Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

chương 2548

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Cô gái trong ngực mềm nhũn thơm ngát, Diệp Minh khép mi hôn mái tóc cô, rất nhanh anh liền mắng một tiếng thật thấp, mẹ nó, mới vừa tắm nước lạnh lại chẳng có tác dụng gì.

Hà Băng không ngủ, cô bị người đàn ông ôm, nhiệt độ cơ thể nóng rực trên thân người đàn ông là phỏng cơ bắp cô, mang theo một cảm giác chèn ép tới gần, cô có chút chống cự.

Vừa nghĩ tới về sau anh cũng sẽ ôm những người phụ nữ khác như vậy, trái tim Hà Băng đau đớn tựa dao cắt.

Sáng sớm hôm sau.

Hàng mi nhỏ dài run lên một cái, Hà Băng mở mắt ra, hiện tại cô đang ở trong lồng ngực ấm áp rộng lớn.

Không biết là tự cô xoay người hay là anh ôm cô xoay tới, hiện tại toàn bộ thân thể nhỏ yếu đều vùi trong lồng ngực to lớn của anh, Hà Băng nâng khuôn mặt nhỏ lên, nhìn về phía khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông gần ngay trước mắt.

Đường nét ngũ quan ấy thực sự quá nam tính, cặp đồng tử vô cùng thâm thúy, cất giấu sắc bén mỏng lạnh, sóng mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khêu gợi, tỏa ra vị nam tính.

Cô chậm rãi vươn tay sờ lên môi người đàn ông…

Thế nhưng một giây kế tiếp bàn tay thô ráp vươn đến cầm lấy bàn tay mềm mại không xương của cô: “Muốn hôn anh, hửm?”

Diệp Minh mở mắt ra, trong tròng mắt lộ ra vẻ nhập nhèm mới tỉnh, càng nhiều hơn chính là mềm mại cưng chiều.

Bị bắt rồi, Hà Băng nhanh chóng phủ nhận: “Anh tự luyến quá đấy, em mới không có muốn hôn anh†”

Tự luyến: yêu bản thân mình thái quá.

“Thật sao? Vậy bây giờ anh muôn hôn em.” Diệp Minh lật cả người.

“Diệp Minhl” Hà Băng lảng tránh, râu trên mặt anh đâm trên da thịt cô, hai người đùa giỡn.

Nháo xong, Diệp Minh ngừng lại, anh phủ trên người cô, ánh mắt u ám nóng bỏng nhìn cô chằm chằm.

“Có đau không em?” Anh khàn giọng hỏi.

Hà Băng suy nghĩ một chút, gật đầu: “Đau”

Diệp Minh ngồi dậy, quỳ ở bên cạnh cô: “Cho anh xem, đêm qua bôi thuốc mỡ vô dụng rồi ư”

Thuốc mỡ ngày hôm qua tắm rửa xong anh đã bôi lên cho cô.

Hà Băng nhanh chóng cuộn ngón chân mình, trên khuôn mặt nhỏ đỏ ửng: “Anh đừng xem, em không sao.”

“Hà Băng,” Anh gọi cô một tiếng: “Ngoan, anh xem một chút có bị thương không.”

Hà Băng bị anh gọi toàn thân mềm nhữn, anh xưa nay cường thế bá đạo, cô không biết nên từ chối anh tjees nào.

Lúc này phía dưới đột nhiên lao tới một luồng dịch nóng, Hà Băng nhìn người đàn ông: “Diệp Minh, xin lỗi, em tới tháng rồi.”

“Gạt anh à?” Diệp Minh không tin, ngón tay thon dài kéo làn váy của cô nhìn, vừa nhìn liền tin hoàn toàn.

Anh nhanh chóng từ trên người cô đứng lên, bàn tay rộng lớn bao lấy đầu cô xoa xoa: “Cần anh làm gì không?”

“Anh mua băng vệ sinh cho em đi…”

Hà Băng thay quần áo, đã lót băng vệ sinh xong, cô toàn thân mềm nhữn không muốn di chuyển, nằm trên ghế mây phơi nắng.

Ngày hôm nay Diệp Minh cũng không ra ngoài, ghế mây rộng lớn đủ chứa hai người, tuy anh phải vươn đôi chân dài ra, thế nhưng cơ thể to lớn anh nằm ngang, để Hà Băng thư thích vùi trong ngực anh.

Hà Băng đang ngủ, Diệp Minh cầm văn kiện trong tay đọc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio