Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

chương 212: diễn xuất bắt đầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Dật đứng ngoài nhà hàng khuôn mặt tươi cười, nhưng lúc này cũng không hề cấp mặt mũi cho năm lão già kia, lúc vào cửa không chút nhường nhịn đi ngay đầu tiên. Sự thay đổi của Lý Dật làm năm lão già kia không Chút thích ứng, đồng thời lửa giận trong lòng năm lão già càng ngày càng thịnh. chỉ là trước khi biết được Lý Dật đang muốn làm cái quỷ gì. bọn họ cũng không lập tức phát hỏa, mà sắc mặt sầm Xuống theo sát Lý Dật đi vào đại sãnh Túy Xuân Lâu.

Đại sãnh được bố trí Xanh vàng rực rỡ, đèn neon tỏa quang mang nhu hòa chiếu cả đại sãnh sáng như ban ngày. Toàn bộ đại sãnh vắng vẻ, trong đại sãnh đặt tám bàn lớn, có vẻ vô cùng chói mắt. Thấy tình hình này, vùng lông mày năm lão già không khỏi nhíu lại, Lý Dật nói cho bọn hắn là đón gió tẩy trần, thế nhưng hôm nay dẫn bọn hắn tới đây, là có ý tứ gì?

Bọn họ cũng không cho rằng Lý Dật vì muốn tẩy trần cho bọn họ mà bao cả nƠi này.

“Lý Dật. lẽ nào ngày hôm nay còn có khách nhân khác?” Đợi Lý Dật dẫn theo năm người đi tới bàn đầu tiên ngồi Xuống. sắc mặt Trương Đức Khôn sầm Xuống hỏi thăm.

“Năm vị thúc thúc, thập phần Xin lỗi.” Lý Dật cười: “Hôm nay là sinh nhật của tôi. Trên đường có bằng hữu nói muốn cùng nhau tụ họp một chút, tôi đành đặt bàn ở đây để tổ Chức. Mà trước đó tôi cũng không biết mấy vị thúc thúc muốn tới, chậm trễ mong rằng bao đung.”

“Minh!"

Nghe được Câu trả lời của Lý Dật. Lưu Kim Ba có tính tình nóng nảy nổi danh hung hăng vỗ lên bàn, lạnh lùng nói: “Tiểu tử. năm người chúng ta từ Xa đến Los Angeles. người không đi sân bay tiếp đón còn chưa tính. không ngờ còn để cho mấy lão già Chúng ta đến tham gia sinh nhật của ngươi? Ngươi Xem mấy lão già này là gì?”

Giọng nói của Lưu Kim Ba thật lớn, một phen nói ra, làm nữ phục vụ bưng trà sợ đến dừng chân lại, không dám vào cửa. Về phần bốn lão già khác cũng vẻ mặt bất mãn nhìn Lý Dật, tính tình bọn họ tuy rằng không táo bạo như Lưu Kim Ba, thế nhưng sự phẫn nộ trong lòng cũng không ít hƠn Lưu Kim Ba.

Dù sao bọn họ là trưởng lão của Hoa Nhân Bang. không chỉ nói là phân bộ Hoa Nhân Bang tại Los Angeles, dù là tổng bộ New York. long đầu Hoa Nhân Bang cũng phải đối với bọn họ khách khách khí khí, làm sao dám làm càn như Lý Dật?

Đồng thời khi Lưu Kim Ba mở miệng. hai gã thủ hạ tâm phúc phía sau hắn vô ý thức đưa tay định rút súng. Bất quá, bọn họ cũng không lập tức rút súng, thứ nhất, Lưu Kim Ba không nói gì, thứ hai. ánh mắt Anh Hoa đứng ngay sau lưng Lý Dật làm cho toàn thân bọn họ cũng không thoải mái. Tuy rằng Anh Hoa đối với nam nhân tràn ngập sự trùng kích thị giác. thế nhưng vẻ lạnh lùng bản năng toát ra làm bọn họ sợ hãi.

Mắt thấy Lưu Kim Ba tức giận. vẻ mặt Lý Dật Vẫn biểu tình bình tĩnh. trước đó hắn đã làm “lễ”, hôm nay còn chưa tới “birth”, hắn thế nào khả năng hướng mấy lão già này cúi đầu?

Theo Lý Dật Xem ra. hướng mấy lão già này cúi đầu mà có thể bình an vô sự tống Xuất bọn hắn ra khỏi Los Angeles, hắn cũng sẽ không chút do dự cúi đầu! Thế nhưng. đây là chuyện không có khả năng!

“Mấy vị thúc thúc, không phải tiểu Dật ta không cho các vị mặt mũi, thật sự là ta không biêt các vị muốn tới.” Lý Dật trầm giọng nói: “Mặt khác, thiệp mời dự tiệc đã được phát ra, ta cũng không thể đi thu hồi, đúng không?”

“Đã như vậy, Chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh!” Trương Đức Khôn nở nụ cười, cười đến dị thường âm trầm

Trương Đức Khôn vừa thốt lên Xong. bốn lão già khác tuy rằng trong lòng còn có Chút bất mãn, thế nhưng cũng không nói gì nữa. Nếu đặt ở bình thường. bọn họ sẽ không hề thỏa thuận với Trương Đức Khôn như vậy. Nhưng ngay lúc này, bọn họ cũng treo chung một sợi dây: Tự nhiên là cùng Chung tiến lùi.

Đương nhiên. điều kiện là không hề ành hương lợi ích hai bên.

Nghe Trướng Đức Khôn vừa nói như thế, Lý Dật mỉm cười nhìn nữ phục vụ vẻ mặt sợ hãi đứng Xa Xa. đồng thời nhìn một chút thời gian.

Vài nữ phục vụ thấy Lý Dật vẫy tay, lập tức bưng trà đi tới.

Trà là trà ngon, là cực phẩm Đại Hồng Bao. Người lăn lộn hắc đạo. tuổi còn trẻ thích uống rượu, già thích uống trà. Tập tục này không biết được lưu hành từ khi nào, vẫn kéo dài đến bây giờ. Trong lòng năm lão già tuy rằng thập phần bất mãn đối với thái độ kiêu ngạo của Lý Dật. thế nhưng sau khi đưa trà lên, bọn họ cũng không nói chuyện với nhau. Mà cầm lấy chén trà, vẻ mặt thích ý thưởng thức.

“Mấy vị thúc thúc từ từ dùng trà. ta ra ngoài cửa tiếp đón một ít khách nhân.” Lý Dật dứt lời. không đợi mấy lão già đồng ý. trực tiếp đứng dậy rời đi.

“Tên tiểu vương bát đãn này quá kiêu ngạo.” Lý Dật vừa đi, Lưu Kim Ba lại không nhịn được nữa.

“Hay! con mẹ nó, khi dễ mấy lão già chúng ta là con mèo con chó trên đường sao?”

“Theo ta thấy. chúng ta không bằng làm, nếu làm thì trực tiếp tống hắn đi gặp diêm vương!”

“Hay! Chúng ta chỉ cần giết chết tên vương bát đãn này, những người khác còn dám có định kiến sao?"

Trong năm người, duy nhất không mở miệng chính là Trương Ðức Khôn. Hắn cũng muốn trực tiếp giết chết Lý Dật, như vậy sẽ bớt hƠn rất nhiều việc. Thế nhưng, Hình Phong tâm phúc bên cạnh hắn nói cho hắn, Lý Dật là một người rất nguy hiểm, hơn nữa, Anh Hoa bên người Lý Dật cũng thâm tàng bất lộ. Đối với lời Hình Phong nói, Trương Đức Khôn hoàn toàn tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì hắn rất rõ ràng thực lực của Hình Phong. Nếu Hình Phong nói Lý Dật nguy hiểm, như vậy tuyệt đối không phải là một trái hồng mềm tùy tiện bóp nát. Huống chi. theo Trương Đức Khôn Xem ra, Lý Dật có bản lĩnh ở trong thời gian ngắn phá vỡ giang SƠn của Đường Hải, thậm chí với uy thế sấm sét khống chế hắc đạo Los Angeles, muốn nói Lý Dật không có bản lĩnh, Trương Ðức Khôn tuyệt đối sẽ không tin tưởng. Phàm là người có thể đạt được thành tựu, tóm lại đều có chỗ hơn người.

Những lời này đều là tín ngưỡng bao nhiêu năm qua của Trương Đức Khôn. mặc dù hắn tài giỏi hƠn người, nhưng vô luận thời khắc nào cũng không nên coi thường hạng người ta. Bốn lão gia hỏa khác lời vừa ra khỏi miệng, không hẹn mà cùng đem ánh mắt quăng ném về hướng Trương Ðức Khôn, tựa hồ, lúc này chỉ cần Trương Ðức Khôn gật đầu. bọn hắn liền tiền trảm hậu tấu Lý Dật ngay tức thì.

Trương Đức Khôn chậm rãi buông chén trà Xuống, lộ ra một nụ cười tự giễu: “Đều là một đám lão nhân chuẩn bị tiến nhập quan tài rồi, làm sao còn không bảo trì được bình tĩnh như thằng tiểu tử mao đầu kia?"

Lời Trương Ðức Khôn vừa nói ra, mấy người sắc mặt biến chuyển liền hỏi.

“Lý Dật có thể quật khởi tại Los Angeles tự nhiên không phải thằng ngu. VỚi sự lạnh lợi của hắn chắc rằng phải hiểu được dụng tâm của chúng ta khi đến đây. Các ngươi ngẫm lại Xem, hắn thật vất vả mới giành được cái vị trí hiện giờ. Bỗng nhiên phải đem nó giao vào trong tay người khác, đổi lại các ngươi, liệu có nguyện ý hay không?” Trương Đức Khôn không quản sự bất mãn của mấy người, tiếp tục nói.

Lúc này đây, bốn lão già kia đều bảo trì trầm mặc. Bởi vì, đáp án không cần nói cũng đã quá mức rõ ràng.

“Cho nên, thái độ này của hắn có thể giải thích là muốn ra oai phủ đầu, mà cũng đến lượt chúng ta phải làm như vậy!” Trương Đức Khôn không sao cả cười cười:“ Quan trọng nhất chính là. cho dù Lý Dật có tiếp tục cuồng vọng. nhưng cũng không dám trực tiếp Xuống tay với năm người chúng ta! Thế nên, chúng ta liền an tâm Xem hắn biểu diễn là được rồi. Mặt khác, chúng ta biết hắn muốn uy hiếp, tại sao phải sợ hắn giở thủ đoạn cơ chứ?”

Uy hiếp!

Nghe được hai chữ này. nguyên bản sắc mặt âm trầm của bọn hắn liền tiêu thất. cướp lại chính là thần tình tươi cười sáng lạn.

Những lời này Lý Dật không có nghe được, bất quá hắn đứng từ Xa chứng kiến bỘ dáng trò chuyện vui vẻ của mấy người, thì trong lòng tự nhiên rõ ràng, chuyện mấy lão gia hỏa này nói, chắc chắn sẽ không có gì hay ho.

“Robben, ngươi là đồ con hoang, ngươi nói đùa giỡn rằng sẽ tặng cho đại gia Kroff ta một đôi bào thai song sinh Tây Ban Nha. chẳng lẽ ngươi đã quên chuyện này rồi sao?” Ðúng lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm chửi thề của Kroff, hòa theo đó chính là tiếng bước chân hỗn độn.

Lý Dật quay đầu chăm chú nhìn, người phục vụ của Túy Xuân lâu thần tình mỉm cười dẫn theo một đám khách nhân từ ngoài hành lang chậm rãi đi tới đại sãnh. Đi ở trước đám người chính là Kroff cùng Robben.

Nếu đổi thành trước kia. Robben sẽ không bao giờ nói chuyện khách khí với Kroff như vậy. Tuy thế lực hậu thuẫn sau lưng Kroff có chút thần bí, nhưng Robben đường đường là long đầu của Lạp Đinh bang, vốn không có lý do gì mà cần phải kiêng kị Kroff.

Nhưng hiện giờ thì bất đồng. Kroff là bạn tốt của Lý Dật, đây chính là sự tình được cả thế giới ngầm tại Los Angeles công nhận.

“Ha ha, như thế cũng không tệ lắm.” Nghe câu trả lời của Robben, Kroff cười ha hả nói: “Chẳng qua hai chị em sinh đôi ba ngày sau mới đến, mà hôm nay Kroff đại gia lại phi thường tĩnh mịch. Không bằng như vậy đi. hôm nay ngươi cho bạn gái của ngươi qua bồi ta. thế nào?"

“Không thành vấn đề.” Robben thực sảng khoái đáp ứng yêu cầu của Kroff, đối với hắn mà nói, nữ nhân thì có tính là cái gì?

Còn nữ nhân bên cạnh Robben, đối với quyết định của hắn cũng không có bất luận phản đối nào, làm người tình kiêm bảo tiêu, nàng tự biết thân phận của mình.

Thời gian Kroff cùng Robben nói chuyện. đồng thời phía sau. những lão đại của tiểu bang hội đến từ khắp nơi trong Los Angeles cũng cao hứng nghị luận một số chủ đề hèn mọn. Túy Xuân lâu nguyên bản tĩnh lặng liền trỞ nên náo nhiệt phá lệ.

Rất nhanh, Kroff và Robben mang theo mọi người Xuyên qua hành lang đi đến cửa đại sãnh.

Cửa đại sãnh, Lý Dật chứng kiến mọi người đi tới. thần tình mỉm cười nói: “Cảm Ơn chư vị! Rất hân hạnh được các vị đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi. ngày hôm nay.”

Trong khi nói chuyện, Lý Dật làm ra một cái thủ thế mời chào.

Lúc này, đại bộ phận cả đám người đều đem ánh mắt quăng ném về Anh Hoa ở phía sau Lý Dật, một số người thậm chí còn không che giấu con ngươi dục vọng. Bất quá, bọn hắn cũng không dám hồ ngôn loạn ngữ, mà vẻ mặt tươi cười theo sát Lý Dật vấn an.

Năm vị trưởng lão Hoa Nhân bang nhìn thấy một đám thủ lĩnh hắc bang lớn nhỏ tại Los Angeles đi vào trong đại sãnh, biểu tình bắt đầu thay đổi dần dần.

Bọn hắn mặc dù biết được. cuộc hành động tiêu diệt SƠn Khẩu tổ. Lý Dật đã lợi dụng đám người kia, nhưng bọn hắn thực không ngờ, Lý Dật ở trong lòng đám người này uy vọng lại cao như thế!

So sánh với năm lão gia hỏa này mà nói, các thủ lĩnh hắc bang lớn nhỏ đều không đem lực chú ý đặt ở trên người bọn họ, mà theo sự chỉ dẫn của người phục vụ Túy Xuân lâu, lần lượt an vị vào chỗ ngồi.

Lúc này, nguyên bản trong đại sãnh huyên náo chỉ còn lại duy nhất một chiếc bàn, mà chiếc bàn kia nằm ở vị trí bên cạnh bàn của năm lão gia hỏa.

Ba phút sau, người chủ đạo diễn Xuất thứ nhất trong buổi tối ngày hôm nay đã đến. Người đến là một người da trắng cao lớn, mặc âu phục màu vàng nhạt. Hắn không mang theo người cùng đến, mà một mình đến tham gia sinh nhật của Lý Dật.

Nhìn nam nhân có đôi mắt ưng đi vào đại sãnh, Lý Dật mỉm cười bước lên nghênh đón: “Sidon tiên sinh tÔn kính, cảm tạ ngài đến tham gia buổi tiệc sinh nhật của tôi.”

