Chương :
“Đúng vậy, anh sẽ không… không mang đấy chứ? Tôi nhớ… giấy kết hôn của chúng ta đặt ở chỗ anh, được anh giữ Mạc Từ Tước sâu kín nhếch đôi môi mỏng, như cười như không nói: “Trí nhớ em còn rất tốt nhỉ?”
…” Liễu Anh Lạc tuyệt đối không tin lời này của ông không có ý gì khác, mỗi sự kiện, mỗi câu của ông đều tâm tư kín đáo, không ai có thể chơi đùa với ông.
vietwriter.vn
Liễu Anh Lạc không muốn để ý đến ông, nên nghiêng đầu qua chỗ khác ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ.
Lúc này bên tai truyền đến tiếng nói trầm thấp từ tính, mang theo vài phần ý cười: “Tức giận?”
“Không có.”
vietwriter.vn
Liễu Anh Lạc mới vừa phủ nhận, bàn tay của ông liền duỗi tới, nhéo nhéo khuôn mặt bà: “Đừng giận, nhé?”
Ông chịu nhịn tính tình thấp giọng dỗ dành bà, tràn ra vài phần cưng chiều, mặt Liễu Anh Lạc đỏ lên, ông còn giống với nhiều năm trước, thích bóp mặt bà, thích nói một ít lời không đứng đắn nói làm bà tức giận sau đó lại tới dỗ dành bà.
“Anh đừng đụng vào tôi.” Liễu Anh Lạc giãy giụa, đầy bàn tay to của ông ra.
Mạc Từ Tước cũng không miễn cưỡng, ông thu tay về, nhưng nhìn nét đỏ ửng trên khuôn mặt của bà thong thả nói: “Em đỏ mặt.”
Liễu Anh Lạc ngắng đầu, nhìn về phía cửa sổ xe được cọ sáng, cửa sổ xe phản chiếu gương mặt đỏ phơn phớt của bà.
“Đã nhiều năm như vậy rồi, sao mà mới động một chút đã đỏ mặt, hệt như thiếu nữ ấy.” Mạc Từ Tước có chút chê cười bà.
Liễu Anh Lạc không muốn đáp lại ông về đề tài này, nhưng vừa rồi lòng bàn tay to lớn bóp mặt bà, xúc cảm cọ sát vẫn lưu lại phía trên, giống như đúc đêm làm bà mộng xuân kia.
“Anh không mang giây kêt hôn, chúng ta hôm nay sẽ không làm được giấy li hôn đó.” Bà nói.
Mạc Từ Tước nhíu mày, như đang suy nghĩ: “Vậy thật đáng tiếc, giấy kết hôn của chúng ta đã bị tôi làm mát, ném vào trong thùng rác rồi.”
Cái gì?
Liễu Anh Lạc quay đầu, khiếp sợ nhìn ông: “Anh làm mắt giấy kết hôn, từ lúc nào?”
“Không nhớ rõ, chắc là rất lâu trước đây, chắc là lúc em sinh A Đình, có đoạn thời gian không chịu để tôi vào phòng, tôi trong cơn tức giận đã vứt giấy kết hôn. Tôi nghĩ thầm dù sao vợ cũng như đồ trưng, không thể mắng không thể đụng vào, em chọc tôi tức giận, tôi liền vứt giấy kết hôn đi.”
…” Liễu Anh Lạc cạn lời: “Vậy làm sao bây giờ?”
“Nếu không, chúng ta bây giờ đến cục dân chính bổ sung một tờ kết hôn trước?” Mạc Từ Tước tốt bụng đề nghị.
Liễu Anh Lạc sợ ngây người, hôm nay đã hẹn đến cục dân chính ly dị, nhưng sự tình dĩ nhiên lại xoay vòng độ, nhận giấy li hôn biến thành lĩnh giấy kết hôn?
Liễu Anh Lạc không thể không hoài nghỉ tất cả đều ở trong kế hoạch của Mạc Từ Tước, ông luôn là như vậy, bày mưu nghĩ kế, có thể tính toán tất cả.
Liễu Anh Lạc vẫn không nói gì, lúc này phía trước đột nhiên một chiếc xe xông ra, trực tiếp chắn ngang phía trước.
“Mạc Từ Tước, cẩn thận!” Liễu Anh Lạc trong vô thức kinh hô.
Chiếc xe này xông ra quá đột ngột, Mạc Từ Tước phản ứng cũng rất nhanh, ông nhanh chóng đánh vô lăng sang trái, “đông” một tiếng, trán của ông trực tiếp đụng phải kính chắn gió phía trước, nhưng xe cũng dừng lại.
“Mạc Từ Tước, anh không sao chứ, anh bị thương rồi!”