Nghịch Mệnh Lộ

quyển 1 chương 34: xin đừng vội xem thường ta

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngươi nói cái gì?

Nhìn ánh mắt tức giận của mấy cường giả hóa thần này, Lý Phi Yến dùng vẻ mặt hết sức vô tội nói:

“Vâng, ta nói ta chọn Hỗn Độn Tiên Ma Tông.”

“Ngươi…”

Quỳnh Tiêu tức xanh cả mặt, ánh mắt lộ ra chút sát khí, lạnh lùng nhìn Lý Phi Yến.

“Hừ! ta cho ngươi thêm một cơ hội thay đổi ý định, Huyễn Vân cũng không nói cho ngươi lợi ít gì, ngươi cũng không thể nào có tuyệt phẩm linh căn như Vinh Cơ, Hỗn Độn Tiên Ma Tông nổi tiếng khắc nghiệt với đệ tử mới, vào đó ngươi cũng chỉ là một đệ tử tầm thường, chúng ta cho ngươi nhiều lợi ít như vậy, ít ra đủ cho ngươi tu luyện đến kim đan.”

“Các vị tiền bối, thật xin lỗi nhưng ta thích sự công bằng hơn loại đãi ngộ mà các vị nói, không phải mọi người đều nói tu tiên chính là chèo thuyền trên dòng nước ngược, không tiến ắc lùi sao? Cho dù ta không có thiên phú bằng người khác, xuất phát điểm thấp hơn bọn họ nhưng ta vẫn tin tưởng vào năng lực của chính mình, chỉ có bằng năng lực của mình leo lên thì mới có ý nghĩa. Vả lại Huyễn Vân tiền bối từng nói, dù chúng ta có là trung phẩm linh căn bình thường cũng không vấn đề gì, chứng tỏ dù chúng ta không có thiên phú kinh người, tiền bối vẫn đánh giá cao chúng ta, còn các vị thì sao? Nếu Vinh Cơ không phải là tuyệt phẩm biến dị linh căn, các vị có thèm nhìn đến nàng không? Chỉ với điểm đó thôi cũng đủ cho ta biết nên lựa chọn như thế nào.”

“Ngươi…”

Mấy người Quỳnh Tiêu cảm thấy như có người vừa tác thẳng vào mặt mình một cái, cực kỳ mất mặt, cả đám lập tức lộ ra uy áp, thế nhưng Lý Phi Yến lại không cảm nhận được chút khí tức nguy hiểm nào, bởi vì không biết từ lúc nào Huyễn Vân đã xuất hiện trước mặt nàng, đối mặt với khí thế của bốn vị trưởng lão hợp lại, mặt hắn vẫn không đổi sắc, bình thản cười nói:

“Sao, các ngươi muốn động thủ à? Lý Phi Yến và Vinh Cơ từ lúc này đã chính thức là đệ tử ngoại vi của Hỗn Độn Tiên Ma Tông ta, có ta ở đây, không ai có thể thương tổn bọn chúng.”

Không chỉ Huyễn Vân, Xích Hà trưởng lão và Quỷ Trúc trưởng lão cũng đã tiến lên, không cần nói cũng biết thái độ của bọn họ.

Thanh U trưởng lão từ đầu không lên tiếng, thấy tình hình căng thẳng không thể không lên tiếng nói câu công đạo, đối với tuyệt phẩm băng linh căn, nói Cửu U Giáo không muốn chiêu mộ là nói dối, nhưng Thanh U trưởng lão lại không chấp nhận được việc vứt đi mặt mũi của mình, Cửu U Giáo tôn thờ Cửu U Tước, một loại chim có huyết thống phượng hoàng tràn đầy cao ngạo, so với tông môn khác, bọn hắn xem trọng mặt mũi bản thân hơn nhiều, vả lại đối với hành động của mấy người Quỳnh Tiêu, trong lòng của hắn cũng cảm thấy khinh thường.

“Các vị, chuyện đã như vậy, chúng ta từ từ nói chuyện, không nên động thủ làm mất tình hòa khí, lại ở ngay trước mắt đám hậu bối, làm lớn chuyện cũng không giải quyết được vấn đề. Vả lại ta phải nhắc cho bốn vị đạo hữu Mị Ảnh, Quỳnh Tiêu, Thái Đào và Thiên Thiềm một chuyện, danh ngạch của các người đều đã dùng hết, mỗi người đều đã chiêu mộ đủ ba gã đệ tử, theo lệ các ngươi không thể tiếp tục tranh đoạt Vinh Cơ, hơn nữa hai tiểu nha đầu này đều đã được Hỗn Độn Tiên Ma Tông thu nhận ngay từ đầu, ta khuyên các ngươi nên bỏ qua đi.”

Sắc mặt mấy người Quỳnh Tiêu đặc biệt khó coi, bọn họ cũng tự biết đã không còn hy vọng, nhưng nếu buông bỏ như vậy thì lại cảm thấy không cam lòng. Nhất thời bọn họ không nói được gì, cuối cùng Mị Ảnh buồn bực hừ lạnh một tiếng, khinh thường liếc mắt nhìn Lý Phi Yến nói:

“Tốt thôi, ta chờ xem ngươi có bao nhiêu tư cách để nói những lời đó.”

