Minh Khang Chiêu hai khủy tay chống lên bàn, đặt cằm lên mu bàn tay, hai mắt sắc híp lại.
Băng Phong! Đúng là một nhân tài a! Một nhân tài như vậy, xuất hiện vào lúc này, phải chăng chính là ông trời phái xuống giúp đỡ mình nắm giữ ngai vàng?! Nếu vậy thật quá tốt, còn không thì....
Trong đôi mắt đẹp nhanh chóng lướt qua một tia sát khí rồi từ từ tiêu tán.
Minh Khang Chiêu phất tay một cái, đi ra khỏi thư phòng.
"Đến Hương Ngọc các." Nói với thái giám canh cửa tùy thân của mình.
"Vâng, chắc chắn trắc phi nương nương rất bất ngờ và vui vẻ chào đón người!"
.........................!
Nơi ở của các sứ thần...
Tam hoàng tử Hoàng Tiêu Dương nằm nghiêng trên giường, một tay chống đầu, áo trước ngực hơi hé mở lộ ra cần cổ trắng.
"Điều tra Băng Phong này đi! Đừng dứt dây động rừng, nơi này cũng không phải là Dực Hoàng quốc.
Đi đi."
Hoàng Tiêu Dương lười nhác nói một câu xong liền xoay người vào trong nhắm mắt lại ngủ.
Trong phòng khẽ "vù" một tiếng gió, sau đó liền rơi vào im lặng.
........................!
Bởi vì hôm nay là ngày hẹn lấy đồ rèn nên Hàn Băng dậy khá sớm.
Sau khi ăn sáng xong, nàng đi dạo quanh phố một lượt, cắt đuôi hết đám người theo dõi mới bắt đầu đi về phía lò rèn.
Đi trên đoạn đường đất đỏ, lò rèn cũng hiện ra theo từng bước di chuyển.
"Tiền bối, vãn bối theo đúng hẹn đến lấy đồ và hoàn thành giao dịch lần trước." Đứng trước mái hiên, Hàn Băng cười nhẹ nói vọng vào trong.
Lần này không để Hàn Băng đợi lâu, lão thợ rèn liền mở cửa để Hàn Băng vào nhà.
"Tiểu tử ngươi đến rồi sao?!" Ánh mắt lão thợ rèn trên người Hàn Băng quét một vòng, hai mắt híp lại ngồi xuống ghế.
"Ngươi ngồi đi.
Đồ của ngươi yêu cầu ta đã làm xong, để trong chiếc hộp trên bàn."
"Đa tạ tiền bối đã bỏ công sức làm giúp vãn bối! Bây giờ, tại hạ sẽ hoàn thành giao dịch đã định trước kia." Hàn Băng trải tờ giấy bản vẽ của đại bác ra, tỉ mỉ giải thích.
"Đầu tiên nói về đại bác, công dụng chính là một binh khí tấn công hạng nặng trong chiến tranh, sức công phá vô cùng mạnh.
Về cấu tạo, đại bác bao gồm rất nhiều phần nhưng có ba phần chính là giá đỡ, nòng đạn và đòn bắn.
Giá đỡ..."
Trong phòng, tiếng nói Hàn Băng đều đều truyền ra, lâu lâu xen kẽ là tiếng ồm ồm của lão thợ rèn hỏi.
Mặt trời từ đằng Đông đến đứng bóng rồi lại hạ dần về phía Tây, Hàn Băng mới cầm đồ rời đi.
"Đa tạ tiền bối.
Vãn bối xin cáo từ."
Lão thợ rèn hai mắt chăm chăm nhìn vào bản thiết kế, đối với lời Hàn Băng chỉ vẫy vẫy tay nói "Đi đi" liền không có hành động gì nữa.
Hàn Băng trở về phòng trọ, thu thập sơ qua đồ đạc của mình, để gọn sang một bên, mở hộp gỗ lão thợ rèn đưa cho xem.
Châm lông trâu, một bó được ghim vào một miếng vải da dê cuốn tròn, độ dài ngắn khác nhau, bao gồm cái theo đúng yêu cầu của Hàn Băng.
Bên dưới là cây châm có độ dài bằng nhau được ghim vào tấm da lông cừu.
Cầm lên một cây kim châm, Hàn Băng hơ hơ trên ánh nến, rồi thử đâm vào mu bàn tay mình một cái, nhẹ xoay xoay đầu châm rồi cảm nhận.
"Châm sắc nhọn đạt tiêu chuẩn.
Độ mềm dẻo vừa đủ tốt.
Bạc nguyên chất đủ đúng.
Rất tốt!"
Rút cây kim châm ra khỏi mu bàn tay, Hàn Băng lau kĩ cây kim một cái rồi cài nó về vị trí cũ.
Cất hộp đồ vào trong trữ nạp giới, Hàn Băng liền lên giường ngồi tu luyện.
........................!
Ở lại kinh thành của Minh Thần quốc được một tuần, Hàn Băng liền dự tính tiếp tục lên đường.
Lần này, địa điểm chính là Vân Tinh quốc ở phía đông của Chiêu Ngọc đại lục.
Đeo lên vai một tay nải nhỏ chứa một hai bộ quần áo cùng Thanh Tâm kiếm, Hàn Băng đi xuống lầu.
"Tiểu nhị, ta trả tiền phòng trọ, số còn dư lại ngươi hãy cầm lấy mà dùng." Đặt xuống tờ ngân phiếu trăm lượng, Hàn Băng nói một câu rồi bỏ đi, không để tiểu nhị kịp phản ứng liền biến mất không thấy đâu.
Hàn Băng sử dụng kinh công của mình, một cái liền đi xa về phía cửa thành.
Dừng lại gần đó thuê một chiếc xe ngựa cùng mướn xa phu, theo hướng đông mà di chuyển.
xa phu: người lái xe ngựa
Xa phu lần này là một người trung niên, độ tuổi gần ngũ tuần, mặt mũi sáng sủa gọn gàng, giữa chân mày toát lên vẻ thật thà phúc hậu.
"Tiểu tử, tại sao cậu lại muốn đi về Vân Tinh quốc chứ!? Vân Tinh quốc vốn gần núi tuyết ngàn năm, lạnh lẽo vô cùng.
Vân Tinh quốc quanh năm băng giá, mưa phùn gió bấc là chuyện như cơm bữa.
Cảnh đẹp không có gì ngoài băng và tuyết, nếu muốn du lịch ở đó, cậu phải chuẩn bị quần áo ấm thật tốt!" Xa phu quan tâm Hàn Băng, chặng đường đi liên tục nhắc nhở nàng, còn dừng lại ở một thành trì nhỏ bắt nàng mua quần áo đông rồi mới chấp nhận đi tiếp.
Hàn Băng cũng mua cho xa phu hai bộ đồ đông cùng hai chiếc áo choàng kín đáo, ấm áp.
Vân Tinh quốc là một quốc gia có gió tuyết bao phủ quanh năm, nằm dưới sự cai quản của vị vua Huyền Mạc Bằng.
Huyền gia này trước kia chính là một quân thần trung thành với quốc gia, nhưng vì cựu vương hoang dâm vô độ, ham mê tửu sắc khiến bá tính lầm than, sinh linh đồ thán, con dân cực khổ khóc than, ngày ngày kêu gào trong tuyệt vọng, khắp nơi đều là oán khí nên Huyền gia đã đứng dậy khởi nghĩa, giành lấy ngai vua.
Sau khi ngồi lên ngai vàng, Huyền gia liền lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, ban hành một lúc hơn mười đạo thánh chỉ, nội dung chính là thu dọn cường quyền tham quan, trị tội quan tham nhũng ăn hối lộ bức ép dân lành, miễn thuế giảm tô cho nhân dân, ban phát lương thực cùng quần áo ấm cho dân nghèo, tu sửa đường xá, mở rộng giao lưu buôn bán các mặt hàng hóa giữa các nước, mở rộng giao thương.
Sau hành động này, Huyền gia vô cùng được nhân dân ủng hộ, tôn sùng và tin phục.
Ngoài ra, Huyền vương còn liên tục mở rộng việc học tập, xóa nạn mù chữ ở quốc gia mình.
Ban bố chính sách thi hành thi cử đỗ đạt trạng nguyên, bảng nguyên...!không phân biệt giàu nghèo, thế gia, nam nữ đều có thể đi học.
Xóa bỏ các phong tục tập quán phong kiến ác độc, chuyển thành các hình phạt nhẹ nhàng nhưng không mất đi sự nghiêm khắc.
Chỉ trong vòng hai năm, Vân Tinh quốc từ một quốc gia nghèo nàn cùng lạc hậu liền thay đổi một cách chóng mặt, có thể không hơn không kém mà so bì với Minh Thần quốc!
Từ lúc Huyền gia lên ngôi đến hiện tại đã truyền thừa được ba đời.
Vị vua hiện tại là Huyền Mạc Bằng, năm nay chỉ hơn bốn mươi.
Ông lấy vào gồm ba người vợ, dưới chân ông có ba hoàng tử và một công chúa.
Hoàng tử đầu tiên năm nay mười chín tuổi, là con của hoàng hậu.
Hoàng tử thứ hai là con của Quý phi, năm nay vừa tròn mười năm tuổi.
Vị hoàng tử và công chúa cuối cùng là cặp song sinh được mười tuổi, do Hoàng tần sinh ra, hiện đã được nâng thành Nhu phi..