Chương :
Giáo sư Tiền nhìn xung quanh: “Viện sĩ Lý Văn Thanh của viện nghiên cứu bọn con vẫn chưa về sao?”
Lê Nghiên Nghiên lắc đầu: “Nghe nói mây ngày nữa viện trưởng li sẽ trở lại.”
Giáo sư Tiền có hơi tiếc: “Bây giò giới y học viện sĩ xuất sắc chỉ đếm trên đầu ngón tay, Lý Văn Thanh chắc chắn là một trong số họ. Hơn nữa, ông ấy còn là viện trưởng của viện nghiên cứu Xu Mật, có quan hệ rất thân thiết với Đề Độ. Mọi người ở đây cũng đều không thể so Với viện sĩ Lý Văn Thanh, nếu con có thê bái ông ây làm thầy, ông ấy nhất định có thê đưa con vào Đê Đô, trung tâm của giới y học. ‘ Tim Lê Nghiên Nghiên đập thình thịch, lộ ra vẻ khao khát: “Cô, con muốn bái viện trưởng Lý làm thây, cho nên mới vào Xu Mật. Bây giò viện trưởng Lý.vẫn chưa trỏ về, con _ không nắm chắc phần thắng, dủ sao máy năm nay viện trưởng Lý chẳng có học trò nào, yêu cầu ông ây quá cao, đến nay vẫn chưa có ai lọt vào mắt.”
Giáo sư Tiền võ võ bàn tay nhỏ bé của Lê Nghiên Nghiên: “Đừng lo, cô với viện trưởng Lý có chút giao tỉnh, đợi ông ây trở vê, cô sẽ giúp con thuyêt phục.”
“Thật sao? Cô đối với con tốt quá!”
Lê Nghiên Nghiên nở nụ cười ngọt ngào.
Lúc này Mạc Nhân Nhân bước ra sảnh, tối nay bà mặc một chiếc váy dài màu đen, toàn thân tỏa ra khí chất ưu nhã trưởng thành lại xinh đẹp, bà câm ly rượu ổi qua lại giữa sảnh, rât có phong độ trang nghiêm của chủ bữa tiệc.
Lê Nghiên Nghiên nhìn thoáng qua Mạc Nhân Nhân, cô ta rất ngưỡng mộ hiệu trưởng, hy vọng sau này mình cũng có thê trở thành một người giông như hiệu trưởng.
“Cô ơi, chúng ta đi gặp hiệu trưởng đi Giáo sư Tiền dẫn Lê Nghiên Nghiên tới trước mặt Mạc Nhân Nhân: “Hiệu trưởng, đây là học sinh mà tôi nhận Lê Nghiên Nghiên. Tôi nhớ Nghiên – Nghiễn cũng là thông qua tay cô mà vào trường.”
Ánh mắt của Mạc Nhân Nhân rơi vào Lê Nghiên Nghiên, bà nhớ ra rồi, cách đây vài năm Mạc Tuân đã đích thân gọi điện cho bà, đề cử một người vào Thánh Lê viện.
Mối quan hệ giữa bà và Mạc Tuân vẫn luôn rất lạnh nhạt, Mạc Tuân khi ấy có thể vì một cô gái gọi cho bà, làm bà rất ngạc nhiên, vì thê đương nhiên cũng đông ý, cô gái này chính là Lê Nghiên Nghiên trước mặt bà.
Nhưng lúc đó bà hỏi Mạc Tuân có quan hệ gì với cô gái này, Mạc Tuân chỉ nói răng anh muôn báo đáp lòng tốt.
Lê Nghiên Nghiên không quá nồi bật ở nơi quy tụ . những thiên tài nhự Thánh Lê viện, cho nên ánh mắt của Mạc Nhân Nhân không dừng lại ở Lê Nghiên Nghiên, từ từ cũng quên mắt.
Nhìn thấy Mạc Nhân Nhân đang nhìn mình, Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng nở một nụ cười hoàn mỹ: “Hiệu trưởng, xin chào, con vẫn luôn rất hâm mộ cô, cô là thân tượng của con đấy ạ.’
Mạc Nhân Nhân xuất thân cao quý, từng duyệt qua vô sỐ người, bà đã từng trải qua thời đại kia cùng Lâm Thủy Dao và Liễu Anh Lạc, anh trai lại là đế vương giới thương trường, cháu trai là Mạc Tuân và Mạc Tử Tiên, nên ánh mắt bà rất cao, nhìn người rất chuẩn, bà cũng chỉ coi trọng môi một cô gái thiên tài là Lê Hương Vì thế Mạc Nhân Nhân liếc qua đã thấy vẻ giả nhân giả nghĩa và mưu mô trong mắt Lê Nghiên Nghiên, bà nhàn nhạt nói: “Giáo sư Tiền là giáo sư giỏi nhất trong Thánh Lê viện chúng ta, cô có thê học hỏi được nhiệu điều từ giáo sư Tiền, y học là thuần túy, phải dụng tâm nhiều.”
Lê Nghiên Nghiên muôn thể hiện bản thân trước mặt Mạc Nhân Nhân, nhưng cô ta không ngờ Mạc Nhân Nhân lại có thái độ lạnh lùng dạy dỗ cô ta một trận như vậy.
“Hiệu Trưởng Mạc.” Đúng lúc này có người đi tới, Mạc Nhân Nhân cũng không nhìn Lê Nghiên Nghiên nữa, mà đi nói chuyện với người khác.
Lê Nghiên Nghiên thất vọng kéo Tay, áo của giáo sư Tiên, cô ta bĩu môi uất LG CO Ơi, hiệu trưởng có vẻ j..
thích con.”
Giáo sư Tiền an ủi: “Tính hiệu trưởng như vậy đó, không phải ghét con đâu.”
Lê Nghiên Nghiên vẫn cảm thấy rất khó chịu, cô ta cảm thấy đả kích rất lớn.
Lúc này Lê Nghiên Nghiên ngắng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một bóng người mảnh mai bên cửa, chính là Lê Hương.
Lê Hương ở đây!