Huyễn Vân lạnh lùng liếc mắt nhìn bốn người Mị Ảnh một cái, sau đó sắc mặt biến thành hòa ái, mỉm cười nhìn Lý Phi Yến.

“Tiểu Yến, ngươi là người cuối cùng rồi, để ta xem thiên đạo chiếu cố ngươi đến đâu.”

“Vâng.”

Lý Phi Yến cung kính đáp ứng, mấy người Huyễn Vân lập tức đi ra khỏi pháp trận trên Thiên Linh Đài, cuối cùng chỉ còn một mình Lý Phi Yến đứng ở trung tâm pháp trận, Triệu Uy hơi tái mặt bước ra, trước ánh mắt lạnh của mấy người Quỳnh Tiêu, Lý Phi Yến không cảm thấy gì nhưng hắn lại cảm thấy cực kỳ khủng bố. Ngay lúc này, Lý Phi Yến đột nhiên quay đầu nhìn mấy người Quỳnh Tiêu cười nói:

“Còn có việc này… Các vị tiền bối, xin đừng vội xem thường ta.”

Huyễn Vân nghe câu nói lộ ra ngạo khí của Lý Phi Yến, hai mắt lập tức sáng lên, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện bóng lưng cao lớn của một người, nếu so sánh ra Lý Phi Yến thật yếu ớt nhỏ bé so với bóng lưng của người kia nhưng không hiểu sao, khi nhìn thần sắc của nàng cùng nụ cười bình thản đó, hắn cảm thấy bóng lưng của hai người trùng khớp một cách kỳ lạ, không kềm được hắn bật cười ha hả, hai mắt sáng rực hô lên.

“Hay! Rất hay… Một đám cậy già lên mặt thôi, có gì phải sợ.”

Đám người Quỳnh Tiêu ngay lập tức đen mặt trừng mắt liếc Huyễn Vân, đệ tử Hỗn Độn Tiên Ma Tông bị người chán ghét chính là vì thói phóng túng lại ăn nói khó nghe như vậy. Lý Phi Yến đứng giữa pháp trận, tuy ngoài mặt nàng có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng lại không như vậy, sự thật nàng là người ổn trọng nhưng trong huyết mạch vẫn có nhiệt huyết và kiêu ngạo của chính mình, bị đám trưởng lão kia xem thường sớm đã kích thích lòng tự tôn và ngạo khí của nàng, trong lòng Lý Phi Yến âm thầm nghiến răng nghiến lợi.

Ta đây là một xuyên không giả, được tên biến thái thần bí kia dùng nội đan Thái Cổ Lôi Long tế luyện qua một lần, ta không tin ta không thể có được một cái thiên phú tốt! bg-ssp-{height:px}

Trong lúc này, mấy người Quỳnh Tiêu mang tâm trạng căng thẳng kỳ quái, chính bản thân bọn họ cũng không thể nào tin được bản thân có thể vì một tiểu nha đầu như Lý Phi Yến mà cảm thấy căng thẳng, sau những chuyện vừa xảy ra, mặt mũi của bọn họ triệt để mất sạch, hiện tại nếu Lý Phi Yến chỉ là một trung phẩm linh căn bình thường thì bọn họ còn có thể vớt vát lại chút mặt mũi cũng như trút được một ngụm oán khí, và đó cũng là kết quả mà bọn họ đang mong đợi.

Ngay lúc này, ba trong năm cột trụ trên Thiên Linh Đài đồng loạt sáng lên, thấy chỉ có ba loại linh căn, mấy người Mị Ảnh mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng hành động thở phào của bọn họ còn chưa kịp hoàn thành thì có chuyện bất ngờ xảy ra. Chỉ thấy hai lăng trụ còn lại đột nhiên cũng sáng lên ánh sáng màu trắng xanh, đồng thời trên đó còn lóe lên từng luồng lôi điện màu vàng, sau đó những tia lôi điện này lan ra bao phủ luôn cả ba lăng trụ tương ứng ba loại linh căn mộc thủy hỏa còn lại. Nhóm thiếu niên thiếu nữ lúc trước bị các hóa thần kỳ hù dọa không dám vọng động lúc này không khỏi xôn xao lên.

“Cái này, xảy ra chuyện gì vậy?”

Triệu Uy cảm thấy đầu óc mình hôm nay đã chịu đủ đả kích, từ tuyệt phẩm băng linh căn, tám hóa thần cường giả xuất hiện, rồi cảnh tượng hóa thần tranh chấp lẫn nhau, thậm chí chuẩn bị động thủ, hiện tại lại thêm một cái yêu nghiệt biến dị lôi linh căn, hôm nay là ngày quái quỷ gì chứ?!

Không như Triệu Uy có thể dễ dàng kết luận hiện tượng Lý Phi Yến gây ra tượng trưng cho biến dị lôi linh căn, đám hóa thần kỳ lại vừa khiếp sợ vừa nhíu chặt chân mày, bởi bọn họ cảm thấy phản ứng của pháp trận xảy ra hơi khác với khi Vinh Cơ kiểm tra, nhưng ngoài cách giải thích giống với Triệu Uy ra, bọn họ không nghĩ ra được kết quả nào khác.

Phải biết người bình thường không hề biết rằng biến dị lôi linh căn là một trong số những biến dị linh căn hiếm gặp nhất, trong cả lịch sử từ thượng cổ đến nay, trong điển tịch cũng chỉ ghi lại được sáu trường hợp xuất hiện biến dị lôi linh căn mà thôi, nếu so sánh với các loại biến dị linh căn khác thì tỷ lệ chính là một trên mười, mà khiến người ta quan tâm nhất chính là bản chất của lôi điện, lực lượng được xem là tượng trưng cho thiên đạo, bất kỳ ai bước lên đại đạo, đặt ra mục tiêu phi thăng thì nhất định một ngày nào đó phải đối mặt với thiên uy chính là lôi kiếp.

Lôi điện cũng giống như ngũ hành, biến ảo muôn hình vạn trạng, biến dị sinh ra vô số loại, có loại chí dương chí cương, có thể khu tâm ma, khắc tà vật, có loại cực âm cực hàn, có thể diệt sinh cơ, thôn vạn vật, lôi điện là lực lượng đầu tiên thiên đạo sinh ra, tốc độ không thua kém phong hệ, sức hủy diệt không thua kém hỏa hệ, một loại lực lượng nếu tu luyện đến tận cùng sẽ gần như hoàn hảo vô địch. Nhớ đến đoạn miêu tả về lôi hệ trong điển tịch cổ, mấy người Quỳnh Tiêu sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Sao có thể như vậy?!”

Điều mà bọn họ không ngờ đến nhất lại xảy ra, ngay cả Huyễn Vân cũng bất ngờ không thôi, Vinh Cơ ban đầu là kinh ngạc nhưng tiếp ngay sau đó là mừng rỡ nhảy cẩn lên.

Trong lúc đó Lý Phi Yến nhìn lôi điện bao phủ mình không khỏi vui mừng, thế nhưng sau khi nàng thấy lôi điện đột nhiên phóng thẳng lên không trung, tất cả tụ lại thành một quả cầu màu vàng sáng như mặt trời thu nhỏ vô số lần lơ lửng trên đầu mình, một dự cảm bất an ào đến, Lý Phi Yến đột nhiên biến sắc, lôi điện lại muốn “ưu ái” nàng! Sắc mặt nàng khó coi cực kỳ, muốn quay đầu bỏ chạy thì đã muộn.

Ầm!

Quả cầu màu vàng biến thành một luồng sấm sét màu vàng từ trên cao hung hăng giáng thẳng xuống đầu Lý Phi Yến.

Mọi người đồng loạt giật mình, Vinh Cơ khiếp sợ chạy đến hô.

“Yến Yến!”

Trong lúc đó Huyễn Vân và Xích Hà đưa mắt nhìn nhau, trong mắt toàn là kinh ngạc cùng không thể lý giải, hiện tượng lôi điện do Lý Phi Yến kích phát ra tụ tập lại rồi công kích nàng, bọn họ chưa từng nghe nói qua, nhưng rất nhanh mọi người đều có phán đoán, đó chính là lôi linh căn của nàng đã đạt đến mức độ hoàn mỹ, dù chưa nhập luyện khí đã mơ hồ điều khiển được lôi điện, chỉ là không thành thục cho nên lôi điện cứ bị hút về phía nàng mà thôi.

Lý Phi Yến mặt xám mày tro bò dậy, quần áo cháy xém, mặt mũi vặn vẹo khó coi, Vinh Cơ nhìn Lý Phi Yến như vậy liền biết nàng không có việc gì, ngược lại nhìn bộ dạng chật vật không chịu nổi này, không kềm được cười ha ha, Lý Phi Yến ngay lập tức bạo khởi gân xanh, rít qua từ kẻ răng.

“Câm miệng.”

Vinh Cơ ngay lập tức che miệng quay lưng đi, ngay lúc này, Thanh U trưởng lão đột nhiên lên tiếng nói:

“Các vị, trong lần Tiên Duyên Hội này xuất hiện đến hai tuyệt phẩm linh căn, điều đó đủ để chứng minh suy đoán của chúng ta, hiện tại ta tuyên bố, Tiên Duyên Hội Lăng Xuyên đại lục lần này kết thúc, chỉ cần là người bước lên được Thiên Linh đài đều được tiến vào Cửu U Giáo ta.”

Nghe công bố của Thanh U trưởng lão, đám thiếu niên thiếu nữ đứng bên ngoài lập tức bừng tỉnh, vui mừng hoan hô.

Mấy cái trưởng lão hóa thần kỳ mỗi người đều có một tâm trạng riêng, nhưng bọn họ cũng không chần chờ nhanh chóng rời đi, biến mất cùng Huyễn Vân còn có hai người Lý Phi Yến và Vinh Cơ.

VntHoaTinhKhoi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio