Chương :
Có Dạ Cần lúc này mới nhàn nhạt nhìn Triệu Dung Dung, mở miệng: “Cô về phòng trước đi!”
“Dạ, tạm biệt anh Cần.” Triệu Dung Dung vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.
Mạc Tuân nhìn Cố Dạ Cẩn: “Triệu Dung Dung kia là em gái mới của cậu?”
“Là mẹ tôi khăng khăng nhét vào đấy.”
“Có phu nhân thật là thú vị a, bà ta còn tưởng rằng con trai của mình chỉ yêu em gái thôi, thấy tâm cậu đặt trên người Diệp Linh kéo không trở lại, nên lập tức nhận một đứa con nuôi, nhét thêm đứa em gái cho cậu, Cố phu nhân vì chia rẽ cậu và Diệp Linh cũng là dụng tâm quá đấy.”
Yết Cố Dạ Cần cuộn lên xuống, nuốt ngụm rượu đỏ trong cổ họng xuống, sau đó khẽ động môi mỏng: “Cậu thích chọc tôi đến thế à?”
Mạc Tuân nhướng đuôi mắt hẹp dài, tràn ra phong tình trưởng thành nam tính: “Diệp Linh không náo với cậu à?”
Có Dạ Cần liếc Mạc Tuân, hai người đàn ông đều là đỉnh cấp nam thần, bị áo sơ mi tây trang bao vây ra cảm giác một thân cắm dục, thế nhưng ai có thể đoán được bọn họ ở chỗ này lại trò chuyện về phụ nữ.
“Cô ấy sẽ không gây náo, cô ấy đã rất lâu rồi không đoái hoài đến tôi.”
Mạc Tuân: “Tôi rất thông cảm với cậu.”
Vừa dứt lời dưới, bên tai vang lên một giọng nói ỏng ẹo: “Mạc Tuân, em tới rồi.”
Mạc Tuân quay đầu, Thượng Quan Mật Nhi tới.
Thượng Quan Mật Nhi đã thay xong bikini, hiện tại vui vẻ tung tăng nhìn Mạc Tuân, còn quay một vòng: “Em đẹp không?”
Phụ nữ đều thích người khác khen mình xinh đẹp, huống chỉ là người đàn ôn mình thích, Thượng Quan Mật Nhi g chỉ vì Mạc Tuân mới mặc bikini.
Đúng dịp là, hôm nay Thượng Quan Mật Nhi và Lê Hương đụng hàng nhau, Thượng Quan Mật Nhi cũng mặc bikini màu vàng trứng ấp kia.
Mạc Tuân liếc Thượng Quan Mật Nhi, sau đó chau lại một mày kiếm, cảm giác như mắt bị cay: “Bộ này không hợp cô, cô mặc vào như giả vờ mình non nót ấy.”
Thượng Quan Mật Nhi lòng tràn đầy vui mừng đợi Mạc Tuân nhận xét thoáng cứng đờ người, hai lỗ tai không ngừng ong ong câu “giả vờ mình non nớt” kia của Mạc Tuân.
Thượng Quan Mật Nhi đã có được khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Lê Hương, hơn nữa ả trẻ trung xinh đẹp, nhưng rất đáng tiếc màu vàng nhạt này quá kén da, da thịt ả không bằng Lê Hương, khí chất cũng không bằng Lê Hương, vào phải đôi mắt kén chọn và gu thưởng thức không tầm thường của Mạc Tuân, quả thật hơi quê mùa.
Thượng Quan Mật Nhi như bị điện giật, sắc mặt trắng bệch.
Ả kinh ngạc nhìn Mạc Tuân, người vừa mới nói câu “tùy cô, chỉ cần cô thích là tốt rồi” đi đâu rồi, vì sao ả chọn mặc xong, anh lại phê bình cay nghiệt như thế?
Quả nhiên miệng lưỡi đàn ông, quỷ gạt người!
Mạc Tuân không nhìn Thượng Quan Mật Nhi nữa, ý kia có chút vô tội cô bảo tôi nhận xét mà, tôi cũng chỉ mới nhận xét một câu.
Bầu không khí có chút xấu hổ, Có Dạ Cần nhàn nhạt thu mắt, anh từ trong túi quần lấy điện thoại ra, mở Weibo, anh liếc mắt liền thấy được bài Weibo Diệp Linh mới đăng.
Diệp linh đăng ảnh chụp chung của cô và Lê Hương trên boong, mặt của hai người cũng được làm mò, hiện tại bài đăng này đã lên topsearch, “Oh my god, Diệp mỹ nhân mặc bikini kìa.”
“Mỹ nhân bên cạnh Diệp mỹ nhân là ai thế, chậc chậc, nhìn cái dáng kìa!”