Chương :
Tiểu Đường cũng chú ý tới, bố Tiểu Tinh Tinh xưa nay chưa từng tới bao giờ, nghe nói mẹ Tiểu Tinh Tinh cũng không kết hôn, chưa kết hôn mà đã có con, vậy Tiểu Tỉnh Tinh chính là một đứa con hoang, mỗi ngày đều sẽ ra ngoài lằng lơ với đàn ông.
“Tiểu Tinh Tinh, tao nghe nói mày không có bó, ha ha, mày thật sự rất đáng thương, nhưng mày không có bố mà thôi nhỉ, chứ các chú thì nhiều lắm! Máy chú đó đều là tình nhân của mẹ mày, mỗi ngày mẹ mày đều thay một ông bôi”
Tính cách Tiểu Tinh Tình mềm mại, từ nhỏ đã được bảo vệ đến giọt nước cũng không lọt, chưa từng bị người ta chỉ vào mũi dùng lời nói khó nghe mắng như vậy, hơn nữa còn mắng mẹ mà cô bé yêu nhất.
Khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác của Tiểu Tinh Tỉnh nhanh đều trầm xuống, cô bé đi lên trước, căm tức nhìn Tiểu Đường: “Tớ có bố, hơn nữa mẹ tớ không phải là hồ ly tinh!”
Tiểu Đường vươn tay đầy Tiểu Tinh Tinh một cái.
Tiểu Tinh Tinh cũng không phải dễ trêu, cô bé túm lấy Tiểu Đường đánh lại. Tiểu Tinh Tinh và Tiểu Đường đánh nhau, những người bạn nhỏ khác trong vườn trẻ đều bị hù dọa.
Tiểu Đường hạ thủ vừa ngoan lại độc, nó đã sớm đồ kị khuôn mặt nhỏ xinh đẹp hơn nó của Tiểu Tinh Tình rồi, cho nên cố ý cào móng tay thật dài lên mặt của Tiểu Tinh Tinh.
Đừng nhìn Tiểu Tinh Tinh mềm như cục bột, lực chiến đấu của cô bé không chút nào thua kém, thấy Tiểu Đường muốn cào mặt mình, cô bé nhanh chóng tránh được, còn kéo lấy tóc Tiểu Đường.
Tiểu Đường dùng sức giãy dụa, nhưng không cẩn thận ngã, cái trán bị đụng đầu góc bàn.
Tiểu Đường bị thương, cái trán nó rách da, máu chảy ra ngoài.
Máu!
AI Tiểu Đường sợ đến khóc rồng lên.
Hiện tại chính là lúc tan học, mẹ Tiểu Đường vừa lúc tới đón nó, nghe được tiếng khóc của Tiểu Đường, mẹ Tiểu Đường vội vã chạy tới.
“Đường Đường bảo bối, con làm sao vậy, a, sao con lại chảy máu rồi?” Mẹ Tiểu Đường một tay ôm Tiểu Đường vào trong lòng, sốt ruột hỏi.
“Mẹ, Tiểu Tinh Tinh đánh con!” Tiểu Đường mách.
Mẹ Tiểu Đường nhìn về phía Tiểu Tinh Tinh, gương mặt Tiểu Tinh Tinh xinh đẹp hơn con gái cô ta rất nhiều, hiện tại đã xinh đẹp như vậy, tương lai còn không biết sẽ khuynh quốc khuynh thành, mê đảo bao nhiêu người đàn ông như thế nà, mẹ Tiểu Đường lại nghĩ đến chồng mình mê luyến mẹ Tiểu Tinh Tinh, nhát thời nổi trận lôi đình.
“Tiểu Tinh Tinh, vì sao mày đánh con tao?”
So với Tiểu Đường chật vật, Tiểu Tinh Tinh coi như trấn định, cô bé vô cùng khôn, không để cho Tiểu Đường cào bị thương chính mình: “Mẹ Tiểu Đường, là Tiểu Đường động thủ trước, cái trán của bạn ấy cũng không phải do con làm, là chính cậu áy đập đầu.”
“Mày nói bậy! Rõ ràng chính mày đẩy tao, tao mới đụng đầu trán chảy máu!” Tiểu Đường trợn tròn mắt nói dối.
Mẹ Tiểu Đường đương nhiên là tin tưởng con gái mình, cô ta thấy mẹ Tiểu Tinh Tinh không có ở đây, giận không kìm được đẩy Tiểu Tinh Tinh ngã.
Tiểu Tinh Tinh không phòng bị, thân thể nho nhỏ bị đẩy bất ngờ, ngã mạnh xuống đất.
Bàn tay nhỏ bé trắng noãn trầy da, vét thương chảy ra máu đỏ tươi.
Rất đau.
Thế nhưng Tiểu Tinh Tinh cố nén đau nhức, cũng không oa oa khóc lớn như Tiểu Đường.
Tiểu Tinh Tinh từ dưới đất bò dậy, sẽ cặp mắt sạch sẽ xinh đẹp, lạnh lùng nhìn về phía đôi mẹ con Tiểu Đường.