"Cám ơn Trần đạo đề điểm." Phong Hán nhìn về phía Mẫu Đan đứng trong đám người: "Tôi sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như vậy." Cô và anh nhất định sẽ rất tốt, sẽ luôn hạnh phúc.
Sai lầm cấp thấp? Trần Sâm biểu thị mình vô tình bị thương tổn, liếc mắt nhìn cậu chàng nhân cao mã đại bên cạnh, lạnh giọng hỏi: "Cậu nghĩ tại sao lại phạm phải những sai lầm cấp thấp này?"
Không đợi Phong Hán trả lời, ông liền nói tiếp: "Người đều có lúc sẽ đắc ý quên hình, một lần quen miệng đó chính là sai lầm cả đời, đừng có mà không coi lời tôi nói ra là gì, đây đều là kinh nghiệm xương máu, vừa rồi Yến Thanh cũng không phải hoài nghi Đông Tiểu Tây, nhưng vì cái gì còn muốn hỏi, này không phải liền là chuyện quen miệng sao?"
Ông có hoài nghi vợ lừa dối mình sao? Hoàn toàn không có, vậy tại sao ông lại phạm phải sai lầm lớn tàn khốc cả đời này, còn không phải liền là bởi vì đắc ý quên hình?
"Tôi ghi nhớ." Phong Hán quyết định về sau phải học đại Thánh Nhân một ngày tam tỉnh, miễn lại dẫm vào vết xe đổ của một số người.
Yến Thanh đoạt lại điện thoại: "Thân ái, em bây giờ thế nào? Anh còn ở Thiệu thành, lập tức trở lại, em... Em..."
"Anh không cần về thủ đô, em đang chuẩn bị đi Thân thành chờ đoàn làm phim." Ngay sau đó Đông Tiểu Tây liền bắt đầu chất vấn: "Anh vừa rồi định hỏi cái gì, em hiện tại cho anh cơ hội để anh nói cho hết lời."
"A?" Yến Thanh nghe nói như thế lập tức giật cả mình, tinh thần cao độ khẩn trương: "Ha ha." Một mặt cười khổ, ánh mắt đảo qua bốn phía, "Anh trước tìm một chỗ không người, vừa rồi quá kích động, kém chút để cho người ta chê cười." Nói liền chạy ra khỏi sòng bài Tốt Lại Đến, "Em mang thai, kia là anh quá cố gắng, anh vô cùng tự hào..."
Không tệ, Mẫu Đan ở trong lòng yên lặng cho Yến Thanh một like, quay đầu nhìn về phía Phong lão bản đnag nhìn mình chăm chú, cong môi cười ngọt ngào.
Trong đêm, sau màn kích tình, Phong Hán ôm Mẫu Đan, hôn lên tóc mai ướt mồ hôi của cô: "Đang suy nghĩ gì vậy?" Cả ngày hôm nay, kể từ khi Đông Tiểu Tây thông báo mang thai, cô liền thường xuyên xuất thần, mặc dù trong lòng đã có suy đoán, nhưng anh vẫn muốn nghe cô nói.
"Phong lão bản..." Mẫu Đan ngửa đầu nhìn về phía anh: "Anh thích trẻ con không?"
Buổi chiều, Yến Thanh từ sau khi nghe điện thoại của Đông Tiểu Tây liền choáng váng, không khác cái máy lặp lại tí nào, thấy bất cứ ai, mặc kệ có quen hay không, đều phải nói mình sắp làm cha, khiến cô cũng muốn cách anh xa xa.
"Thích, nhưng bây giờ chúng ta còn chưa kết hôn." Anh muốn cho cô hôn lễ mộng ảo nhất, tân khách không cần rất nhiều, nhưng người có mặt nhất định đều sẽ trình diện chúc phúc bọn họ.
"Aizzz..." Mẫu Đan than nhẹ, xoay người nằm thẳng: "Kết hôn cũng vô dụng, em mới kết thúc kì kinh không đến hai ngày." Tay đặt trên cái bụng bằng phẳng của mình, "Khẳng định không có trúng." Cô cùng Phong lão bản cũng không phải nhiều lần đều làm biện pháp an toàn, nhưng... bất đắc dĩ.
Nhìn cô mân mê môi đỏ, ánh mắt Phong Hán càng thêm ôn nhu, hôn lên má cô: "Chúng ta không vội."
Đông Tiểu Tây mặc dù mang thai, nhưng lại không làm giá chút nào, vẫn như cũ cực lực phối hợp quay chụp, chỉ là Yến Thanh liền không dễ chịu lắm, không có lúc nào không nơm nớp lo sợ, thấy vợ chân đi giày cao gót centimet, còn bước đi như bay, dọa anh chỉ kém nghẹn ngào gào lên.
Cũng may trong phần sau của phim, Đông Tiểu Tây phần diễn mặc dù không ít, nhưng cũng không nặng nề tốn sức.
...
"Chúc mừng Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn của chúng ta hoàn mỹ hơ khô thẻ tre!" Trần Sâm tay phải hướng phía nắp bình rượu dùng sức vỗ, bịch một tiếng nắp bình sâm panh bay ra ngoài, mấy nhân viên lập tức dùng sức vặn pháo hoa ống, cùng với tuếng bành bành vang lên, pháo hoa bay tán loạn: "Wooohhhhh..."
Trần Sâm rót hết một chai sâm panh, mọi người lấy rượu nâng chén đồng thanh nói: "Chúc phòng bán vé đại bạo Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn, CHEERS."
Uống cạn rượu trong ly, đối ngoại danh xưng vĩnh viễn ủng hộ sự nghiệp của chồng Kim Hà đặt chén rượu xuống, phủi tay: "Hơn hai tháng nay thật đúng là vất vả mọi người, đêm nay chúng ta không say không về."
"Yeahhhh... Không say không về!!!" Đám người ồn ào cười đùa.
Kim Hà cũng vô cùng vui vẻ, lớn tiếng reo lên: "Có điều trước lúc này, tôi phải làm xong công chuyện đã." Nói, tay phải bá khí vung lên, "Hồ đạo mang hồng bao đã chuẩn bị trước ra, người người có phần."
"Cám ơn lão bản nương!" Còn chưa dứt lời, Tiêu Minh liền nhấc chân đứng ở trên ghế, cao giọng nói: "Tôi cũng muốn phát hồng bao, người người có phần."
Một phen vui đùa ầm ĩ mời rượu về sau, Kim Hà rốt cục có thể xông ra vòng vây, tiến đến bên người Mẫu Đan cùng Phong Hán: "Hai vị chớ núp nha." Bà lần này chạy đến tiệc hơ khô thẻ tre của Bà Hoàng Bài Bạc Hoa Mẫu Đơn, chính là vì kiếm bọn họ, "Hôm nay ngày mùng tháng , Nam Nữ Scandal ngày mùng tháng liền khai mạc, hai cô cậu cho chị một lời chắc chắn."
"Hợp đồng đều ký, chẳng lẽ Hà tỷ còn sợ chúng em không đi?" Mẫu Đan cười nhìn qua Phong Hán, sau ánh mắt ổn định ở trên người Kim Hà.
"Người bên ngoài chị không lo lắng." Kim Hà cũng là thực sự cầu thị: "Nhưng hai cô cậu đều không phải người thiếu tiền, cái này tồn tại khả năng tùy thời lật lọng, chị có thể buông lỏng cảnh giác sao?"
Này nói gì vậy? Mẫu Đan cười đến có chút bất đắc dĩ: "Yên tâm đi, em còn chưa đặt tới trình độ xem tiền tài như cặn bã." Huống hồ bọn họ không đi quay Nam Nữ Scandal, cảnh diễn sau đó làm sao thêm chi tiết được?
"Vậy chúng ta có thể xác định." Kim Hà làm việc luôn luôn là lôi lệ phong hành: "Ngày mùng tháng tiết mục tổ sẽ phái người mang theo máy quay phim đi đón hai đứa, ngày mùng tháng , hai đứa đến sớm gửi địa chỉ cho tổ tiết mục, có việc mùng sẽ an bài tốt."
Mẫu Đan nhíu mày: "Định tới tận nhà đón sao?" Cô ở tại Lý Hoa đình, có chút không tiện.
"Vậy liền đến ngôi nhà ở ngoại ô của anh đi." Phong Hán cũng thấy đi chỗ Mẫu Đan không tốt lắm, dù sao Yến Thanh liền ở tại đối diện, "Chúng ta sẽ dời qua trước ngày mùng tháng ."
"Những này đều tùy hai đứa." Chỉ cần bọn họ có thể xuất hiện tại trường quay, bà có thể nhượng bộ vô điều kiện: "Còn có một việc, Yến Thanh nói với hai đứa chưa? Bốn cặo khách quý khác trong chương trình, hai người có hiểu rõ không?"
Mẫu Đan gật đầu: "Yến Thanh nói rồi, chúng em cũng biết, không có vấn đề gì."
Mắt nhìn quanh một vòng, Kim Hà kéo Mẫu Đan đến một bên thấp giọng nói: "Lần này là tỷ tỷ có lỗi với em, nguyên bản trong danh sách khách mời cũng chỉ có Tô Hạ cùng Hàn Tuấn Anh, bởi vì đầu năm chuyện này huyên náo quá lớn, trên người bọn họ có đổ vỡ, chị cảm thấy người xem sẽ ăn điểm này."
"Em hiểu." Mẫu Đan lý giải Kim Hà: "Nếu là em, em cũng sẽ mời bọn họ." Không nói người xem, cô cũng rất hiếu kì về Tô Hạ, có vị hôn phu cực phẩm như Mạnh Kỳ, Tô Hạ làm sao lại dính vào Hàn Tuấn Anh?
"Mấu chốt là về sau." Kim Hà đều cảm giác bất lực: "Hồng gia nhị tiểu thư Hồng Khinh Thư, người định cư tại Thân thành ấy, tự mình gọi điện thoại cho chị, kéo một đầu lại một đầu quan hệ, đưa Mạch Hàm Linh cùng Kha Phàm qua, ông chủ của Tam Thủy cũng tìm chị, lại nhét thêm Chương Nam với Chiến Lăng gia nhập danh sách."
Mẫu Đan xem như minh bạch: "Không phải liền là một chương trình truyền hình thực tế thôi sao? Bọn họ lại không thể ăn em, huống hồ em cũng không phải dễ bắt nạt, chị cũng đừng lo."
"Thật không có chuyện?" Kim Hà hai mắt nhìn cô từ trên xuống dưới: "Không có việc gì em gom góp tài chính làm gì?" Chẳng những con bé gom góp tài chính, cả cháu gái lớn của lão Trần Trần Lập Di cũng có chút động tác, đương nhiên, bà tin tưởng Mẫu Đan, lại càng tin tưởng Trần Lập Di.
"Cái này..."
Kim Hà đưa tay ngăn cô lại: "Em đừng nói, chị cũng không muốn biết quá nhiều. Tiền, chị đã giúp em chuẩn bị xong, triệu, một đồng cũng không thiếu." Nói đến đây, bà cố ý nhìn sang đầu trọc đang bị mấy công việc nhân viên vây quanh, "Em cũng đừng chủ động nói cho lão Trần."
"Vâng." Mẫu Đan gật đầu cười nói: "Lần này vẫn giống như lần trước, tiền kiếm được em rút %, còn lại mọi người tự chia, đến lúc đó chuẩn bị tốt hợp đồng."
"Vậy liền hợp tác vui vẻ đi."
Trở về thủ đô, Mẫu Đan cùng Phong Hán vẫn trước ở tại Lý Hoa đình, vào ban ngày nếu có thời gian rảnh, bọn họ sẽ đi tiểu tứ hợp viện tham gia náo nhiệt.
Cửa đối diện Yến Thanh cùng Đông Tiểu Tây lại không được tự do thế. Mẹ Yến Thanh lúc nghe con dâu tương lai mang thai, lão thái thái còn kém lấy ra đủ mười tám món tay nghề, nấu canh nấu cơm dốc sức đưa tới Lý Hoa đình, một ngày ba bữa là ít, còn xem thời cơ bức hôn.
"Lão thái thái đi rồi?" Mẫu Đan bưng một đĩa nho mang về từ tứ hợp viện, hai mắt liếc nhìn trong phòng, không có nghe thấy động tĩnh gì.
"Vừa mới đi." Đông Tiểu Tây trên mặt tràn đầy nụ cười thỏa mãn: "Tớ để Yến Thanh đưa lão thái thái trở về, lão thái thái không chịu, nói không thể để cho tớ ở một mình trong nhà, nói hết lời mới cho đưa đến cửa Lý Hoa đình." Nghĩ đến những lời lão thái thái giấu mình giáo huấn Yến Thanh, ý cười trên mặt càng đậm.
Mẫu Đan lột một trái nho đưa đến bên miệng Đông Tiểu Tây bên miệng: "Cười vui vẻ như vậy?"
Há mồm ăn nho, Đông Tiểu Tây đắc ý lắc eo: "Lão thái thái nói Yến Thanh có thể tìm được ta, là tổ tiên Yến gia tích đức." Vốn tưởng rằng phụng tử thành hôn, nhà chồng bên ngoài không có ý kiến, bên trong chắc chắn sẽ không quá vui vẻ: "Lão thái thái hôm nay tới chủ yếu là cùng tớ thương lượng chuyện sính lễ."
"Coi trọng cậu." Mẫu Đan thế nhưng là rõ ràng nội tình, lão thái thái lần đầu gặp Đông Tiểu Tây, liền đem đôi vòng ngọc gia truyền ra, đây chính là thái độ.
"Ngày mai chúng tớ đi đăng kí." Đông Tiểu Tây sờ sờ cái bụng còn bằng phẳng: "Hôn lễ kiểu Trung quốc truyền thống."
Nhà Yến Thanh nhiều thân thích, bọn họ còn chưa kịp trở về từ Las Vegas, lão thái thái liền không kịp chờ đợi triệu tập hai bên huynh đệ tỷ muội bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, hôm nay còn cam đoan với cô, nhất định sẽ làm hôn lễ cho nở mày nở mặt, kỳ thật cô không quan tâm những cái đó, nhưng thái độ như vậy xác thực khiến cô thật cao hứng.
"Chúc mừng!" Mẫu Đan lại lột thêm một trái nho cho cô: "Yến Thanh rất tốt, rất đáng giá."
Phong Hán gửi địa chỉ biệt thự tại ngoại ô thủ đô cho tổ tiết mục Nam Nữ Scandal xong, liền kêu Mẫu Đan chạy xe tới tiểu tứ hợp viện.
Gâu... Gâu...
Một chú cún con mập mạp hướng phía Phong Hán cùng Mẫu Đan sủa, Mẫu Đan đều bị dáng vẻ này của nó làm bật cười: "Bé cưng có thể chạy ra xa một chút không, chị sợ sơ ý một chút là dẫm lên cưng liền." Nếu vậy mập Dương Dương từ nhà trẻ trở về, liền có thể ôm cún con khóc rống.
Gâu... Gâu...
Phong Hán lấy miếng thịt bò sớm đã chuẩn bị trước ra, ngồi xổm xuống, xé một miếng nhỏ đặt trên mặt đất: "Nhị Dương Dương, con thích ăn nhất nè."
Bé cún này vẫn chưa đầy hai tháng, hồi giữa tháng Tám Giang bá phụ mang theo mập Dương Dương tự mình đi bộ đội ôm trở về, bên trên một tổ cún con, lứa trước ông không vừa ý con nào, lứa này có thể tính nhận một con trở về.
Mẫu Đan ghé vào trên lưng Phong Hán: "Vì sao một chú cún con lại có tên là "dê"?" Điều này khiến cô không thoải mái cho lắm.
Cún con trông thấy thịt bò không còn sủa, xích lại gần ngửi ngửi, một bộ muốn ăn nhưng lại rất do dự khờ dạng, cùng chủ nhân của nó thật sự là có chút giống.
"Đến làm sao không tiến vào?" Lam Lệ Quyên đứng tại cửa: "Ai u, Nhị Dương Dương lại đi ra ngoài."
Mẫu Đan đứng thẳng người: "Này không trách Nhị Dương Dương, nó là tới đón tiếp chúng con." Mắt nhìn xuống, thấy cún con nghe thanh âm lập tức từ bỏ thịt bò, ngoắt ngoắt cái đuôi, chân ngắn lạch bạch chạy vào cửa sân, hướng về phía Lam Lệ Quyên nữ sĩ.
"Giang bá phụ cùng Mẫu bá phụ thật sự dụng tâm nuôi Nhị Dương Dương." Phong Hán nhặt miếng thịt bò nhỏ trên đất lên.
"Cũng phải, hai ông ấy đều thích Dương Dương lắm." Lam Lệ Quyên đến gần: "Mau vào nhà đi, vừa vặn học sinh của cha con vừa tặng một giỏ thạch lựu, mẹ bổ ra cho hai đứa cầm muôi múc ăn."
Mẫu Đan nghênh đón kéo tay Lam Lệ Quyên: "Mẹ với cha thương lượng qua chưa, dự định lúc nào dọn nhà?"
Đây cũng là việc lớn, Giang Họa cùng cha mẹ con bé không nguyện ý để bọn họ dọn đi, cảm thấy như bây giờ rất tốt, toàn gia cùng một chỗ nhiệt nhiệt nháo nháo, nhưng tứ hợp viện này dù sao không phải Mẫu gia, gần nhất hàng xóm chẳng phải truyền ra nhàn thoại.
"Hiện tại việc này không thể nói được." Lam Lệ Quyên cũng khó mở lời: "Hôm qua cha con có nói mấy câu, thân gia liền chạy đi ầm ĩ một trận với hàng xóm nói xấu, kém chút đánh nhau." Tiểu tứ hợp viện ở là dễ chịu lại tiện lợi, nhưng đây không phải nhà mình.
Phong Hán sau lưng Mẫu Đan Phong Hán nhíu mày.
"Tới tới." Hai mẹ con Hồng di cùng Giang Họa đi ra, thấy Mẫu Đan, Giang Họa lập tức liếc mắt ra ý với cô một cái: "Tớ có chuyện công việc muốn nói với cậu."
Hai người vào phòng Giang Họa, vừa đóng cửa, Giang Họa liền chân mềm nhũn ngã vào trên người Mẫu Đan: "Của choa cái mẹ ruột, Đan tử, cậu phải giúp tớ khuyên mẹ với cha, tớ có dự cảm tớ khả năng có tin vui."
"Cậu cũng không cần như vậy." Mẫu Đan đều vui vẻ: "Vì không cho cha mẹ dọn nhà, cậu thật là chuyện gì đều làm được, nhưng lần này tớ khả năng không giúp được cậu." Không phải cô cảm thấy tiểu tứ hợp viện không tốt, mà là thật không làm được: "Cậu kêu anh tớ thử một lần."
"Không phải, tớ là thật cảm thấy tớ có." Mặc dù tháng trước cô rụng dâu đúng hạn, nhưng hai ngày này cô luôn luôn ngủ không ngon: "Tớ đo nhiệt độ cơ thể, mà lại trước mắt thân thể phản ứng cùng lúc trước mang tiểu mập mạp giống nhau như đúc." Cô vẻ mặt cầu xin.
Mẫu Đan ôm cô: "Cậu hẳn là cũng biết hàng xóm đang nói cái gì."
"Đám kia suốt ngày nhàn vô tích sự nên nhiều chuyện." Giang Họa nghĩ đến liền tức: "Tối hôm qua mẹ tớ nói với tớ, người đã già liền muốn toàn gia ở cùng một chỗ, hòa hòa khí khí có người bạn tán gẫu một chút, lúc này mới vừa qua mấy tháng vui vẻ, dọn đi là lại vắng vẻ, cha ta nếu là lại đi ra hội chiến hữu, vậy bà chỉ còn có một người."
"Anh tớ nói thế nào?" Kỳ thật Mẫu Đan cũng là hi vọng hai nhà có thể ở cùng nhau, dù sao Giang Họa là con một, hai vị lão nhân cũng cần chiếu cố, nhưng là bây giờ tình huống này thật đúng là khó mà nói, đưa tay gãi gãi tai tóc mai.
Giang Họa cúi đầu: "Cố gắng tạo ra con người."
"Nói cái gì dễ hơn đi." Mẫu Đan cười: "Yên tâm đi, cha mẹ tớ nhất thời còn không chuyển đi được, nếu cậu mang thai thật đoán chừng cũng không chuyển đi được." Chép miệng, "Đáng tiếc bây giờ không phải là quá khứ, nếu không tớ ngược lại thật ra muốn để hai ông bà ở phụ cận mua một toà tiểu tứ hợp viện."
"Tớ cũng nghĩ thế." Giang Họa thở dài: "Không mua được, mà nhận được hoàn chỉnh cả một viện tử càng là rất ít." Rất nhiều đều là mấy hộ một viện.
Tại tiểu tứ hợp viện ăn cơm tối, Mẫu Đan cùng Phong Hán mới dẹp đường hồi phủ, trên đường đi Phong Hán đều trầm mặc, Mẫu Đan có chút không giải thích được: "Anh sao thế?"
"Không có, liền là cảm thấy bầu không khí trong tiểu tứ hợp viện hôm nay có chút không đúng." Đến ngã tư đường phía trước, Phong Hán rẽ ngoặt: "Đợi lát nữa trở về anh hỏi thăm Bách Vịnh Tuấn, trong tay anh ấy có tứ hợp viện nào không?" Bách gia rất sớm trước đó liền đã tiếp xúc mảng địa sản, nếu là có, trước khi tiến hành phân chia tài sản đàm luận việc này cũng được.
Mẫu Đan sững sờ, trong nháy mắt tinh thần tỉnh táo: "Em làm sao lại không nghĩ tới nhỉ?" Giữa bọn họ vừa vặn có hợp tác, Huy Thành địa sản thế nhưng là từ thập niên đã tồn tại rồi.
Bách Vịnh Tuấn thật đúng là không có để Phong Hán cùng Mẫu Đan thất vọng, nghe bọn họ hỏi tứ hợp viện, không có cân nhắc liền đáp ứng: "Chị dâu em có một toà, hơi nhỏ, anh một hồi sẽ nói với cổ."
"Cái này..."
Phong Hán mới vừa cất lời, liền bị Bách Vịnh Tuấn đánh gãy, "Anh chuyển toà lớn hơn cho cô ấy, bộ kia nhỏ một chút cho hai đứa, hai đứa sửa sang cũng dễ hơn, mà hơn nữa toà tiểu tứ hợp viện kia ngay tại phụ cận Giang gia."
Mẫu thân anh vốn là lưu lại một chút tài sản cố định cho Phong Hán dùng kết hôn, nhưng Phong Hán không lấy, một mực đặt ở chỗ anh, lần này tính ra vừa tốt.
"Cám ơn." Phong Hán ôm Mẫu Đan, hỏi Bách Vịnh Tuấn: "Bên anh tình huống thế nào?"
Bách Vịnh Tuấn cười khẽ: "Cũng không tệ lắm, hôm trước chị dâu em với anh cãi nhau một trận, anh cúi đầu nhượng bộ, thế là cổ thừa cơ đem tài xế của công ty bảo an đổi thành người của cổ, còn rất có lý, nói là hiện tại nam nhân có tiền liền "bay", cô ấy phải đề phòng một chút."
Nói như vậy lái xe cho Bách Vịnh Tuấn hiện tại là người của Thiên Kình, Mẫu Đan ngược lại cảm giác Trần Lập Di một bước này đi đúng: "Bách tổng, anh phải rõ ràng một điểm, nữ nhân yêu anh mới có thể quan tâm anh, không yêu anh, cổ sẽ nuôi thả."
"Thụ giáo." Bách Vịnh Tuấn thở dài: "Ngày mai hai đứa lại phải bắt đầu bận rộn a?"
"Đúng." Ngón tay Phong Hán chọc chọc má Mẫu Đan: "Sáng sớm ngày mai chúng em sẽ chuyển đến ngoại ô thủ đô, nhân viên công tác của Nam Nữ Scandal sẽ tới an bài một chút, mùng sẽ chính thức khai mạc."
"Ừm." Bách Vịnh Tuấn đề điểm nói: "Nhất định phải chú ý an toàn."
Phong Hán cười: "Yên tâm đi, từ ngày mai trở đi em cùng Peony trong âm thầm sẽ dùng phương thức liên lạc mới." Đều là Yến Thanh chuẩn bị, Peony dùng căn cước của Yến Thanh đăng kí số điện thoại mới, mà anh thì dùng của Đông Tiểu Tây.
Kết thúc cuộc nói chuyện, Mẫu Đan cầm điện thoại trên bàn nhẹ nhàng gõ: "Phong lão bản, tiền tiểu tứ hợp viện em sẽ trả anh."
"Không cần." Phong Hán nhìn về phía Mẫu Đan: "Mẹ Yến Thanh đang chuẩn bị sính lễ cho Đông Tiểu Tây." Anh mặc dù không còn trưởng bối, nhưng tuyệt sẽ không ủy khuất cô, "Tiểu tứ hợp viện chính là sính lễ cho anh cưới em."
"Lễ là của trưởng bối, em..."
Phong Hán cúi đầu hôn môi cô, trong mắt mang theo giảo hoạt cười nói: "Đến lúc đó Mẫu Tuyển cùng Giang Họa có thể ở tại tiểu tứ hợp viện của Giang gia, chúng ta mang theo bá phụ bá mẫu ở tại tiểu tứ hợp viện của em, khi nào thích, còn có thể đem đến ở cùng nhau, bên ngoài đồn đãi, chúng ta liền tách ra ở; bình thường lời nói không có, lại đến ở cùng, chua chết đám quần chúng hay nói nhàn thoại kia đi."
"Em thấy anh đây là muốn đẩy anh trai em ra chứ gì." Mẫu Đan trêu ghẹo: "Tranh thủ tình cảm bây giờ liền bắt đầu sao?"
"Không có cách nào khác, đối thủ quá mạnh, anh phải tốn nhiều tâm tư chút, ha ha..."
Ngày mùng tháng , giờ sáng chuông, chuông cửa đúng giờ vang lên, Phong Hán vừa mới vận động rửa mặt xong, cầm khăn lau tóc, đi đến đầu cầu thang hướng phía trên lầu kêu lên: "Baby, hình như bọn họ tới rồi, em thay quần áo đi."
"Okay." Mẫu Đan tắm xong sấy tóc xong đang nằm trên giường dãn cơ: "Em đi thay quần áo." Đứng dậy nhảy xuống giường, đi hướng cửa phòng thay đồ, nhìn tủ quần áo chiếm nguyên một mặt tường to, cô không khỏi lần nữa cảm thán, thế giới của người có tiền thật rất khó tưởng tượng.
Phong Hán đi tới cửa, nhìn qua camera, xác định là người của tổ tiết tục Nam Nữ Scandal, mới nhấn nút mở cửa.
"Phong lão sư!" Dẫn đầu là một vị nữ MC vô cùng nổi danh, nhìn thấy Phong Hán mặc đồ ở nhà đứng tại cửa, lập tức cũng có chút khẩn trương, vào nhà đổi giày liền hơi ngập ngừng tự giới thiệu: "Chào anh, tôi là Lưu đồng, rất hân hạnh được gặp anh."
Phong Hán bắt tay với cô: "Mời vào." Ánh mắt vượt qua cô, nhìn về phía cameraman cùng mấy nhân viên phía sau, "Mọi người ăn sáng chưa?"
"Có phải nếu chưa ăn, anh sẽ chuẩn bị bữa sáng cho mọi người chứ?" Đi theo thợ chụp ảnh tiểu ca còn rất hoạt náo: "Cuối cùng cũng gặp được anh, gần một tháng nay tôi không thể ngủ an giấc rồi, trong nhà có quá nhiều họ hàng thích anh."
"Hello!" Mặc yếm jeans, Mẫu Đan xuống lầu: "Đừng đứng ở cửa thế, mọi người mau vào nhà ngồi đi."