Chương :
Mạc Tuân lúc này mới nhàn nhạt liếc mắt Thượng Quan Mật Nhi, sau đó anh đưa dãy số cho Thượng Quan Mật Nhi nhìn: “Số .”
Số I Vậy mà thật sự là số !
Thượng Quan Mật Nhi cảm giác mình quả thực từ thiên đường ngã vào rồi trong địa ngục.
Lúc này thư ký riêng nói: “Lan Lâu Công Chúa, cô không phải số , vậy ở đây không có chuyện của cô, làm phiền cô hiện tại đi xuống ngay đi!”
Thư ký riêng đã mở miệng đuổi người.
Phụt.
Phía dưới tiếng cười càng lúc càng lớn, nhóm danh môn thục viên càng thêm chê cười ả.
Thượng Quan Mật Nhi tức đến run rẩy cả người, thế nhưng ả chỉ đành dưới ánh mắt mọi người ảo não đi xuống đài.
Lúc này thư ký riêng cười nói: “Thật ngại quá các vị, ban nãy xảy ra một đoạn nhạc đệm, chúng ta trở về chính đè, ai là số may mắn nào, mời tiểu thư cầm số lên đài”
Dưới đài không ai lên tiếng trả lời.
Người lấy được số may mắn cũng không đứng ra.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tất cả mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, “Người nào lấy được số thế, đây chính là vinh quang cùng Mạc tổng nhảy điệu nhảy thứ nhất, vậy mà không ai lên tiếng, đây thật quá kỳ quái.”
“Các cô mau nhìn số trong tay mình đi, trọn to hai mắt nhìn thật kỹ một chút!”
“Mạc tổng, bỏ cái số ấy đi, để em đi anh ơi!”
Toàn bộ đại sảnh party cũng bắt đầu náo động, tất cả mọi người đang tìm người cằm số may mắn nhãn kia.
Lê Hương vẫn đang ăn bánh ngọt, hai danh viện bên người nhỏ giọng nói: “Tớ không phải số , cậu thì sao?”
“Tớ cũng không phải.”
Một người trong đó đẩy Lê Hương một cái: “Số của cô đâu, mau lấy ra xem thử cô có phải số không!”
Lúc Lê Hương vào đại sảnh quả thực có cầm dãy số, nhưng cô cũng không lấy ra, cô cũng tưởng đã cho Thượng Quan Mật Nhi đi cửa sau.
Hiện tại trên party trong không có ai đứng ra, xem ra tất cả mọi người không lầy được số , vậy số đi đâu rồi?
Lê Hương lấy số mình ra, cúi đầu vừa nhìn, cả người đều ngắn ra.
Số I Cô chẳng thể ngờ mình đã lấy được số may mắn trong truyền thuyết.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Bên người hai cái danh viện thấy được số trên tay Hạ Lê Hương liền hô to: “Số đây này! Số ở đây!”
Xoát” một cái, ánh mắt mọi người đều tụ tập qua đây, rơi vào trên người Lê Hương.
Mặt mũi Thượng Quan Mật Nhi đã vứt đến tận nơi nào, ả vô cùng không phục, nên ả phải nhìn thật kỹ rốt cuộc ai lầy được số kia.