Chương :
“Lê Nghiên Nghiên, lão phu nhân bây giờ không phải phát bệnh, mà là hai ngày trước cô châm huyệt sai cách cho lão phu nhân, là cô đã hại lão phu nhân!”
Lê Nghiên Nghiên bị đông cứng tại chỗ, làm sao có thể chứ?
Làm thế có thể chứ?
Lê Nghiên Nghiên hoàn toàn không tin lần trước mình châm huyệt lại làm hại bà cụ, cô ta lập tức nói: “Song Song, cô đừng ở đây nói bậy nói bạ, từ lâu mọi người đã biết Lê Hương là một phế tài y học, mà cô đến nay ngay cả tên thuốc cũng không thuộc hết, lời các cô ai mà dám tin cơ chứ? Chủ nhiệm Chu, bây giờ lão phu nhân lại phát bệnh, tôi phải lập tức dùng châm cứu, mong bà bảo Song Song tránh ra!”
Lê Nghiên Nghiên đúng lý hợp tình, cô ta tuyệt đối không nghi ngờ y thuật của mình, hào quang của cô gái thiên tài năng y học của cô ấy đã chính thức được chứng nhận.
Chu Bình lựa chọn tin tưởng Lê Nghiên Nghiên, bà trực tiếp duỗi tay ra kéo Song Song lại: “Song Song, đứng ở chỗ này đừng lộn xộn, nếu không sẽ đuổi cô ra ngoài đấy!”
“Chủ nhiệm Chu, tôi…”
Lời của Song Song bị ánh nhìn nghiêm khắc của chủ nhiệm Chu cắt ngang, cô không phục dậm dậm chân.
Lúc này, Lệ lão phu nhân đã ngã bệnh trên giường, Lê Ngihên Nghiên nhanh chóng bước tới, lấy cây Kim Vàng của mình ra, dùng kỹ thuật như lần trước đâm vào đầu bà cụ.
Lê Nghiên Nghiên tự tin nói: “Lão phu nhân, nhìn xem, cháu có thể cứu bà một lần, còn có thể cứu bà lần thứ hai, thứ ba, người cứu bà chính là cháu!”
Các phóng viên báo đài có mặt đều vô cùng tán thành với Lê Nghiên Nghiên ai nấy đều cầm máy lên chụp ảnh “tách tách”.
“Phụt” một tiếng, Lệ lão phu nhân trên giường đột nhiên nôn ra một ngụm máu, còn phun vào mặt Lê Nghiên Nghiên.
Tay Lê Nghiên Nghiên run lên, sợ đến mức hồn vía lên mây, nhanh chóng hét lên một tiếng.
Chu Bình nhanh chóng bước tới, bà kiểm tra cơ thể của bà cụ, sắc mặt kinh hồn: “Nghiên Nghiên, cô dùng kim gì thế, một châm này của cô lại làm máu lão phu nhân chảy ngược! Không đúng, bây giờ lão phu nhân không phải phát bệnh, mà là quả thật châm thứ hai của cô đã châm sai, Lê Nghiên Nghiên, cô hại chết lão phu nhân!”
Gi GƠ Toàn bộ mọi người khiếp sợ.
Ai nấy đều nhìn Lê Nghiên Nghiên đầy hoài nghi.
Trên mặt Lê Nghiên Nghiên toàn là máu, châm pháp lần này của cô ta cũng giống như lần trước, nhưng cô ta không cứu được bà cụ, thay vào đó lại làm bà cụ phun máu.
Cô ta thấy bộ dáng lão phu nhân lâm vào nguy hiểm, toàn thân kinh hãi, như có một bàn tay to vươn ra từ trong bóng tối trực tiếp kéo cô ta xuống vực sâu.
Cô ta vẫn đang cầm cây Kim Vàng, cây Kim Vàng run rấy trong tay, lòng tự tin và kiêu ngạo bao năm nay dường như đột ngột sụp đổ, chẳng lẽ y thuật của cô ta thật sự có vấn đề?
Chẳng lẽ đúng như Lê Hương nói lần trước, máy năm nay cô ta khổ sở nghiên cứu cuốn y điển kia, không có căn bản vững, toàn thân y thuật đều vô dụng?
Lúc này mọi người xì xào, “Đúng là sốc tận óc, thật sự không phải Lê Nghiên Nghiên đã cứu lão phu nhân!”
“Hơn nữa, Lê Nghiên Nghiên còn giết chết lão phu nhân!”
“Nếu lão phu nhân có mệnh hệ gì, Lê Nghiên Nghiên sẽ ở tù cả đời đấy.”
“Vậy tột cùng ai là người đã cứu bà cụ?”
Tâm điểm chú ý của mọi người đều đổ dồn vào người thực sự đã cứu lão phu nhân, họ đều đang đoán xem người đó là ai.