Chương :
Mạc Tuân chân dài bước qua, tất cả mọi người đều nhường đường cho anh, anh hệt như chú báo ưu nhã từ chốn rừng rậm xuyên đến Lê Hương.
Bàn tay to lớn của anh nâng lấy.
khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Lê Hương, anh hôn nhẹ lên trán Lê Hương trong ánh đèn TỰC TỠ: “Mạc phu nhân, Công c chúa nhỏ của anh, sinh nhật vui về.”
Toàn bộ hội trường bùng nổ.
HỘ ra chủ nhân của U Lan Uyền .. Mạc Tuân!”
“Ban đầu lúc Lê Hương gả vào U Lan Uyễn, Mạc Tuân là chồng của cô ta!”
“Lê Hương mới chính là Mạc phu nhận, gả vào gia đình giàu có bậc nhất ở Hải Thành, làm phu nhân Mạc gia, hèn gì … đừng nói đên khách sạn Đề Hào, đến tập đoàn Mạc thị cũng do cô.†a là nữ chủ nhân!”
Vậy Lê Nghiên Nghiên…
Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan cả kinh đến mức con người họ như muôn nhảy ra ngoài, họ nằm mơ cũng không bao giờ ngờ được chủ nhân của Ú Lan Uyễn là Mạc Tuân, còn Lê Hương đã sớm là Mạc phu nhân!
Đông tử Lê Nghiên Nghiên đột nhiên co rút lại, trái tim cô ta cứ như rơi Xuông vực sâu, mây năm nay cô ta vẫn luôn mơ được gả cho Mạc Tuân, cô ta đang ngâng đầu ngóng trông nỗ lực cố gắng, nhưng Lê Hương lại nhanh chân giành trước vị trí Mạc phu nhân!
Không, đây không phải là sự thật!
Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng bước tới, hai mắt đỏ hoe nhìn Mạc Tuân: “Mạc tổng, anh đang nói đùa thôi đúng không? Hôm nay lúc giờ anh còn tiết đèn hoa đăng cho em mà..
Mạc Tuân buông Lê Hương ra, dùng đôi tay to lớn của mình ôm lấy vòng eo mêm mại của Lê Hương, anh ôm cô vào lòng. Đôi mắt – sâu thắm của anh khẽ rơi trên khuôn mặt Lê Nghiên Nghiên, đôi môi mỏng nhéch lên vẻ vô tình: “Đèn hoa đăng là tôi thắp cho Mạc phu nhân. Có khi nghĩ nhiều, quá đa tình cũng là một loại bệnh đáy, cân phải trị!”
“Không phải vậy!” Lê Nghiên Nghiên siết chất nắm tay, lúc này cộ ta không cách nào tỉnh táo, không thể giữ _ được lý trí. “Mạc tổng, anh quên rồi sao? Anh nói muốn tặng em bắt ngờ vào ngày sinh nhật…”
Khuôn mặt tuần tú của Mạc Tuân bình tĩnh không gợn sóng, hết sức lạnh nhạt: “Đây còn chưa tính là sinh nhật bất ngờ sao?”
Lê Nghiên Nghiên lập tức quên cả hít thở, cuối cùng cô ta cũng hiệu “sinh nhật bất ngờ” của Mạc Tuân là gì.
Tất thảy đều là âm mưu, tất thảy đều là thủ đoạn, từ việc xác định nhậm người quản gia là chồng của Lê Hương cho đến việc cô ta chứng kiến Lê Hương giả vờ chia tay với anh.
Tật cả đã được tính toán trước, chỉ đề tặng cô cái “tát trong bữa tiệc sinh nhật này.
Rất nhiều người đã biết, Có Dạ Cần, Hoắc Tây Trạch, Diệp Linh… Trong.
quán bar ây, cô ta thậm chí còn nói rất nhiều điều không hay về U Lan Uyễn trước mặt họ, chắc hắn lúc đó họ đã cười nhạo cô ta.
Cô ta chính là một con ngốc!
Lê Nghiên Nghiên từ nhỏ đã thích so sánh với Lê Hương, cô ta còn đặc biệt yêu hư vinh ham sĩ diện, bây giờ cô-ta cảm thấy bản thân giỗng như con rồi mua vui trước bàn dân thiên hạ.
Họ đã tát cô ta quá đau.
Lê Nghiên Nghiên vẫn không muốn tin, cô ta liên tục lắc đầu: “Em không tin, Mạc Tuân, anh không kết hồn với Lê Hương đúng không? Lê Hương, tại sao cô lại luôn cướp đồ của tôi, cô biết rõ tôi thích Mạc Tuân thế nào, mục tiêu của tôi là gả cho anh ấy, cô sao có thê trở thành Mạc phu nhân của anh ấy?“
Lê Nghiên Nghiên khàn giọng nhìn Lê Hương, gắn từng chữ một.
Một khắc này Lê Hương mới thực sự cảm nhận được tình yêu và cô chấp của Lê Nghiên Nghiên dành cho Mạc Tuân, bởi vì từ một người thích diễn như: cô ta lại từ từ lộ ra dáng vẻ giận dữ.