Chương :
“Lê Hương, cái này con hiểu lầm rồi, mẹ chính là bởi vì không thuận theo bố con, bố con trong cơn tức giận mới đưa mẹ vào, không nghĩ tới bố con nhỏ nhen như vậy, có thù tất báo.” Lâm Thủy Dao chau mày nói.
Lúc này phía trước có một người mang âu phục đi tới, là luật sư kim bài mà Lệ Quân Mặc phái tới.
“Chào bà, xin hỏi bà là Lâm Thủy Dao Lâm nữ sĩ sao?”
Luật sư lịch sự hỏi.
Lâm Thủy Dao gật đầu: “Đúng vậy.”
“Là như vậy, tôi nhận ủy thác của Lệ Quân Mặc Lệ tiên sinh, từ giờ trở đi chính thức khởi tố bà năm về tội cưỡng gian Lệ tiên sinh.”
Cái gì?
Lê Hương nhanh chóng chau hàng mày thanh tú, cô nhìn luật sư kim bài kia: “Anh vừa nói cái gì, có thể lặp lại lần nữa không?”
“Lê Hương, đừng sợ!” Lâm Thủy Dao đứng dậy, chắn Lê Hương ra phía sau mình, bà nhìn luật sư: “Lệ Quân Mặc muốn kiện tôi tội… cưỡng gian?”
Lúc Lâm Thủy Dao mới vừa nghe được hai chữ này đã muốn đứng ra, nào biết Lê Hương nhanh hơn bà một bước, hiện tại Lâm Thủy Dao ưỡn sống lưng của mình, hết sức nghiêm túc.
“Lâm nữ sĩ, bà không nghe lầm, Lệ tiên sinh muồn kiện bà cưỡng gian ngài ấy năm, vụ án này Lâm nữ sĩ khẳng định không chống chế được, bởi vì Lê tiểu thư sẽ là chứng cứ phạm tội của bà, bà mang thai chạy trốn nhiều năm như vậy.” Luật sư nói.
Lê Hương hoàn toàn bối rối, cô là ai, cô đang ở đâu, cô đang làm gì thế này?
Cô vừa mới chuộc người mẹ bị bắt vì có hành vi mại dâm trái phép ra, còn chưa bước khỏi cổng, bố ruột cô lại tới kiện mẹ cô tội cưỡng gian.
Mau cứu đứa trẻ tội nghiệp là cô đi! Cô đến tột cùng đã làm sai điều gì?
Lâm Thủy Dao thật sự không nghĩ đến Lệ Quân Mặc lại không có tiền đồ như vậy, ông còn không ngại kiện bà, lẽ nào năm đó bà không làm ông thoải mái đến thế sao?
Đàn ông, chậc chậc, thực sự là không biết xáu hổ!
“Lâm nữ sĩ, ngại vì con gái của hai người Lê tiểu thư đều đã lớn như vậy, nên Lệ tiên sinh cũng không tính đưa bà vào tù, Lệ tiên sinh lựa chọn âm thầm hoà giải.”
Nói rồi luật sư giao một xấp tư liệu cho Lâm Thủy Dao: “Lâm nữ sĩ, bà đọc đi, nơi này là bên tôi tính ra tổn thất của Lệ tiên sinh, năm này bởi vì hành động của bà đã khiến thân thể và tỉnh thần Lệ tiên sinh chịu phải hai kích thích lớn, vì vậy chúng tôi yêu cầu bôi thường hợp lý từ bà và sau khi số tiền yêu cầu được thanh toán, chúng tôi sẽ khép lại chuyện này, không nhắc đến nữa.”
Lâm Thủy Dao lật tư liệu đến trang cuối cùng, trực tiếp đoc khoản tiền bắt đền, bà thì thào lên tiếng: “… phía sau này có bao nhiêu số không thế?”
Lê Hương cũng tiến tới nhìn thoáng qua, khoản tiền bắt đền là kèm theo phía sau theo là thật nhiều số không, vừa nhìn đã khiến người ta hoa cả mắt.
“Lâm nữ sĩ, Lệ tiên sinh nói khoản tiền bắt đền là mười tỷ một trăm triệu.” Luật sư mỉm cười nói.
Cái… cái gì?
Mười tỷ một trăm triệu?
Lâm Thủy Dao khiếp sợ nhìn luật sư kia: “Mười tỷ một trăm triệu, anh ta sao không đi cướp ngân hàng luôn đi?”
năm trước bà chọn lựa bộ gen hoàn mỹ nhất trên cái thế giới này, do đó chọn trúng Lệ Quân Mặc, giao hợp, Lâm Thủy Dao nào biết tai hoạ liền ủ mầm từ đó, năm sau Lệ Quân Mặc lại bắt bà đền mười tỷ một trăm triệu.