Chương :
Hiện tại, khối ngọc bội này dĩ nhiên xuất hiện ở trên người cô bé này.
Advertisement
“Chờ một chút.” Mạc Tuân đột nhiên lên tiếng nói.
Sùng Văn ngừng lại: “Chủ tử, làm sao vậy?”
Advertisement
Mạc Tuân tự tay nâng lên khối ngọc bội kia, khối ngọc bội này là thật, thiên chân vạn xác, vật của anh anh sẽ không nhận sai.
Lẽ nào, lúc đó Lê Nghiên Nghiên cầm một khối ngọc bội giả tới tìm anh?
Năm đó người chân chính cứu anh căn bản không phải là Lê Nghiên Nghiên, mà là cô bé trước mắt này.
Nói chung, đột nhiên xuất hiện cô gái bí ẩn.
“Trước mang cô ta về biệt thự, sau đó gọi bác sĩ tư nhân qua.” Mạc Tuân sửa lời.
Sùng Văn sửng sót, chủ tử muốn mang cô gái hôn mê này về trong biệt thự?
Cái này…
Mạc Tuân lại bỏ thêm một câu: “Chuyện này trước không nên để cho Lê tiểu thư biết, hiểu chưa?”
Sùng Văn một mồ hôi lạnh: “Vâng, chủ tử.”
Mạc Tuân mang cô gái về biệt thự, bác sĩ tư nhân tới: “Mạc tổng, bệnh nhân cũng không có gì trở ngại, chắc rất nhanh sẽ tỉnh, thời gian dài cô ấy chịu hành hạ, lại thêm dinh dưỡng không đầy đủ, thân thể hư nhược lại đụng phải xe nên mới phải té xỉu, sau này cần chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn.”
Sùng Văn tiễn bác sĩ tư nhân đi.
Mạc Tuân thân cao chân dài đứng bên giường, anh nhìn cô gái trên giường, cô gái nhìn hết sức nhỏ bé và yếu ớt, nhưng khuôn mặt tỉnh xảo như trứng ngỗng, còn mang theo một chút suy yếu như cành liễu, điềm đạm đáng yêu, là loại làm cho đàn ông nhìn liền có ý muốn bảo vệ.