Đồng đến rất sớm, sớm như vậy xung quanh ngoại trừ fan không còn ai khác, phần lớn đều đến để bố trí tiếp ứng tại hiện trường.
Nhóm fan trèo lên trèo xuống treo bóng bay, treo poster, Chu Tiêu Đồng mỉm cười đứng nhìn, trong lòng vô cùng bình tĩnh.
Cô đứng ở địa điểm hẹn trước chờ đợi, nhóm Quả Hạnh cũng lần lượt đi tới, đội ngũ càng ngày càng khổng lồ.
Buổi biểu diễn sẽ bắt đầu lúc giờ tối, giờ sẽ bắt đầu soát vé, khoảng giờ hơn, nhóm Quả Hạnh phần lớn đều đã tới đủ.
Chu Tiêu Đồng đoán không sai, trừ những fan đã đăng ký cùng mua vé, còn không ít Quả Hạnh tự mua vé và một số fan qua đường cũng tới, cuối cùng tính toán lại, số người tham gia đã vượt quá ! Nhóm fan khổng lồ này chiếm trọn một vòng cung xung quanh sân vận động, vì muốn không cản đường người khác, mọi người cố gắng đứng gọn vào hai bên đường, vừa nhìn qua thì thấy một đội ngũ đỏ rực mênh mông cuồn cuộn, không thấy điểm cuối!
Những người đi ngang qua, không ngừng kinh ngạc thốt lên.
"Trời ơi! Từ xa nhìn không biết nhà ai, đến gần mới biết là fan nhà Lý Hi Hạnh! Rốt cuộc họ tới bao nhiêu người vậy? Lý Hi Hạnh nổi tiếng thế sao?!" —— Mấy fan mặc áo màu xanh lam đi ngang qua nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
"Má, sao nhiều Quả Hạnh thế? Phải gấp vài lần so với nhà chúng ta ấy!" —— đây là Hạt Súng nhà Ngụy Thiến than thở.
"Lý Hi Hạnh? Hôm nay là concert của Lý Hi Hạnh à? Lợi hại ghê!" —— đây là một người qua đường không rõ đầu đuôi, đi ngang qua nhóm fan, thấy được bảng đèn thì thốt lên.
Chu Tiêu Đồng vội vàng kiểm kê số người tham dự, phát vé vào cửa cho từng người, khi phát đến chỗ Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo, thì nghe thấy cô ấy đang nói với Mưa hoa anh đào.
"Vừa rồi tớ đi dạo một vòng, thấy fan nhà chúng ta đông nhất. Hạt Súng chỉ có tầm trăm người tới thôi!".
"Đúng thế, lúc nãy tớ đi tìm nơi tập hợp cũng đi một vòng lớn xung quanh sân vận động, thấy phần lớn các nhà chỉ có mấy chục fan đến xem. Nhà chúng ta có đến người, thật sự là vô cùng nhiều!"
Chu Tiêu Đồng cười cười đưa vé cho hai người họ, đánh dấu vào danh sách cô cầm trên tay.
Một Con Người Hành Xử Khác Một Con Heo và Mưa hoa anh đào nói không sai, hôm nay số fan đến tham gia hoạt động, trừ hai vị quán quân hai mùa Super Voice ra, thì số Quả Hạnh là nhiều nhất, cũng là nhóm nhộn nhịp nhất. Lý do không phải Lý Hi Hạnh nổi tiếng nhất, mà do Quả Hạnh tổ chức hoạt động tốt hơn những nhà khác.
Đối với những nhóm fan nhỏ mà nói, cho dù họ có tiền, có thời gian cũng không nghĩ đến việc đến tận nơi xem hoạt động biểu diễn, bởi vì bên cạnh không có người chung sở thích; không tìm thấy bạn đồng hành nên từ bỏ. Rất ít người muốn đi xem biểu diễn một mình. Cho nên nếu tổ chức hoạt động thật tốt, mọi người sẽ nhiệt tình hơn, nhiều người muốn đi xem sẽ nhanh chóng mua vé để đến xem.
Hơn nữa Lý Hi Hạnh đã từng có hoạt động ở Thượng Hải, Chu Tiêu Đồng đứng ra tổ chức, mọi người đều vui vẻ trở về. Chuyện này khiến những người còn lại trong nhóm vô cùng chờ mong hoạt động tiếp theo. Cứ thế, những người lần trước tham gia chờ mong tiếp tục được tham gia; những người chưa từng tham gia, nhìn thấy người khác vui vẻ, cũng mong muốn được gia nhập. Các fan tới xem hoạt động của thần tượng, ngoài trừ việc được xem thần tượng biểu diễn, động lực lớn nhất của họ là có thể cùng bạn bè tụ tập vui chơi. Mọi người bỏ tiền bỏ thời gian, cuối cùng cũng chỉ vì vui vẻ, vui vẻ rồi thì thứ gì cũng đáng giá.
Vì Chu Tiêu Đồng tổ chức hoạt động lần này rất tốt, bỏ xa những nhà khác, nên khi hoạt động diễn ra, khiến người khác cảm thấy dường như Lý Hi Hạnh nổi tiếng hơn những thí sinh khác cùng tham gia chương trình. Cao đến đâu ư? Fan của Ổ Thu Thu không tập hợp thành nhóm, nhà người ta có thể chiếm đến một nửa vị trí sân vận động, vì thế không cần tập hợp, thế nên chỉ khi thần tượng họ biểu diễn mới có thể thấy được sự nổi tiếng.
Nhóm Quả Hạnh không treo bóng bay, không dán poster, không đem theo khẩu hiệu, lại dùng một sự thực khiến mọi người cảm nhận được sự tồn tại to lớn của mình.
Chu Tiêu Đồng đang phát vé vào cửa, bỗng nhiên có một đôi bàn tay béo mập nóng hầm hập từ phía sau che kín mắt cô.
"Đoán xem ai đây nào?"