Nghịch Thế Vũ Thần

chương 89: thiên sinh môn kình thiên trụ (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Bái kiến chủ nhân!

Trương, Manh nhị lão vội vàng quay người lại, hướng người phía sau hành lễ.

Trước mặt bọn họ lúc này, không phải là một lão giả sắp xuống mồ, ngược lại, người này rất trẻ tuổi, khuôn mặt tuấn lãng không có một tia già nua, mái tóc đen nhánh, cặp lông mày sắc nhọn như đường kiếm khiến dung mạo của hắn càng thêm nổi bật, nhìn đi nhìn lại, bộ dáng của hắn khiến người ta chỉ có thể nghĩ tới một nam tử không quá 20, lại không cách nào đánh đồng hắn với vị lão tổ của Thiên Sinh Môn trong truyền thuyết kia.

Chỗ duy nhất không thích hợp chính là đôi mắt của nam tử này chứa đầy nét tàng thương của năm tháng, ở chỗ sâu nơi đáy mắt, thậm chí còn có một tia tử khí của người sắp chết, hoàn toàn không thích hợp với bộ dáng trẻ tuổi của hắn.

Lữ Thuần Quân, chính là Thiên Sinh Môn hiện nay lão tổ cấp bậc cường giả, cũng là tông môn kình thiên trụ, tại Đông Hoa hoàng triều có thể xưng là cường giả số một.

Nếu nói về thực lực tổng hợp của một môn phái, Thiên Sinh Môn thực sự chỉ có thể xếp đáy trong ngũ đại tông môn, thế nhưng nếu có một bảng xếp hạng của cường giả đứng đầu thì Lữ Thuần Quân hoàn toàn có thể xếp vào top 3, thậm chí là số một cũng không phải không có khả năng.

Vì thế mới nói, Thiên Sinh Môn hiện tại hoàn toàn là sống dựa trên hơi thở của Lữ Thuần Quân, một mình hắn phải chống đỡ cả tông môn.

Chỉ cần Lữ Thuần Quân một ngày còn sống thì những đại tông môn khác chắn chắn không dám quá mức chèn ép Thiên Sinh Môn, coi như là ngũ đại tông môn mạnh nhất Ngạo Tuyết sơn trang cũng không dám, bởi vì nếu như ép Thiên Sinh Môn đến bước đường cùng, một khi Lữ Thuần Quân mà phát điên lên, không tiếc hết thảy liều mạng với bọn hắn, vậy cho dù là Ngạo Tuyết sơn trang mấy vị Vũ Tông cảnh siêu cấp cường giả liên thủ cũng không ngăn nổi hắn, coi như sau cùng giết được Lữ Thuần Quân, kết quả cũng là Ngạo Tuyết sơn trang tử thương thảm trọng, ngọc thạch câu phần.

Lữ Thuần Quân ở trong Thiên Sinh Môn là tồn tại được vạn chúng kính ngưỡng như thần linh, bất quá lại không có người biết, tình trạng của hắn thực sự chẳng tốt đi đâu.

Trước hết phải nói, Lữ Thuần Quân sống đã rất lâu rồi, mặc dù chưa đến mức thọ nguyên khô cạn, thế nhưng hắn thực sự chẳng còn trẻ nữa, tính theo tuổi thọ của Vũ Tông mà nói, không đến 10 – 20 năm nữa, hắn đại nạn liền đến.

Không chỉ như vậy, Lữ Thuần Quân trong đời trải qua vô số trận chiến, trong đó có không ít lần là Vũ Tông chi chiến, hắn trọng thương rất nhiều lần, dẫn đến hắn thân thể ít nhiều có tổn thương, trở thành mầm hoạ, âm thầm khiến thọ nguyên của hắn suy giảm.

Vũ Tông, theo lý thuyết là có thể sống hơn 200 tuổi, kỳ thực số lượng người có thể sống đến 200 tuổi đã rất ít, còn những người sống hơn 200 tuổi thực sự có thể đếm trên đầu ngón tay.

Nếu là một người cả đời không bị trọng thương ảnh hưởng đến căn cơ, hoặc không chịu quá nhiều tổn thương dẫn đến gây ra áp lực trên thân thể, vậy người đó sau khi đạt tới Vũ Tông liền có nhiều cơ hội sống đến thậm chí vượt qua 200 tuổi.

Đổi lại nếu là một người cả đời chinh chiến chịu không biết bao nhiêu thương tích, đồng thời còn là vết thương trí mạng ảnh hưởng đến căn cơ, vậy coi như hắn đạt tới cũng rất khó sống đến 200 tuổi.

Lữ Thuần Quân tính ra năm nay đã gần 180 tuổi, thế nhưng chính hắn xem ra, bản thân đừng nói là thọ đến 200 tuổi, coi như có thể sống 5 – 10 năm không đã là một ẩn số.

Lữ Thuần Quân trong đời trải qua bao nhiêu trận chiến, trải qua bao nhiêu lần trọng thương? Chính hắn cũng không đếm được!

Lần cuối cùng Lữ Thuần Quân xuất thủ, đã là chuyện gần hơn 20 năm về trước, hắn cùng với Ngạo Tuyết sơn trang một vị thái thượng trưởng lão đại chiến, đó cũng là lần mà Lữ Thuần Quân trọng thương nặng nhất.

Trận chiến này cực kỳ bí mật, ngay cả Thiên Sinh Môn lục đại phong chủ cũng không có mấy người biết được, càng không có người biết được, Lữ Thuần Quân là cơ hồ đã dùng sức một người, ngăn chặn cả một âm mưu của Ngạo Tuyết sơn trang!

Ngạo Tuyết sơn trang lão bất tử kia, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, ở trong đám Vũ Tông cường giả tại Đông Hoa hoàng triều hầu như rất khó tìm được địch thủ, hắn sống hơn 200 tuổi, biết mình thọ nguyên sắp hết, liền muốn vì tông môn thực hiện một cái nhiệm vụ cuối cùng, đó là... giết Lữ Thuần Quân, mở đường cho Ngạo Tuyết sơn trang một hơi nuốt chửng Thiên Sinh Môn, từ đó hoàn toàn vượt qua những đại phái khác, cùng hoàng thất sánh vai.

Muốn giết Lữ Thuần Quân, tại Đông Hoa hoàng triều nếu là chỉ dựa vào sức của một người, vậy gần như là bất khả thi, thế nhưng nếu là đánh đổi tính mạng của một vị Vũ Tông cảnh siêu cấp cường giả, vậy thì hoàn toàn có khả năng!

Không sai, năm đó Ngạo Tuyết sơn trang vị thái thượng trưởng lão kia, chính là muốn dùng phương thức đồng quy vu tận, dù sao lão sống không còn được bao nhiêu ngày, lấy mạng một người sắp chết đổi mạng một người trẻ tuổi thực lực không kém mình là rất lời, ít nhất trong mắt Ngạo Tuyết sơn trang là như vậy.

Trận chiến đó, chính là trận chiến quyết định vận mệnh của Thiên Sinh Môn, chỉ cần Lữ Thuần Quân ngã xuống, Thiên Sinh Môn chắc chắn không thể tồn tại qua ngày mai.

Ngạo Tuyết sơn trang tính toán rất hay, chỉ là... bọn hắn lại đánh giá quá thấp thực lực của Lữ Thuần Quân.

Một trận chiến này, Lữ Thuần Quân lần nữa chứng minh thực lực tuyệt đối của mình, dùng tuyệt thế tư thái chém giết Ngạo Tuyết sơn trang thái thượng trưởng lão.

Ngạo Tuyết sơn trang thái thượng trưởng lão trọng thương, Lữ Thuần Quân lại dùng tư thế vô địch bức lui Ngạo Tuyết sơn trang những cái khác cường giả, thế nhưng chỉ có bản thân Lữ Thuần Quân mới biết, hắn trọng thương nặng đến mức nào.

Nói đùa, một vị Vũ Tông mang tâm liều chết mà chiến, sao có thể đơn giản bị đánh bại? Lữ Thuần Quân cũng phải trả giá rất lớn mới giết được đối phương, tuy rằng giữ được mạng, thế nhưng cái giá hắn bỏ ra lớn tới đâu cũng chỉ có mình hắn biết được.

Chỉ biết là, Lữ Thuần Quân lập tức quay về Thanh Thiên Điện bế quan, từ đó hầu như không xuất quân lần nữa, chỉ để lại một đạo mệnh lệnh cho Trương, Manh nhị bộc, đó là trừ phi tông môn gặp phải sinh tử tồn vong nguy cơ, tuyệt đối không được để cho người nào bước vào Thanh Thiên Điện.

Lữ Thuần Quân 20 năm qua hầu như không rời khỏi Thanh Thiên Điện, nguyên nhân kỳ thực rất đơn giản, là bởi vì hắn trọng thương quá nặng, thậm chí khiến cho sinh cơ của hắn bị xói mọn rất nhiều, đến bây giờ vẫn không thể hoàn toàn khôi phục, thậm chí nếu không phải trong Thiên Sinh Môn có một viên Lục Phẩm đỉnh phong trị thương đan dược, e rằng Lữ Thuần Quân đời này chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trong Thanh Thiên Điện, một khi hắn ra tay lần nữa, chờ đợi hắn chắc chắn là tử vong.

Chính vì như vậy, Trương, Manh nhị bộc mới cảm thấy cực kỳ bất ngờ khi Lữ Thuần Quân vậy mà bởi vì một cái hậu bối đột phá tu vi mà xuất quan.

Theo lý thuyết, có người thành Hoàng tự nhiên có thể gia tăng tông môn cao tầng chiến lực, thế nhưng dường như không đáng để Lữ Thuần Quân kích động như vậy a? Nếu là người đó đột phá Vũ Tông có lẽ còn không sai biệt lắm!

Phải biết, Thiên Sinh Môn cần nhất lúc này, không phải là Vũ Hoàng, mà là một vị Vũ Tông!

Hai người làm sao có thể biết được, Nhạc Thi Dao từng gặp qua Lữ Thuần Quân không chỉ một lần, hơn nữa quan hệ giữa hai người có thể tính là nửa cái sư đồ, Nhạc Thi Dao có thể nhanh như vậy đột phá thành Hoàng, Lữ Thuần Quân cũng có đóng góp rất lớn trong đó.

Lữ Thuần Quân chưa từng thu đệ tử, chỉ có Nhạc Thi Dao là người từng nhận được chỉ điểm của hắn.

Không phải Lữ Thuần Quân không muốn dạy người khác, chỉ là trong đám cường giả lẫn đệ tử của Thiên Sinh Môn hiện nay, ngoại trừ Nhạc Thi Dao thực sự không có người có khả năng đặt chân Vũ Tông cảnh tầng thứ này.

Trong lục đại phong chủ, Tống Mặc Tuyên, Tiêu Hàn Dư, Lý Thiên Dương có thiên phú tốt nhất, thế nhưng bọn họ cực hạn đời này nhiều khả năng chỉ là Vũ Hoàng đỉnh phong, Vũ Tông không có bao nhiêu nắm chắc, Lữ Thuần Quân lại không vừa mắt ba người này chút nào.

Trong ba người, Tống Mặc Tuyên tâm cơ quá sâu, đối với quyền lực lại có quá nhiều dục vọng, Tiêu Hàn Dư lãnh khốc bất chấp thủ đoạn, Lý Thiên Dương tính khí nóng nảy, hữu dũng vô mưu, cả ba người thường xuyên đấu đá lẫn nhau, đều có vướng bận trong lòng, võ đạo khó tiến xa, vì thế không được Lữ Thuần Quân thưởng thức.

Ngoài ba người này, Lôi Ngục, Ngọc Tiêu Phong hai vị phong chủ cũng được Lữ Thuần Quân chú ý, hai người này về mặt tâm tính là có thể, chỉ là bọn họ thiên phú thực sự có chút thấp, muốn đột phá Vũ Tông thực sự quá mức khó khăn.

Lữ Thuần Quân hầu như đã tuyệt vọng, cho đến khi hắn phát hiện ra Nhạc Thi Dao.

Truyện convert hay : Tới Cửa Con Rể

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio