Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương :
Triệu Lập Anh vội vàng trả lời: “Chủ nhiệm Chu, tôi cũng đang muốn báo cáo lại với cô chuyện này, Lê Hương tùy tiện xâm nhập viện nghiên cứu Xu Mật của chúng ta, quấy rày tiến độ công việc của chúng ta cho nên tôi đang muốn đưa cô ta ra ngoài.”
Lê Nghiên Nghiên cảm thấy hôm nay Lê Hương chết chắc rồi, ai rơi vào tay Chu Bình cũng đều không có kết cục tót.
Vừa rồi có không ít người quay video, nếu như Lê Hương rơi vào trong tay Chu Bình bị khó xử thì sẽ có một màn đặc sắc cho dư luận cùng xem.
Lần này Lê Hương sẽ thua rất thảm.
“Chủ nhiệm Chu, Lê Hương là em gái tôi, mặc dù nó có lỗi, nhưng hy vọng cô có thể giơ cao đánh khế, tôi nguyện thay nó chịu mọi hình phạt.” Lê Nghiên Nghiên đợi không nổi muốn thể hiện mình, thể hiện tình cảm thân thiết.
Quả nhiên ánh mắt Chu Bình nhìn về phía Lê Nghiên Nghiên liền lộ ra ý thưởng thức và nhu hòa. Nhân phẩm Chu Bình không có vấn đề, chủ nhiệm mà, đều thích những đứa trẻ vừa có thành tích tốt lại biết nghe lời, du học sinh từ Thánh Lê Viện nước F trở về Lê Nghiên Nghiên quả thực chính là một học sinh tốt tiêu biểu mà Chu Bình thích.
Ngữ khí của Chu Bình cũng ôn hòa nói: “Lê Nghiên Nghiên, hoan nghênh cô gia nhập Xu Mật của chúng tôi, tôi sắp xếp cô tới dưới trướng tổ trưởng Triệu chính là hy vọng cô có thể nhanh chóng dung nhập với Xu Mật, chẳng mấy chốc viện trưởng sẽ quay về, hi vọng cô có thể biểu hiện thật tốt.”
Viện trưởng sắp trở về ư?
Nội tâm Lê Nghiên Nghiên không khỏi nhảy lên vài cái, viện trưởng Viện nghiên cứu Xu Mật – Lý Văn Thanh là một viện sĩ có tiếng, đức cao vọng trọng, bây giờ ông đang có cuộc hội thảo học thuật ở Đé Đô thành.
Lê Nghiên Nghiên cong môi nói: “Chủ nhiệm Chu, tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để không cô phụ kỳ vọng của cô với Viện trưởng.”
“Ừ.” Chu Bình gật đầu, sau đó ánh mắt lại chuyển sang người Lê Hương, cô ta lập tức nhíu mày.
“Lê Hương, em mau xin lỗi chủ nhiệm Chu đi.” Lê Nghiên Nghiên thúc giục.
Lê Hương thong thả rút tay mình ra khỏi Lê Nghiên Nghiên, sau đó ngắng đầu lên, một đôi mắt trong suốt đen láy nhìn thẳng về phía Chu Bình, mở miệng dõng dạc nói: “Chủ nhiệm Chu, Lê Hương xin được báo cáo, tôi đã đến gia nhập Xu Mật.”
Cái gì?
Lê Nghiên Nghiên kinh ngạc nhìn Lê Hương, cô ta còn nghĩ là đối diện với chủ nhiệm Chu, Lê Hương sẽ lập tức lộ nguyên hình cuống quít chạy trốn, nhưng ngược lại cô lại còn tự báo cáo với chủ nhiệm Chu?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Chu Bình cảm thấy cô gái trước mặt này đúng là rất xinh đẹp, đôi mắt trong suót lấp lánh mang theo ý cười trên mặt, vô cùng vui vẻ.
Nhưng mà, cô lại không có tài năng.
Chu Bình nhíu mày: “Lê Hương, lấy lòng cấp trên cũng vô dụng. Không cần trưng bộ mặt nịnh nọt đó, bây giờ cô đang ở giai đoạn thực tập, tổ nghiên cứu khẳng định là không vào được rồi, tôi đưa cô đi sắp xếp đơn thuốc, cô cứ đi lấy thuốc trước đi, tôi muốn xem biểu hiện của cô.”
Phòng thuốc Đông y này cũng không hề đơn giản, tủ số mấy là loại thuốc gì, mà nhiều thuốc Đông y như vậy, có thẻ tra tấn người ta phát điên.