Chương :
Bọn họ đi rồi, Mạc Tử Tiễn liền nhìn vào mắt Lê Hương: “Lê Hương, ngày sinh nhật đó em không ngại thành bạn gái của anh chứ?”
Lê Hương mỉm cười: “Đương nhiên không ngại rồi.”
“Được, đến lúc đó anh lái xe đến đón em.” Mạc Tử Tiễn cười nói.
Lệ Yên Nhiên về tới Đài A, cô ta lấy di động ra muốn gọi cho Mạc Tuân.
Từ lần trước hai người chia tay ở chỗ nam khoa đó, cô ta vẫn không chủ động liên hệ anh, cô ta không ngờ Mạc Tuân lại cũng chả đoái hoài đến cô ta, đừng nói đến gọi điện thoại, ngay cả một tin nhắn cũng không gửi cho cô ta, hoàn toàn gạt cô ta sang một bên.
Lệ Yên Nhiên thấy vô cùng tủi thân, hiện tại có khuyết điểm là thân thể của anh, đây chính là điểm yếu trí mạng nhất của cánh mày râu rồi, anh đến tột cùng có rõ tình huống không, anh không sợ cô ta từ hôn sao? Mạc Tuân đương nhiên không sợ, bằng không anh cũng sẽ không để vạch trần mình trước mặt cô ta.
Lệ Yên Nhiên tuy là tức giận uất ức, nhưng cô ta thích một Mạc Tuân lạnh lẽo cô độc thờ œ cuồng ngạo như thế, người đàn ông như vậy rất có mị lực, gợi lên lòng chỉnh phục của cô ta, nếu như có thể chinh phục anh liền có cảm giác rất thành tựu.
Lệ Yên Nhiên bắm số điện thoại của Mạc Tuân.
Rất nhanh tiếng chuông di động vang lên, tiếng chuông reo lên một lần, sau đó không nhanh không chậm nối thông, giọng nói trầm thấp từ tính của Mạc Tuân truyền tới bên tai: “Alo.”
Lệ Yên Nhiên vừa nghe giọng anh đã cảm thấy lỗ tai tê dại, như lỗ tai sắp mang thai luôn rồi: “Anh Tuân, là em này, hai ngày nữa là sinh nhật tuổi của bà nội em, anh ngày đó có thì giờ rãnh không?”
“Không có thời gian.” Mạc Tuân không chút do dự từ chối, bạc tình nói: “Không có gì nữa tôi cúp.”
Nghe được anh muốn cúp điện thoại, khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Yên Nhiên trắng nhọt, bất mãn và uất ức đè nén trong lòng mấy ngày nay toàn bộ tràn ra: “Anh Tuân, anh bây giờ ngay cả chút kiên nhẫn qua loa lấy lệ với em cũng không còn rồi sao, em đến tột cùng đã làm sai điều gì, nếu anh đối xử với em như vậy, anh lại là vị hôn phu của em, đại thọ tuổi của bà nội em anh không đến chúc thọ, đám người đó sẽ nghĩ thế nào. Đến lúc đó tất cả mọi người đều suy đoán chúng ta ly hôn rồi, anh nhìn em trai Mạc Nhị thiếu của anh kìa, Mạc Nhị thiếu đã hẹn xong Lê Hương đến mừng thọ bà em rồi, Lê Hương cũng bằng lòng trở thành bạn gái của Mạc Nhị thiếu rồi, cùng là vị hôn phu vị hôn thê, Mạc Nhị thiếu cưng chiều Lê Hương lên tận trời cao, sao anh lại đối xử với em như vậy, chẳng phải là khiến em khó chịu sao?”
“Tôi đi.” Mạc Tuân đột nhiên ngắt lời cô ta, đưa ra câu trả lời khẳng định.
Cái gì? Lệ Yên Nhiên cứng đờ, anh vậy mà đồng ý rồi? Xem ra chiêu làm nũng của cô ta vẫn dùng rất được, Lệ Yên Nhiên nhanh chóng giãn mặt ra vui cười, cô ta lại định nũng nịu thêm: “Anh Tuân, em biết anh cũng thương em mà, em…”
Lệ Yên Nhiên lời vẫn chưa nói hết, bên kia Mạc Tuân đã cúp điện thoại, đầu điện thoại kia chỉ còn tiếng “tút tút”.
Nhiệt tình và ý cười trên mặt Lệ Yên Nhiên đều cứng đờ, cô ta: “.
Lệ gia.
Hôm nay là đại thọ tuổi của Lệ gia lão thái quân, toàn bộ Lệ gia giăng đèn kết hoa, tất cả giới thượng lưu quý tộc Đế Đô đều tới chúc thọ.
Lệ Yên Nhiên mặc chiếc đầm dài tinh không màu xanh đậm, cô ta vừa ra sân đã bị một đám thiên kim danh viện bao vây, ai TA u Ô By ai Ta ỦN C yến PT bi Ạ nây đêu hâm mộ nhìn chiếc váy trên người cô ta, còn không nhịn được vươn tay sờ, “Trời ạ Yên Nhiên, cái váy tỉnh không này thực sự quá đẹp!”
“Phía trên này mấy mảnh sao nhỏ trên này là vảy trên người của mỹ nhân ngư nhỉ?”
“Thật không hỗ là lão thái quân mà, lão thái quân đã vung tay liền khiến người ta thán phục, Yên Nhiên, bà nội cô thực sự thương yêu cô, tiểu công chúa Lệ gia!”
Lệ Yên Nhiên bây giờ được tất cả ánh mắt hâm mộ bao vây, cô ta nở nụ cười xinh đẹp, cô ta từ nhỏ đã lớn lên dưới ánh hào quang, loại cảm giác này mới chính là thứ cô ta quen thuộc: “Bà nội tôi rất thương tôi mà, tôi là con gái duy nhất của Lệ gia, bà nội dành mọi cưng chiều cho tôi hết đó.”