Chương :
Trên chiếc Rolls-Royce sang trọng, Mạc Tuân dựa lưng vào ghế ngồi, gio tay lên xoa xoa ấn đường mệt mỏi, lúc này Sùng Văn ngồi chỗ tài xế mở miệng nói: “Thiếu gia, vừa rồi thư ký Nghiêm gọi đến, nhắc cậu chuyên gia tâm lý thứ đã đến, Dr. Xuyên này rất giỏi về chuyện chăn gói, nhất định có thể chữa được bệnh… lãnh cảm của thiếu gia.”
Nghe được hai chữ cuối cùng này, Mạc Tuân để tay xuống, anh nhẹ nhàng nâng mắt, liếc Sùng Văn.
Sùng Văn thấy cần cổ rét lạnh, nhưng anh ta dày mặt cười nịnh: “Thiếu gia, lời này không phải là tôi nói, là…
là thư ký Nghiêm nói!”
Nghiêm Kiên ở xa bỗng hắt xì, lại là kẻ nào chụp nồi lên đầu anh ta?
Nhưng Sùng Văn cũng không nói bậy, từ khi Mạc Tuân về Đế Đô, bên người không có người phụ nữ nào, anh rất bài xích phụ nữ đến gần tiếp cận, Lệ Yên Nhiên là ngoại lệ.
Mạc Tuân lãnh đạm thu mắt: “Lái xe.”
“Vâng, thiếu gia.”
Tây Uyễn.
Mạc Tuân về tới biệt thự Tây Uyễn, bây giờ anh ở đây một mình, anh chuyên gia tâm lý thứ của anh, Dr. Xuyên đợi đã lâu.
Dr. Xuyên là một người đàn ông trẻ tuổi trắng trẻo, anh ta mặc áo blouse trắng, ôn hòa lễ phép nhìn Mạc Tuân: “Mạc tổng, chào anh, mời ngồi.”
Mạc Tuân ngồi trên ghế sa lon, đôi chân dài ưu nhã vắt chéo, dáng vẻ lạnh lùng.
Dr. Xuyên ngồi đối diện: “Mạc tổng, thả lỏng, chúng ta bây giờ có thể nói chuyện chút nhé, trước đây anh từng làm chuyện đó với bạn gái rồi sao?”
Mạc Tuân lắc đầu: “Chưa làm.”
“Anh chưa quan hệ với bạn gái, làm sao biết được mình lãnh cảm, vấn đề rất đơn giản, anh có thể quan hệ với bạn gái mình thử một chút.” Dr. Xuyên đề nghị.
Mạc Tuân mím một cái môi mỏng, sau đó trầm giọng nói: “Cơ thể tôi từng bị thương.”
Ánh mắt Dr. Xuyên rơi trên quần tây người đàn ông: “Nguyên nhân là sao vậy?”
Mạc Tuân lắc đầu: “Tôi cũng không biết, nhớ không nổi vì sao bị thương, nói chung bây giờ tôi không hề có hứng thú với phụ nữ, cũng không thích phụ nữ tới gần, gần đây bên cạnh tôi có một cô gái, thanh thuần linh động, chắc là tôi thích kiểu đó, nhưng tôi không có bát kỳ dục vọng gì với cô ấy.”
Sau khi Mạc Tuân về Đế Đô mới phát hiện phía dưới mình có một vết sẹo, nhưng dù cho anh cố nhớ thế nào, cũng không nhớ ra là vì sao bị thương.
Bị thương ở chỗ đó là rất trí mạng, anh không nhớ nỗi lý do, chuyện này có chút không bình thường.
Hơn nữa anh năm nay tuổi, mặc dù không quá ham muốn, nhưng rốt cuộc cũng là sức trẻ bừng bừng, nhưng anh không hề có chút hứng thú với chuyện tình dục, cơ thể cũng không có chút phản ứng nào.
Anh biết mình cơ thể xuất hiện khuyết điểm, không phải lãnh cảm thì cũng là bắt lực.
Đối với Lệ Yên Nhiên, anh chắc là thích cô ta, Lệ Yên Nhiên tóc dài đen nhánh, mặt mày trong lơ đãng lộ ra vẻ linh động xinh đẹp, thỉnh thoảng sẽ làm tâm anh động.
Dr. Xuyên gật đầu, bày tỏ ý hiểu: “Mạc tổng, bên người anh đã có cô gái xuất hiện, vậy tiện thể chung đụng với cô ấy thử, giống như bạn trai bạn gái ở chung như vậy,em thử theo tình cảm anh đối với cô ấy càng sâu thì có thể sinh ra ham muốn với cô ấy không, ôm ấp thân mật giữa tình nhân đều sẽ kích thích lên ham muốn, anh mở lòng thử đi, để cô ấy vào.”
Phải vậy sao?