Triệu Đại Long vỗ ngực, giọng điệu hết sức kiên quyết.
Vẻ mặt Chu Lục Lục vẫn như thường, thậm chí còn không hề xúc động, với nàng, tất cả sự tốt đẹp của người khác đều có mục đích riêng.
Ngay cả cha mẹ nàng đối xử tốt với nàng, dạy dỗ nàng cũng chỉ vì lợi ích gia tộc mà thôi.
Nghe Triệu Đại Long nói tranh mất câu của mình, Ngô Đạo Tử nhẹ nhàng ho một tiếng.
"Khụ, có ta đây làm sư phụ rồi, chỉ cần ta chăm sóc con bé là đủ, đâu đến lượt người làm sư huynh như con có đất dùng võ chứ."
"Được rồi, Tiểu Lục, đến nhận quà gặp mặt của vi sư nào."
Ngô Đạo Tử nói rồi lấy từ vòng tay Không gian ra một chiếc vòng tay nhỏ đính đá quý ngũ sắc.
"Đây, đây là vòng tay Không gian, có thể thúc đẩy linh khí của con, linh khí con càng mạnh thì không gian càng lớn.
Ví dụ hiện giờ con đang ở Luyện Khí tầng một thì không gian trong vòng tay này sẽ rộng một ngàn mét vuông, cứ thế mà tính.
Lúc nãy ta không lấy ra ngay là vì không muốn con quá nổi bật.
Dù sao có đồ quý cũng dễ bị người khác dòm ngó lắm."
Nhìn thấy chiếc vòng tay đính đá quý ngũ sắc, Chu Lục Lục lập tức ngẩn ra một lúc.
[Cái này...!không phải là vòng tay Không gian của nữ chính Tô Ngọc Như sao? Đồ của Tô Ngọc Như mà, ta cướp sư phụ của nàng ta rồi, giờ lại lấy luôn cả vòng tay Không gian của nàng ta nữa...!chẳng phải nàng ta sẽ lột da ta sao?]
Nghĩ đến việc mình sẽ bị Tô Ngọc Như trả thù, cả người Chu Lục Lục run lên bần bật.
Nghe thấy tiếng lòng của Chu Lục Lục, Ngô Đạo Tử và Triệu Đại Long đồng loạt nhíu mày.
"Tiểu Lục, đây là quà gặp mặt vi sư tặng con, con cứ nhận lấy, không ai lấy được đâu.
Nếu có kẻ nào dám đụng đến đồ của con, vi sư sẽ là người đầu tiên trừng trị kẻ đó!"
Triệu Đại Long cũng lên tiếng phụ họa: "Đúng vậy, Tiểu Lục sư muội, đây vốn là đồ sư phụ tặng muội, muội cứ yên tâm nhận lấy!"
Chu Lục Lục đắn đo một lúc rồi nhận lấy chiếc vòng tay.
[Thôi được rồi, dù sao đã cướp sư phụ của nàng ta rồi, có gây thêm tội gì nữa cũng mặc kệ.
Huống hồ bây giờ mình đã là đệ tử của sư phụ rồi, đâu thể nói là cướp đồ của nàng ta được.]
Suy nghĩ kỹ rồi, Chu Lục Lục vui vẻ nhận lấy chiếc vòng tay.
"Đa tạ sư phụ, đồ nhi rất thích chiếc vòng tay này."
Chu Lục Lục đeo chiếc vòng tay lên cổ tay, vòng tay vừa chạm vào cổ tay nàng đã tự co lại vừa khít với cổ tay, khiến Chu Lục Lục vô cùng thích thú.
Thấy Chu Lục Lục rất thích, khóe miệng Ngô Đạo Tử khẽ nhếch lên vẻ tự đắc.
"Tốt lắm, mau truyền linh lực vào thử xem...”