Cục trưởng mới của cục cảnh sát Los Angeles, đồng thời hắn cũng là thành viên của Hyđe Gus gia tộc. Chú của Haise Lin là Gus Cannon sau khi Xử lý Xong chuyện hỗn loạn tại Los Angeles, cũng giống như Lý Dật suy nghĩ, lần thứ hai thăng chức, hôm nay đã tiến nhập vòng tròn hạch tâm trong chính giới và gia tộc. song song hắn cũng lưu lại chức vụ cục trưởng cục cảnh sát Los Angeles cho thành viên của gia tộc mình.

Sidon!

Ngay ngày đầu tiên Sidon nhậm chức, Lý Dật từng đi bái phỏng Sidon. Bởi trước khi Gus Cannon rời đi từng căn dặn Sidon phải cùng Lý Dật thành lập quan hệ hữu hảo, còn nữa, Sidon cũng biết hiện nay trong thế giới ngầm của Los Angeles, thân phận Lý Dật không bình thường, cho nên thái độ đối với Lý Dật thập phần thân mật.

“Lý, bạn thân ái của tôi, anh thật quá khách khí. Làm bạn của ạnh, tới tham gia sinh nhật của anh là chuyện tôi phải làm." Sidon mỉm cười. sau đó Xòe hai tay nói: “Bất quá hôm nay tôi không có mang lễ vật tới. bạn của tôi, anh sẽ không tức giận chứ?”

“Đương nhiên sẽ không!” Lý Dật chỉ cười cười, sau đó buông tay ra, mang theo Sidon đi tới một bàn trống.

Sidon tới làm đại sãnh đang náo nhiệt chợt an tĩnh Xuống tới.

Con chuột sợ mèo. kẻ trộm sợ cảnh sát, đây là chân lý từ cổ đến nay vĩnh hằng không thay đổi. Những đại lão hắc đạo trong đại sãnh tuy rằng bình thường đã quen kiêu ngạo, thế nhưng trong lòng cũng sợ cảnh sát, nhất là đại lão cảnh sát như Sidon.

Dù sao, bọn họ không phải là Lý Dật, có thể cùng cảnh sát đạt thành quan hệ hợp tác. Đối với bọn họ mà nói, năm lão già trưởng lão hội cỦa Hoa Nhân Bang trong lòng có thể nói là thập phần khiếp sợ!

Tuy rằng bọn họ cũng rõ ràng quan hệ giữa Lý Dật và cảnh sát Los Angeles không tệ, thế nhưng bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại tốt đến trình độ nầy! Một buổi tiệc sinh nhật có thể mời được cục trưởng cục cảnh sát tới dự. điều nầy cần năng lực thế nào?

Trong lòng năm lão già không biết, bọn họ chỉ biết là, dù là long đầu Hoa Nhân Bang của nước Mỹ đứng ra cũng không thỉnh được cục trưởng cục cảnh sát New York. Loại chuyện này tại nước Mỹ, chỉ có ủy ban mafia mấy gia tộc cường đại mới có thể làm được!

“Năm vị thúc thúc, đây là Sidon tiên sinh, người đứng đầu giới cảnh sát tại Los Angeles.” Lý Dật mang theo Sidon đi tới phía bọn hắn, mỉm cười giới thiệu.

Năm lão gia hỏa nầy tuy rằng bình thường ngạo mạn quen rồi. hơn nữa hiện giờ đối với Lý Dật thập phần khó chịu, thế nhưng bọn hắn vẫn mau chóng đứng dậy chào hỏi Sidon. Dường như bọn hắn nghĩ, phân bộ Los Angeles ngày sau là địa bàn của chính mình, bọn hắn khó tránh khỏi phải giao tiếp cùng Sidon.

Nhưng đối mặt với hành động lấy lòng cỦa năm lão gia hỏa nầy, Sidon đừng nói muốn bắt tay, ngay cả nói chuyện cũng chẳng thèm mở miệng, thậm chí, nhìn còn chưa từng nhìn bọn hắn lấy một cái.

Điều này làm cho năm lão cáo già mất hết thể diện. Tuy nhiên, bọn hắn lại không dám nữa câu oán hận đối với Sidon.

Bọn hắn có thể ỷ vào Lý Dật lai lịch không đủ, khi dễ Lý Dật, nhưng chính là cho bọn hắn thêm mười lá gan, cũng không dám đi trêu chọc Sidon à?

“Bạn của tôi ơi. năm vị này là tiền bối trong bang hội. bọn họ từ New York tới đây.” Lý Dật hướng Sidon giới thiệu tượng trưng thân phận năm lão gia hỏa nầy một chút, sau đó cùng Sidon ngồi ở chiếc bàn trống bên cạnh. Hành động của Lý Dật thiếu chút nữa khiến cho năm lão già nầy tức khí hộc máu.

Chính là hiện giờ trong đại sãnh nhiều người như vậy, bọn hắn cũng không dám trực tiếp đứng lên giáo huấn Lý Dật, chỉ có thể đem lửa giận áp chế ở trong lòng.

Đúng thời khắc này, ngoài cửa lại có khách nhân đến.

Dẫn đầu là nữ nhân mặc một thân áo da đen. chiếc áo da bó sát đem dáng người mỹ diệu kia bày ra thật hoàn hảo. Nàng có mái tóc đài màu vàng rực rỡ. vài sợi tóc mai tùy tiện choàng qua vai, cùng chiếc áo da màu đen hình thành nên sự đối lập tươi sáng. Nàng có một gương mặt hại nước hại dân, Xem ra cũng đủ để cho cái gọi là vưu vật Hollywood tự ti. Nhưng thứ khiến người ta chú ý nhất chính là cặp mắt kia của nàng. Cặp mắt kia màu Xanh lam sáng ngời, bên trong tản mát ra mục quang phi thường dịu dàng. Nhưng khi quét đến người khác thì lại làm cho người ta nảy sinh một loại cảm giác khó tả. Đúng vậy, là một cái loại cảm giác như thế nầy, rất quái dị, làm cho người ta bất tri giác bị lạc vào trong đó.

Nàng là Andrew Loufu, người thừa kế gia tộc Gambino trong tương lai, người có thực lực tranh đoạt...cái chức chủ tịch kế nhiệm của ủy ban mafia Mỹ!

Andrew Loufu đến, tức thì thu hút ánh mắt cỦa mọi người. cả đại sãnh lặng ngắt như tờ, có thể nghe được tiếng thở hỗn hễn, nhìn qua từng khuôn mặt kia đều lộ ra diễn cảm mờ mịt.

Trong đại sãnh trừ bỏ Lý Dật, biểu tình không có chút phát sinh biến hóa nào, những người khác vẻ mặt đều thay đổi, tựu ngay cả Anh Hoa đứng ở sau lưng hắn, nguyên bản trên khuộn mặt lạnh lùng kia cũng lộ ra một tia sợ hãi than thầm.

Đi theo phía sau Andrew Loufu chính là Seaman người phụ trách gia tộc Gambino ở Los Angeles, mà bên cạnh Seãman là những nhân vật phụ trách khác ba gia tộc mafia còn lại.

Vì tham gia buổi tiệc sinh nhật cỦa Lý Dật, Andrew Louf`u chẳng những đích thân rạ mặt, nàng còn dẫn theo người phụ trách của ba gia tộc mafia khác, có thể nói là mười phần dụng tâm.

Tự tin. cao quý. lạnh lùng. Đó là biểu tình quen thuộc trên khuôn mặt của Andrew Loufu. Nhưng khi ánh mắt của nàng dừng ở trên người Lý Dật, thì biểu tình hơi có chút thay đổi, nguyên bản trên hai gò má lạnh lùng kia chậm rãi nở ra một cái nụ cười thản nhiên, mặc dù nụ cười kia ảm đạm, thế nhưng nó làm cho người ta lưu sướng tới mức ngạt thở.

Nụ cười mê người vòng quanh trên khóe miệng kia, dường như muốn nói với Lý Dật rằng: “Lý, anh yên tâm, ta sẽ khiến cho đám tiểu tử khinh người quá đáng này. giống như chó nhà tang, cụp đuôi chạy ra khỏi thành phố Los Angeles!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio