CHương :
Đều nói phụ nữ không đáng sợ, chỉ sợ phụ nữ xinh đẹp, đáng sợ hơn là phụ nữ đã xinh đẹp còn có khí chất, Lê Hương chính là kiểu đó.
Thượng Quan Mật Nhi sâu đậm biết khoảng cách giữa mình và Lê Hương, nhưng nhớ tới tối hôm qua ả và Mạc Tuân đã ngủ với nhau, ả kiêu ngạo không gì sánh được hất cằm chủ động chào hỏi: “Tiểu nha hoàn, chào buổi sáng.”
Advertisement
“Chào.” Lê Hương nhàn nhạt mỉm cười, sau đó nhìn về phía Mạc Tuân.
Mạc Tuân cũng nhìn cô một cái, ánh mắt đạm mạc xa cách, giống như nhìn một người xa lạ.
Một đêm không gặp, Mạc Tuân như biến thành một người khác.
Mạc Tuân mang theo Thượng Quan Mật Nhi đi, Lê Hương như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng Mạc Tuân đi xa.
Advertisement
Lúc này cô cảm giác một ánh mắt sâu thẳm rơi vào mặt cô.
Lê Hương nghiêng mặt, nhìn qua ánh mắt kia, cô nhìn thấy Sùng Văn, hiện tại phía sau Sùng Văn còn có một thủ hạ.
Thủ hạ kia khẽ ngẳng đầu, nhìn về phía cô.
Lê Hương thấy được một khuôn mặt xa lạ, còn có…
một đôi mắt sâu thẳm không gì sánh được quen thuộc.
Lúc cô còn muốn nhìn nữa, Sùng Văn đã mang thủ hạ kia đi: “A Dạ, nhanh một chút.”
Thủ hạ kia tên A Dạ.
Lê Hương như có điều suy nghĩ, lúc này phía trước Thượng Quan Mật Nhi đã không nhịn được thúc giục: “Tiểu nha hoàn, sao mày còn đờ ra đấy thế hả, mau mau lên xe, lẽ nào để cho bọn tao phải chờ mày sao?”
Chiếc Rolls-Royce limo đã ngừng lại, Mạc Tuân và Thượng Quan Mật Nhi lên xe, Lê Hương nhanh chóng nhắc chân đi vào theo, cũng lên xe.
Trên xe.
Mạc Tuân và Thượng Quan Mật Nhi ngồi chung một chỗ, Thượng Quan Mật Nhi hận không thể quấn chặt trên người Mạc Tuân.
Mạc Tuân thần sắc nhàn nhạt, từ đầu đến cuối, anh cũng không nhìn Lê Hương.
Lê Hương cũng không nói gì, cô ngồi ở hàng sau, nhưng cô cảm giác có một ánh mắt sâu thẳm vẫn dừng trên người cô.
“Tiểu nha hoàn, lấy tao chai nước.” Lúc này Thượng Quan Mật Nhi trước mặt phân phó.
Trên chiếc xe sang này không gì là không có, phía sau chỗ ngồi có vài kệ, Lê Hương nhìn một chút, chỗ ngồi cuối cùng đặt mấy chai nước.
Lê Hương đứng dậy, cầm một chai nước, sau đó quay người trở về.
Lúc trở lại, xe đột nhiên đánh tay lái, Lê Hương không đứng vững, thân thể nhỏ nhắn chao đảo, trực tiếp ngã ngồi trên đùi người đàn ông.
Xin lỗi…”
Lê Hương muốn đứng dậy, nhưng chai nước trong tay cô đã vỡ, nước bên trong nhanh chóng chảy ra.
Hắt tới trên quần người đàn ông, ướt một mảnh.