Chương :
Vương Dung lộ ra thần sắc kinh ngạc: “Lan Lâu công chúa tại sao muốn nhúng tay vào chuyện lão nha hoàn?”
“Sợ rằng… Lan Lâu công chúa là chân chính nhúng tay là vào chuyện quân vương có dòng máu Xích Tử của Hoa Tây Châu, tôi nghi Lan Lâu công chúa biết trước chúng ta một bước đã quân vương ở đâu, hoặc có lẽ là, quân vương chân chính đang ở bên người Lan Lâu công chúa.”
Thượng Quan Húc tuy hợp tác cùng Lê Hương rồi, nhưng anh ta luôn đề phòng Lê Hương, dù sao Hoa Tây và Lan Lâu Cổ Quốc có nguồn gội mãi không phá giải được.
“Cửu Lăng vương, đã như vậy, anh có tính toán gì không?
Lẽ nào… Hồng Môn Yến tối nay, là để thăm dò Lan Lâu công chúa?”
Thượng Quan Húc gật đầu: “Không sai.”
Vương Dung không có tiếp tục hỏi tiếp, đêm nay Thượng Quan Húc đã mời Lan Lâu công chúa tới, nhất định đã có kế sách, cô ấy chỉ yên lặng theo dõi là được.
Lúc này một tiếng nói yêu kiều vang lên: “Cửu Lăng vương, thì ra anh ở đây à.”
Thượng Quan Mật Nhi mang theo Lê Hương tìm tới.
Thượng Quan Húc nhanh chóng tiến lên: “Lan Lâu công chúa, cô tìm tôi?”
“Đúng rồi, kỳ thực cũng không có chuyện gì, chính là giọng nói của tiểu nha hoàn em bị bị tổn thương, đột nhiên không nói chuyện, không biết Cửu Lăng vương nơi này có linh đan thần dược gì có thể giúp tiểu nha hoàn em mở miệng nói chuyện được hay không.” Thượng Quan Mật Nhi cười nói.
Ánh mắt Thượng Quan Húc liền rơi trên người Lê Hương: “Cô, không nói được?”
Đôi mắt Lê Hương trong vắt nhìn về phía Thượng Quan Húc, sau đó gật đầu, đúng vậy.
“Như vậy đi, thư phòng tôi có một viên thuốc, chính là chuyên trị giọng nói, hiện tại tôi mang cô tới đó.”
Lê Hương vẫn không nói gì, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng gật đầu: “Được, vậy làm phiền Cửu Lăng vương rồi, tiểu nha hoàn, cô mau đi theo Cửu Lăng vương đi.”
Lê Hương nhìn Thượng Quan Mật Nhị, trong tròng mắt sáng rực nhanh chóng lóe lên vẻ thông tuệ duệ quang, tối nay Thượng Quan Mật Nhi rất khác thường, như vội vã thúc cô và Thượng Quan Húc rời đi, không biết Thượng Quan Mật Nhi lại đang tính toán thứ gì.
Lúc này Thượng Quan Húc nói: “Tình Nhỉ cô nương, cô đi theo tôi!”
Lê Hương chỉ có thể đi theo Thượng Quan Húc.
Hai người kia vừa đi, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nhếch môi, ả quay người về phòng khách.
Trong phòng khách, người làm nữ rót hai chén trà, đang chuẩn bị đưa đến trên lầu trong thư phòng, Thượng Quan Mật Nhi gọi người làm nữ lại: “Trà này là định đưa cho Cửu Lăng vương sao?”
Người làm nữ gật đầu: “Bẩm Lan Lâu công chúa, đúng vậy ạ.”
“A, vậy cô giao cho tôi đi! Tôi vừa lúc dự định lên lâu tìm Cửu Lăng vương.”
“Vâng Lan Lâu công chúa.” Người làm nữ giao trà cho Thượng Quan Mật Nhi sau đó rời đi.
Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng đi tới một góc hẻo lánh, ả ngó dáo dác tứ phía, thấy chung quanh không có người, Thượng Quan Mật Nhi lấy ra một bao thuốc bột, ả mở chén trà ra, sau đó đổ toàn bộ thuốc bột vào trong nước trà.
Đây là thuốc kích thích của Giao Nhân tộc, ả đưa cho Thượng Quan Húc uống là xong.
Thượng Quan Húc dường như có ý với Lê Hương, đã như vậy, ả liền làm bà mai một lần, thành toàn Thượng Quan Húc và Lê Hương.