Chương :
Mạc Tuân nhìn cô, da thịt cô tinh tế trắng nõn, như đóa tường vi mới vừa nở rộ, cần cổ nhẫn nhụi, khung xương nhỏ nhắn, nhìn liền có thể kích thích ham muốn chinh phục và chà đạp của đàn ông.
Trong hốc mắt sâu thẳm nhiễm tia máu đỏ: “Nhóc tham ăn, gấp gáp như vậy, anh cho em ngay!”
Advertisement
Xoát” một cái, anh dùng lực rút ra thắt lưng của mình.
Đêm khuya.
Thượng Quan Mật Nhi vẫn trốn trong phòng thay đồ, chờ: Mạc Tuân đi tắm xong sau đó ả sẽ thế thân Lê Hương, nhưng chờ mãi, vẫn chẳng có ai đi ral Thượng Quan Mật Nhi chờ từ tối đến khuya, không biết đã máy giờ qua, Mạc Tuân và Lê Hương vẫn luôn ở trong phòng tắm, mãi chưa ra.
Advertisement
Thượng Quan Mật Nhi hận đến sắp phun máu, cách một cánh cửa phòng, người đàn ông ả yêu nhất đang cùng người phụ nữ khác đang mây mưa với nhau.
Trong lòng ả, Mạc Tuân là trời sinh vương giả, đế vương cường thế bá đạo, anh một thân cắm dục, cho dù ả có ỷ vào gương mặt tuyệt sắc của Lê Hương, anh cũng chẳng có chút hứng thú nào với ả. Thượng Quan Mật Nhi thấy anh chính là bị lãnh đạm.
Thế nhưng ả sai rồi.
Quá sai.
Anh cũng thích giữa chuyện nam nữ, rất thích là đằng khác.
Lúc này bên ngoài truyền đến động tĩnh, Mạc Tuân ôm Lê Hương từ phòng tắm đi ra.
Bên tai truyền đến tiếng nói khàn khàn mê người của Mạc Tuân: “Lê Hương, em nghỉ ngơi một chút, anh đi tăm.”
Mạc Tuân lại tiền vào phòng tắm.
Rốt cục, tất cả cũng dừng lại, nên đến lúc ả ra sân rồi.
Tứ chi Thượng Quan Mật Nhi đều đã tê rần, máy tiếng đợi ở căn phòng kia như lăng trì, lòng của ả mỗi một giây đều bị vặn vẹo ghen ty và phẫn hận đến nỗi điên.
Ả nhẹ nhàng mở cửa phòng thay đồ ra.
Lê Hương đã ngồi dậy, mặc quần áo xong, suối tóc đen ướt nhẹp quấn quanh giữa khuôn mặt nhỏ và cẩn cổ trắng mịn, trên da thịt yêu kiều dính một lớp mồ hôi mỏng, óng ánh trong suốt, trên gương mặt tràn đầy tiên khí ấy tràn ra vẻ mảnh mai vô lực và mị khí được yêu thương đến thoải mái, vô cùng hoạt sắc sinh hương.
Thượng Quan Mật Nhi oán độc nhìn chằm chằm cô, nhỏ giọng nói: “Lê Hương, mày hơi quá đáng đấy, đêm nay đã bảo để tao làm người phụ nữ của Mạc Tuân, vậy mà mày đã nhanh chân ăn trước rồi.”
Lê Hương toàn thân vô lực, ngay cả giọng nói cũng là miễn cưỡng quyến rũ: “Đêm nay đã hứa để mày làm người phụ nữ của Mạc Tuân, nên cơ hội của mày tới rồi đó.”
“Mày…” Thượng Quan Mật Nhi siết quyền: “Mạc Tuân chơi với mày lâu như thế, đợi một cái đợi đến tận máy tiếng, lát nữa nếu như anh ấy hết sức thì làm sao bây giờ?”
Thượng Quan Mật Nhi thực sự tức giận, thể lực người đàn ông cho dù có mạnh cũng sẽ đến cực hạn, ả thấy Mạc Tuân đã đem tắt cả thể lực đêm nay cũng xả hết trên người Lê Hương, nào còn tinh lực chơi với ả nữa chứ?
“Cái này tao thật sự không giúp được mày.” Lê Hương xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng cô, Thượng Quan Mật Nhi chanh chua mắng một câu: “Huênh hoang cái gì, còn chưa phải bị Mạc Tuân chơi đến chết à, ban nãy tao nghe mày kêu rên dữ lắm!”
Lê Hương đi tới phòng tổng thống, cô đứng trước đài rửa mặt, cởi áo khoác, lộ ra váy dây và da thịt bên trong.
Hiện tại trên làn da trắng nõn tinh tế của cô đầy ắp vết hôn.