Nghịch Tập

chương 247: thật sự có tài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy ngày không gặp, Trì Giai Lệ Trì lại đi dò xét tình hình.

Hai đứa dở hơi lâu như vậy không thấy được mẹ, tất cả đều vô cùng hưng phấn đến quá độ, lại không ngừng ôm lấy Trì Giai Lệ vui mừng. Cái miệng nhỏ nhắn như súng máy bắn ầm ầm không yên một chút.

Trì Giai Lệ vừa nhìn thấy bộ dáng này của hai đứa, liền biết ở đây không được sống vui vẻ. Lúc đầu thì nghĩ hai người đàn ông mang theo trẻ con có thể mang đến cái gì tốt chứ? Ba ngày thì còn có thể, chứ lâu hơn ai mà kiên trì được hả? Cho nên theo Trì Giai Lệ, Trì Sính và Ngô Sở Úy không trả Đâu Đâu và Quyển Quyển đưa trở về đã đủ mạnh mẽ lắm rồi.

"Có muốn về nhà với mẹ hay không?" Trì Giai Lệ cố ý hỏi.

Không ngờ, Đâu Đâu và Quyển Quyển nghe xong lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn đang vui vẻ liền ủ rũ xuống.

"Mẹ, con không muốn trở về."

"Con cũng không muốn trở về."

"Mẹ để bọn con ở đây chơi thêm vài ngày nữa đi."

Không kịp để cho Trì Giai Lệ chuẩn bị tinh thần, mới đầu còn lo lắng hai đứa con trai ở lại đây chịu ủy khuất, kêu gào khóc lóc đòi về nhà. Ở nhà cô còn rầu rĩ không muốn tiếp tục làm khổ hai đứa con trai, thế nhưng hai đứa con nhất định như thế nào cũng không muốn về, có phải hay không cô đã bại trận hoàn toàn ở cái kế hoạch này? Đổi một cách khác dụ dỗ.

Kết quả, hai thằng nhóc vô cùng đồng lòng, căn bản không cùng Trì Giai Lệ nói mấy lời vô ích, liền nhất trí không có dấu hiệu thỏa hiệp.

Trong lòng Trì Giai Lệ nổi lên một trận ghen tuông chua xót, không gật đầu cũng không lắc đầu.

Hai tiểu yêu bắt đầu nhõng nhẽo lôi cánh tay cứng rắn của Trì Giai Lệ cầu xin, làm cho Trì Giai Lệ gật đầu đáp ứng.

"Được, được, được, đây chính là các con yêu cầu, đến lúc đó chịu khổ chịu tội cũng đừng oán trách mẹ, chịu không nổi cũng đừng có gọi mẹ."

Đâu Đâu bày tỏ," Chúng con một chút cũng không có chịu khổ, cậu đối với con rất tốt. Mẹ xem, cậu còn mua cho con một cái bông hoa đeo ở bên quần yếm."

Nói xong nhấc một cái chân nhỏ lên để cho Trì Giai Lệ nhìn.

Trì Giai Lệ chẳng biết nghĩ tới điều gì, sau khi xem xong sắc mặt chẳng những không tốt mà còn xấu đi.

Quyển Quyển còn nói,"Từ từ, nhà bọn họ còn có rất nhiều thứ quý giá, có một trứng gỗ quý giá, còn có thể làm chấn động cái JJ lớn. Đúng rồi đúng rồi, con còn từ phòng cậu nhặt được một cái vòng JJ, khi nào đeo cái này vào cũng không bao giờ cần lo lắng phải cầm JJ khi đi tiểu nữa." (Cái vòng rung đó, đeo vào thì cầm bên ngoài cái vòng rung không chạm vào phần da thịt ở JJ, sạch sẽ tiện lợi )

Nói xong đem 'con chim nhỏ' móc ra, cầm cái vòng co giãn tràn đầy tình thú kéo giãn biểu diễn cho Trì Giai Lệ xem.

Sắc mặt của Trì Giai Lệ trong nháy mắt biến thành màu đỏ tím, một tay tuốt rơi cái 'Đồ bẩn' kia. Trong lòng cắn răng nghiến lợi, không kiềm chế được nữa rồi hả, loại đồ này mà có thể để lung tung như vậy hả?

Vẫn còn đang mắng, Đâu Đâu và Quyển Quyển lôi Trì Giai Lệ nói," Mẹ, chúng con còn học được một đoạn 'kịch' nữa cơ."

Trong lòng Trì Giai Lệ có loại dự cảm bất thường.

Đâu Đâu và Quyển Quyển lập tức vào vị trí, Quyển Quyển đeo cái kính râm nhỏ lên, Đâu Đâu ngồi đối diện với nó. (Diễn viên GV tương lai.. )

"Đầu tiên giới thiệu mình một chút." Quyển Quyển nói.

Đâu Đâu nghiêm trang nói,"Tôi là Đâu Đâu, năm nay ba tuổi, chiều cao chín mươi sáu cm, cân nặng mười bảy kg. Mong mọi người ủng hộ và yêu mến tôi, xin cảm ơn."

Nghe thế, Trì Giai Lệ tạm thời thở dài một hơi, ban đầu nghĩ đó chỉ là một tiết mục kịch biểu diễn thông thường.

Quyển Quyển đẩy một cái đẩy cái mắt kính lên, tiếp tục hướng Đâu Đâu hỏi,"Bình thường 'yêu yêu' nhiều lần hay không?" (Làm tình mà hai đứa nó sửa thành yêu yêu là sao .)

Đâu Đâu cố ý chậm chạp một lát mới nhỏ giọng nói,"Cũng tương đối."

Trì Giai Lệ không chịu nổi lại càng hoảng sợ, còn tưởng rằng bản thân nghe lầm. Kết quả nghe xong hai con gấu nhỏ đối thoại phần sau, mới phát hiện cái này đều là thật, trong nháy mắt liền nhốn nháo cả lên.

"Lần gần đây nhất 'yêu yêu' là khi nào?"

Đâu Đâu làm bộ suy nghĩ một chút, nói,"Bốn ngày trước."

"Miêu tả một chút."

"Hả?"

Một chút chi tiết nhỏ cũng không có bỏ qua, cảnh tượng tái hiện đến gần như hoàn chỉnh.

Khuôn mặt đen của Đâu Đâu nghiêng sang,"Vấn đề này có thể bỏ qua hay không?"

Quyển Quyển hai tay chống hông, giọng khá nghiêm nghị nói.

"Không thể!"

Đâu Đâu dùng tay bàn tay đen che khuôn mặt đen, hai ngón tay nhỏ lộ ra một khe hở, mắt to từ bên trong vụng trộm nhìn ra bên ngoài, giả vờ ra vẻ mặt ngượng ngùng.

"Intense (khốc liệt)".

Trì Giai Lệ tâm tình cũng thực sự xuất hiện biến hóa khốc liệt.

Tiếp theo, Quyển Quyển lại hỏi Đâu Đâu cho đối phương bao nhiêu điểm, Đâu Đâu tương đối hưng phấn mà đem ngón tay cái đưa đến trước mặt Trì Giai Lệ, lớn giọng,"Một trăm điểm."

Quyển Quyển lại hỏi,"Chỗ mẫn cảm nhất là chỗ nào hả?"

Đâu Đâu mân mê cái mông nhỏ, đầu rúc vào trong ga giường, một ngón tay cố sức mà hướng 'tiểu cúc' trắng hồng phấn nộn mà chỉ vào đó. Vì còn nhỏ lên cơ thể chưa thể phối hợp điệu đà được, cả người nó liền lập tức không trụ được, cơ thể nhỏ bé ngã xuống giường, cười khanh khách một trận vui vẻ.

Đầu Trì Giai Lệ ong ong vù vù kêu, cái này tuyệt đối chính là ác mộng! (Cười không ngậm được miệng.. 'ấu dâm')

Gương mặt cứng ngắc ngây ra một lúc, Trì Giai Lệ từ phòng bếp cầm lấy một con dao thái thức ăn, cầm chặt khuôn mặt 'Bao Công' xông vào phòng ngủ của Trì Sính và Ngô Sở Úy.

(Bao Công là chỉ mặt than đen đó.. bla bla. )

"Trì Sính, tao liều mạng với mày!."

Ngô Sở Úy vừa mới từ phòng vệ sinh đi ra, chứng kiến cảnh này, vội vã từ phía sau xông tới, đúng lúc ngăn cản Trì Giai Lệ. Ngữ điệu khuyên nhủ nói,"Chị Giai Lệ, có chuyện gì có thể bình tĩnh nói, làm gì phải động chân động tay thế?"

Trì Giai Lệ quay đầu đáp đúng một câu,"Cậu cút xa một chút cho tôi, ngay lập tức, không ngay cả cậu tôi cũng chém một nhát!"

Trong ánh mắt Trì Sính lộ ra vẻ ngấm ngầm chịu đựng tức giận, tay nhanh nhẹn vặn cổ tay Trì Giai Lệ, trực tiếp rút con dao từ tay cô ném xuống đất, phát ra một âm thanh loảng xoảng.

"Mày mau nhặt dao lên cho tao!" Trì Giai Lệ phẫn nộ một tiếng.

Trì Sính trầm giọng trả lời,"Tôi sợ chị chém vào mình."

Sợ dao bị Đâu Đâu và Quyển Quyển giẫm vào, Ngô Sở Úy vội vàng từ dưới đất nhặt lên, cầm lên vẫn chưa yên tâm quay sang hai người căn dặn,"Đừng đánh cãi nhau, làm bọn trẻ con sợ, có chuyện gì thì bình tĩnh nói chuyện."

Sau đó, ảo não đi vào phòng bếp, cất con dao xong đi ra chỗ hai đứa trẻ con tìm hỏi vấn đề.

Trì Sính thấy Trì Giai Lệ vẫn còn rất tức giận,"Chị làm sao thế hả? Hai chúng tôi tiếp đãi không chu đáo hay là ngược đãi con nhà chị hả? Con nhà chị gầy đi hay là thiếu phần nào hay sao? Có đến mức như thế này hay không?"

Trì Giai Lệ thu toàn bộ tức giận bắn lên người Trì Sính,"Mày đúng là không có đạo đức gì! Ngay cả đến cháu ngoại mày cũng làm bẩn tâm hồn chúng nó!"

"Tôi làm bẩn chúng nó cái gì?" Trì Sính hỏi lại.

Trì Giai Lệ cũng không cùng Trì Sính vòng vo, trực tiếp làm rõ.

"Hai người các cậu hiển nhiên làm cái trò đồi trụy ngay trước mặt hai thằng nhóc, con mẹ nó, các cậu còn có chút liêm sỉ không hả?"

Trì Sính dù có không chút liêm sỉ nào cũng không bao giờ có suy nghĩ đó, tuyệt đối không thể nào xấu xa đến nông nỗi làm bẩn tâm hồn trẻ con, cho nên những lời này của Trì Giai Lệ cũng nhóm lên ngọn lửa tức giận trong lòng Trì Sính. Ông đây vì hai đứa cháu mà 'đói bụng' nhiều ngày như vậy, chị còn mặt mũi mà chất vấn tôi hả?

"Làm sao chị biết chúng tôi làm trò trước mặt con chị hả?"

Trì Giai Lệ xanh mặt nói,"Hai đứa nó đều đầy đủ mắt mũi."

"Làm sao chị biết chúng nó học theo chúng tôi? Mà không phải là học vợ chồng hai người hả?"

Trì Giai Lệ nói chuẩn xác từng câu từng chữ,"Hai chúng tao cho tới bây giờ đều cùng ngủ riêng với hai đứa nó!"

Trì Sính cũng nói,"Ngày nào hai chúng tôi cũng ngủ riêng với hai đứa nhỏ."

"Không thể nào."

Trì Sính híp mắt suy nghĩ con ngươi xét hỏi Trì Giai Lệ,"Vì sao không có khả năng?"

Trì Giai Lệ còn chưa nói lên lời, Đâu Đâu và Quyển Quyển đột nhiên chạy vào. Ôm chân Trì Giai Lệ, khóc vô cùng thương tâm và ủy khuất.

"Mẹ, chúng con nghe lời mẹ, từ trước đến nay đều ngủ cùng phòng với hai người họ."

"Đêm hôm đó chúng con không cẩn thận ngủ quên, nhưng sau khi tỉnh lại lập tức đi tìm bọn họ."

Quyển Quyển khóc lóc nấc nghẹn nói,"Con sợ hai người bọn họ phát hiện còn cố ý núp ở sau lưng Đâu Đâu."

Đâu Đâu cũng lau nước mắt,"Mẹ, tôi có thể làm chứng. Mẹ đừng mang Quyển Quyển về, con sẽ nhớ em."

Quyển Quyển sợ Trì Giai Lệ không tin, còn quay lại túi xách của cô lấy ra cái kính ma thuật của Trì Giai Lệ đưa cho cô.

"Mẹ, không tin mẹ nhìn kỹ một tý, nhất định có thể nhìn thấy con!"

Trì Giai Lệ vừa tức vừa đau lòng, tao nói hai thằng ranh con chúng mày có thể đừng thẳng thắn như thế chứ hả? Chúng mày làm vậy cái mặt 'mẹ già' của tao biết đặt ở đâu đây?"

Còn có cái mặt không biết để chỗ nào chính là của Ngô Sở Úy, cậu mà biết rằng khi đó còn có hai ông 'phó đạo diễn' ở đấy, nhất định sẽ không nhận 'vở kịch' này.

Trì Sính cười lạnh một tiếng, ánh mắt cợt nhả nhìn về phía Trì Giai Lệ.

"Trách không được, hai chúng tôi thế nào cũng không tránh không thoát được, thì ra chính là chị cho hai đứa con tham quan học tập điều tốt đẹp. Tôi nói cho chị biết Trì Giai Lệ, chị đúng là thật có đạo đức, ngay cả con trai ruột của chị, chị cũng làm vấy bẩn đầu óc chúng!"

Trì Giai Lệ chửi Trì Sính như thế nào, Trì Sính một chữ không bỏ xót mà đáp lại, nhưng lại khiến cô á khẩu không mở miệng nói được câu nào.

Câu này, Trì Giai Lệ không chỉ mất mặt mà còn mất cả lòng.

Muốn đem hai đứa con trai đi về, kết quả hai thằng nhóc đều khóc sướt mướt, không đứa nào bằng lòng cùng cô đi về.

"Mẹ rõ ràng nói, chỉ cần chúng con cùng hai người bọn họ ngủ chung một chỗ, sẽ không đón hai đứa chúng con về."'

"Hu hu hu......... Mẹ nói không giữ lời, mẹ lừa gạt người....."

Trì Giai Lệ hoàn toàn không để ý hai đứa con trai giãy giụa, cưỡng chế mà kéo ra cửa. Điều không phải mẹ muốn lừa gạt chúng mày là ông ngoại chúng mày lừa gạt chúng mày, muốn trách thì trách ông ngoại chúng mày đi, là ông ấy không đạo đức !

Ngô Sở Úy liền đứng ở cửa, đau lòng nhìn hai đứa bé khóc lóc ầm ĩ.

Trì Giai Lệ lúc đi qua cậu, cố ý dừng lại một chút.

Tặng cho Ngô Sở Úy vài chữ.

"Thật sự có tài."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio