Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

chương 115: con hoang

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong triều phát sinh biến cố như thế , đảng Thái Tử bắt đầu ào ào tự tìm đường ra, những quan viên liên lụy không sâu tự nhiên bắt đầu đầu nhập vào tân thái tử . Mà những kẻ cầm đầu đã không có đường đi, hiện thời sẽ được an ổi một ít thời gian thôi. Đợi đến Cơ Văn Kỳ thật sự đăng cơ làm đế, bọn họ sợ là đều sẽ không khá hơn.

Mấy nhà vui mấy nhà buồn , lúc này trong Viêm Đạm vương phủ quả thật một mảnh vui vẻ hòa thuận .

"Tuy rằng thái tử bị mọi người kéo xuống ngựa , nhưng là mọi người cũng muốn dè dặt cẩn thận chút. Kiệt Vương Cơ Thịnh Duệ cũng không phải người dễ chọc, không chừng đang âm thầm làm chuyện gì đó ." Thủy Y Họa cười nhạt nhắc nhở.

Nói thật, Thủy Y Họa hoàn toàn không dự đoán được nhân chuyện ám sát mà lúc này lại hạ được thái tử . Phàm là hoàng thượng trong lòng đối thái tử có chút hiềm nghi , cũng sẽ không dễ dàng chỉ dựa vào lời nói của mấy tên thích khách mà tước bỏ vị trí thái tử . Chuyện này chỉ có thể thuyết minh hoàng thượng từ đầu liền không có tính toán làm cho thái tử đăng cơ .

"Y Họa yên tâm, luôn có người âm thầm nhìn chằm chằm , Kiệt Vương cũng sẽ không tạo ra sóng gió gì ." Cơ Mộc Ly cười cười, ghé sát mặt vào nhìn Thủy Y Họa , cười hỏi: "Phu nhân chẳng lẽ không có chuyện khác muốn hỏi?"

Thủy Y Họa bưng lên ly trà , nhẹ nhàng uống vào vài ngụm , có chút tò mò hỏi, "Ta nhớ được thái tử Cơ Vũ Trường cùng Kiệt Vương Cơ Thịnh Duệ luôn luôn giao hảo, vì sao sau này hai người lại sinh ra khoảng cách. Thành thật khai báo, huynh với Nho vương sử dụng âm mưu quỷ kế gì ?"

Lúc hỏi cái này , đôi mắt đẹp đều tràn đầy ý cười, Cơ Mộc Ly nhìn xem tâm thần nhộn nhạo không thôi , lập tức híp ánh mặt hẹp dài đẹp mắt , có chút thử hỏi: "Không bằng nàng tự đoán?"

Thủy Y Họa lườm hắn một cái, "Muốn nói thì cứ nói, không cần thách đố, làm như ta cầu huynh nói không bằng?"

Cơ Mộc Ly lập tức bưng khuôn mặt tươi tắn đem người ôm vào trong ngực, hướng tới bên tai nàng thổi hơi nóng , " Nếu Y Họa muốn biết, vậy vi phu sẽ khai báo toàn bộ . Nàng cũng biết Kiệt vương phi vốn là thanh mai trúc mã của thái tử ?"

Thủy Y Họa sửng sốt, nhịn không được khẽ cười một tiếng, " Đừng nói cho ta là hai người dùng mỹ nhân kế nhé ."

Cơ Mộc Ly vụng trộm thò tay mò vào trong váy nàng , luôn luôn dò xét hướng lên trên , vừa giở trò lưu manh vừa nghiêm trang giải thích nói: " Y Họa đoán đúng rồi, đúng là mỹ nhân kế. Tục ngữ nói anh hùng không qua khỏi cửa mĩ nhân , tuy rằng Cơ Vũ Trường ở trong mắt bổn vương nhiều lắm tính cẩu hùng, nhưng là mỹ nhân kế khi nào dùng thì đều hữu dụng cả ."

Kiệt Vương tuy rằng cũng thích sắc đẹp, nhưng lại thích chơi đa dạng, trong ngày thường không thiếu ép buộc vương phi của mình , ngay từ đầu còn cảm thấy nữ tử này dáng điệu không tệ nhưng xem lâu cũng lại cảm thấy ngấy . Sau này vắng vẻ không nói, còn ở bên ngoài nuôi thêm người .

Nếu là nữ nhân mỹ mạo giống như hoa còn chấp nhận được , mà Cơ Thịnh Duệ chẳng biết lúc nào lại nam nữ đều xơi, nhưng lại nuôi dưỡng một đám tiểu quan. Trong đó có một người được chiều chuộng nhất lại có mấy phần giống Thủy Y Họa .

Cơ Mộc Ly nghĩ tới chuyện này, cố gắng nhịn xuống xúc động muốn lập tức giết chết Cơ Thịnh Duệ , âm thầm bày ra một kế hoạch .

Một màn kia có thể nói cực kỳ ngoạn mục, làm cho Cơ Thịnh Duệ tức giận đương trường cùng thái tử Cơ Vũ Trường xé rách mặt, chửi bậy lung tung rất khó nghe.

Kiệt Vương phi buồn bực không vui, đầy ngập u oán không thể kể ra. Thật vất vả đợi đến ngày đi chùa dâng hương , một người ngồi ở trong góc yên lặng khóc .

Vốn y theo tính cách của thái tử , là rất ít tới chỗ như thế, nhưng là Cơ Mộc Ly âm thầm sai người thả ra tin tức, nói Viêm Đạm Vương và Nho vương thường xuyên ở trong sương phòng trong chùa thương nghị đại sự . Vừa nghe đến này, Cơ Vũ Trường tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội kiểm chứng sự thật , liền cải trang đi hành hương , bên người chỉ dẫn theo hai cấp dưới đắc lực .

Sau này Cơ Vũ Trường không tìm hiểu được tin tức của Viêm Đạm vương cùng Nho vương . Tinh thần chán nản,lại thấy mỹ nhân độc tự rơi lệ , mà mỹ nhân này vốn là thanh mai trúc mã của bản thân , sau này âm kém dương sai bị hoàng thượng chỉ hôn cho tứ đệ. Cơ Vũ Trường trong lòng thương tiếc, muốn tiến lên an ủi một hồi .

Ngại trong viện nhiều người mắt tạp, hai người liền tìm một sương phòng tán gẫu. Có lẽ là trong phòng mùi đàn hương quá mức say lòng người, cũng có lẽ là hai người vốn đè nén tình cảm nhiều năm, vì thế trò chuyện một hồi liền tán gẫu đến trên giường.

Củi khô gặp lửa lớn , chậc chậc, thật sự là cháy không thể vãn hồi. Còn chưa tới trên giường , quần áo bên ngoài , áo trong, quần dài, váy cùng với cái yếm liền tự cởi cho nhau , từ vừa mới bắt đầu ở gian ngoài rồi đến gian trong , cuối cùng cái yếm vẫn là treo một nửa bên mép giường . Đủ thấy hai người này sốt ruột khó nén.

Theo lời của tiểu tăng ngày đó, trong lúc vô tình đi qua gian sương phòng được cách âm cực tốt kia thì nghe được tiếng kêu âm ĩ của hai người này . Tiếng thở dốc của nam nhân , xen lẫn than âm ngâm nga của nữ nhân , quả thực chính là tấu vang một làn điệu dâm đãng .

Tiểu tăng lúc này niệm một tiếng "Sắc tức là không, không tức là sắc", sau đó giống như gặp quỷ nhanh chóng chạy mất . May mà khách hành hương qua lại không nhiều lắm, bằng không nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh dự của chùa . Tiểu tăng là người thành thật, lúc này đem chuyện này báo cho chủ trì biết , chủ trì chỉ niệm câu a di đà Phật, không nói thêm một chữ.

Ngôi chùa này tên là Như Ý , khách hành hương đều nói trong vòng một dặm quanh đây thì chùa Như Ý cực kì linh nghiệm, lời này liền một truyền mười mười truyền một trăm truyền ra ngoài, gần vài năm, không biết có bao nhiêu dân chúng tới dâng hương, càng có một ít quan liêu hoặc hoàng thất hoàng tộc chọc không nổi tới dâng hương . Người chủ trì đã nhiều tuổi , cũng không muốn bởi vì chuyện này làm mất đi tâm huyết nhiều năm của bản thân , liền mệnh tiểu tăng âm thầm nhìn chằm chằm gian phòng đó , không cho người ngoài đi vào.

Làm khó tiểu tăng nghe đến hơn nửa đêm vẫn phải chịu đựng tiếng gầm nhẹ rồi lại ngâm nga , lúc sắp chịu không được , rốt cục có người đến cứu giúp rồi. Nhưng người nọ rõ ràng là Kiệt vương Cơ Thịnh Duệ nổi giận đùng đùng đi tới .

Tiểu tăng nhớ tới lời nói của chủ trì , vội vàng đi ngăn đón. Nhưng không thể cản lại . Nguyên bản Cơ Thịnh Duệ cũng chỉ là bán tín bán nghi, hiện thời thấy phản ứng thất kinh của tiểu tăng , lúc này khóe mắt trừng mắt hắn, một tay xô đẩy tiểu tăng, rồi sau đó nhẹ nhàng tiếp cận căn phòng.

Lúc hắn càng đi tới gần, tiếng động cũng càng ngày càng rõ ràng truyền vào trong tai hắn.

"Thái tử ca ca... Cầu huynh chậm một chút, Oanh nhi chịu không nổi , chậm... Chậm một chút..." Thanh âm thống khổ lại giống như vui thích của nữ tử vang lên, thanh âm hờn dỗi , ngâm nga thở gấp không ngừng.

Cơ Thịnh Duệ nghe thế tưởng một đao đâm chết nữ nhân này . Tuy rằng trong khoảng thời gian này bản thân vắng vẻ nàng, nhưng ăn mặc chi phí khi nào thiếu quá nàng, nàng nhưng lại cùng nam nhân khác vụng trộm tại cửa Phật thế này ! Lúc này vừa đúng bị bản thân bắt được , còn trước đây, bọn họ lại gặp gỡ bao nhiêu lần? !

Giờ phút này, Cơ Thịnh Duệ còn không rõ ràng nam nhân đang vụng trộm với nữ nhân này là ai , đợi đến người nọ vừa ra tiếng, hắn trong nháy mắt giống như bị sét đánh , nhất thời sững sờ rồi.

Nhưng nghe thấy trong phòng nam nhân kia dùng thanh âm trầm thấp khàn khàn trêu tức nói: "Chậm một chút? Oanh nhi nàng xác định muốn bản cung chậm một chút? Là như thế này... Còn là như thế này..."

Cho dù còn chưa nhìn thấy cảnh tượng này , nhưng mọi người đều có thể tưởng tượng được đó tất nhiên là lúc nam nhân ở trên thân nữ nhân kia khiêu khích.

"A... Ưm... Thái tử ca ca, cầu huynh nhanh một chút !" Nữ tử năn nỉ lại mang theo tiếng khóc làm cho người ta cảm thấy trìu mến vô cùng.

Ngay sau đó, tiếng thở mạnh của nam nhân vang lên.

Cơ Thịnh Duệ xiết chặt nắm tay, hai mắt đỏ bừng, đây là ca ca tốt của hắn? Tốt đến mức chơi cả nữ nhân của hắn ? ! Cho dù là Cơ Thịnh Duệ hắn không cần cũng không cho người khác mơ ước!

Cơ Thịnh Duệ mới vừa đi vào gian ngoài , đang nhìn đến quần áo rải rắc trên đất , lửa giận bùng lên mức cao nhất. Hắn mang theo một thân lệ khí nhảy vào gian trong , lọt vào trong tầm mắt là cảnh tượng làm hắn suýt nữa muốn cầm đao đâm thẳng vào người đại ca mà hắn tôn trọng nhất .

Đại ca cùng chung huyết thống của hắn , bây giờ lại đang nằm trên người nữ nhân của hắn , xem bộ dáng của hai người này , thật giống một đôi uyên ương triền miên liều chết .

Về phần sau này, hai người tự nhiên là ầm ĩ cực kỳ . Cơ Vũ Trường bị đệ đệ đương trường bắt được , tự biết đuối lý, vội vàng giải thích là bị người ám toán, nhưng Cơ Thịnh Duệ lúc đó đang cực kỳ tức giận , làm sao còn nguyện ý tin tưởng lời nói buồn cười này .

Từ đây, hai huynh đệ chính thức quyết liệt. Cho dù sau này hai người vì đối kháng Nho Vương và Viêm Đạm vương mà giả bộ hòa hảo , kỳ thực hai trái tim sớm chia đôi . Chuyện gièm pha này hai người giấu giếm thật sự quá kỹ , trừ bỏ vài đương sự cơ hồ không có người khác biết . Cho nên hoàng hậu tự nhiên không biết hai đứa con vốn tương thân tương ái của nàng đã biến thành cừu địch.

Thủy Y Họa nghe xong Cơ Mộc Ly nói, lúc này cũng cười ha ha, xoa nắm một hồi trên mặt hắn, "Ta nói Cơ Mộc Ly , cũng mệt huynh nghĩ ra loại biện pháp này . Cho dù hai người này bình thường quan hệ tốt , nhưng là để cho nam nhân kia thấy đến một màn như vậy đều sẽ sinh lòng ngăn cách đi, càng đừng nói Kiệt Vương nhìn đến vẫn là ca ca mà bản thân cho tới nay cực kỳ kính trọng."

Cơ Mộc Ly đem tay nàng nắm ở trong tay hôn hai lần, lập tức cười lạnh nói: "Tuy rằng ta làm cho người ta tại trong sương phòng điểm chút thôi tình hương, nhưng nếu như hai người này trong lòng không có vấn đề gì , liền sẽ không bị thôi tình hương ảnh hưởng Nói đến cùng, trong lòng bọn họ vẫn mang ý nghĩ xấu xa, bằng không lại làm sao có thể dễ dàng như vậy trúng chiêu?"

Thủy Y Họa quét mắt thấy giữa lông mày của hắn nhíu lại , nhịn không được đưa tay nhu nhu mi cho hắn, "Hiện thời thế cục nghịch chuyển, huynh cũng không cần tiếp tục như vậy suy nghĩ nữa ."

Có lẽ người khác sẽ cảm thấy Kiệt Vương phi là hồng nhan họa thủy, nhưng là Thủy Y Họa cũng không cho rằng như vậy , thay đổi một người có nhan sắc kém một ít, chuyện đó vẫn không thể tránh né. Chỉ cần cô gái này vẫn là Kiệt Vương phi, Kiệt Vương sẽ bởi vì chuyện này cùng thái tử trở mặt.

"Đúng rồi Mộc Ly , huynh vì sao nghĩ đến muốn ủng hộ Nho vương làm thái tử?" Thủy Y Họa nhịn không được hỏi, nàng gặp Nho vương số lần cũng không nhiều, nhưng là cứ việc chỉ có mấy lần, ấn tượng của nàng đối Nho vương cũng chỉ dừng ở chỗ lịch sự tao nhã . Người này nhưng lại làm cho Cơ Mộc Ly cũng có vài phần kính trọng, chắc là có chỗ nào hơn người.

Cơ Mộc Ly nghe nàng hỏi cái này, thay đổi vẻ mặt tối tăm , cười nói: "Ta cũng bị hắn lừa nhiều năm như vậy, đại ca ẩn dấu thật sự là thâm. Y Họa còn nhớ chuyện phát sinh trên yến tiệc khi đi sứ ở nước Lam Đằng chứ ?"

Thủy Y Họa không nghĩ hắn bỗng nhiên lại thay đổi đề tài nhưng vẫn rất nhanh trả lời: "Tự nhiên nhớ được, quốc quân Văn Nhân Dịch của Lam Đằng tự xưng có bức họa cổ tổ truyền mời sứ thần các quốc gia cùng nhau phẩm thưởng, ai đoán được bức họa lại bị trộm mất rồi. Sau này..." Thủy Y Họa hơi ngừng lại, khóe miệng cong lên, "Sau này là chúng ta mang đi bức họa hoa lan đó , không có bất kì ai phát hiện."

"Ha ha... Y Họa thông minh hơn người, dự đoán được bức họa hoa lan đó đã bị người động tay động chân, cho nên chúng ta mới thành công trộm đi . Có đôi khi thật đó là giả, giả đó là thật , đáng tiếc rất nhiều người đều bị hình tượng bề ngoài che mắt. Nhưng nàng có biết người làm việc đó là ai không ? Người nào lại to gan đến tự mình viết lên để che giấu bút tích trên bức họa thật ?"

Thủy Y Họa nghe được ngẩn ra, lập tức nói: "Là Nho vương? !"

Cơ Mộc Ly gật đầu, miễn cưỡng híp híp con ngươi, "Ngày đó ta thấy bức tranh trên bàn đại ca , liền biết đại ca là người có hùng tâm tráng chí. Ngọn núi cao vút trong mây , còn có hình ảnh thiếu niên chắp tay sau lưng đứng trên ngọn núi , nếu như không có hùng tâm tráng chí, như thế nào có thể vẽ ra bức họa như vậy?"

Thủy Y Họa không khỏi líu lưỡi, nàng đối với phương diện này cũng không có cẩn thận như Cơ Mộc Ly , chỉ cần nhìn qua bức họa có thể nhìn ra tính cách người này , không thể không nói Cơ Mộc Ly tâm tư rất kín đáo.

" Nếu Nho vương là người có thể tin được, vậy ngôi vị hoàng đế hắn làm quả thật không sai." Thủy Y Họa cười cười.

Cơ Mộc Ly trầm mặc , quá một hồi lâu mới có chút thật có lỗi nắm tay nàng, "Y Họa , ta chủ động buông tha cho ngôi vị hoàng đế , nàng có từng cảm thấy tiếc nuối?"

Thủy Y Họa nhất thời lườm hắn một cái, "Ta cho tới bây giờ sẽ không để ý chuyện huynh làm nhất quốc chi quân hay không .Nnếu có thể, ta lại hi vọng khi nào thì huynh có thể cùng ta du sơn ngoạn thủy, chung quanh là nhà ."

Cơ Mộc LY nghe xong lời này trong lòng ấm áp , đây là nữ nhân hắn coi trọng . Hừ, nam nhân khác tuyệt đối tìm không thấy nữ nhân đã xinh đẹp lại còn tốt nữa .

Nếu Đông Phương Lăng nghe được suy nghĩ trong nội tâm của vị gia này , nhất định sẽ tỏ ra khinh thường : Trên đời này nữ nhân tốt còn nhiều đi, cũng chỉ có gia coi vương phi là trân bảo tuyệt thế .

Hai người vành tai và tóc mai chạm nhau một hồi , đúng vào lúc cảm tình ấm lên , Thủy Y Họa không biết bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hai tay nắm lấy lỗ tai của hắn , mạnh mẽ véo , ánh mắt đều híp thành một đường nhỏ , "Ly Ly , chuyện Liệt sư huynh , huynh có nên giải thích cẩn thận cho ta không , hả?"

Cơ Mộc Ly nghe được Thủy Y Họa bỗng nhiên kêu "Ly Ly" , vốn trong lòng mừng rỡ , ai đoán cẩn thận nghe rõ những lời này, sắc mặt lập tức thay đổi.

"Ha ha, Y Họa , ta ngày mai đi Kiếm phủ nhìn xem Thập Nhất đi, phu thê bọn họ cũng đã qua vài ngày nồng tình mật ý , cũng là thời điểm nói chinh sự với Thập Nhất rồi . Còn có, không phải nàng còn có cái gì muốn tặng cho Thập Nhất sao, ngày đại hôn tuy rằng ta lộ diện tặng lễ, nhưng đến cùng không bằng tự mình nàng tới ."

Thủy Y Họa cũng không bị hắn lừa dối qua , hướng hắn nhếch miệng cười, "Ly Ly, đừng tại trước mặt ta nói sang chuyện khác, ta là đang hỏi huynh chuyện Bắc Đường Liệt . Hôm trước buổi tối lúc hồi phủ , huynh rõ ràng phái Triệu Xương đi đón người, vì sao Liệt sư huynh hôm qua mới đến phủ, hơn nữa là bản thân hắn tự tìm tới được?"

Cũng là hai ngày qua Thủy Y Họa quá mệt , hơn nữa Cơ Mộc Ly bởi vì chuyện của thái tử bận tối mày tối mặt, cho nên dù trong lòng Thủy Y Họa còn nghi vấn , cũng không nhẫn tâm đi phiền Cơ Mộc Ly.

Mời đầu, Thủy Y Họa còn tưởng rằng là Triệu Xương cùng Bắc Đường Liệt giữa đường gặp bất trắc, nhưng chờ nàng đến hỏi Đông Phương Lăng chuyện này, thì thấy tiểu tử này luôn luôn mơ hồ không rõ, ánh mắt trốn tránh.

Đông Phương Lăng từ trước đến nay không biết che giấu cảm xúc, Thủy Y Họa nhìn đến bộ dáng này của hắn , lúc này liền đã hiểu mọi chuyện . Hồi tưởng lại tình huống đêm đó , Thủy Y Họa bừng tỉnh đại ngộ , Cơ Mộc Ly căn bản chính là lợi dụng sơ hở, nàng lúc đó bởi vì có chút mệt mỏi, cũng không có đi chú ý lời nói của Cơ Mộc Ly , làm sao nghĩ đến Cơ Mộc Ly căn bản là không có nói tới tên khách sạn .

Tuy rằng buồn bực Cơ Mộc Ly bụng dạ hẹp hòi, nhưng nghĩ đến hắn bởi vì chính mình mới để ý như vậy , mặc dù trong lòng có chút oán trách hắn, đến cùng cũng không nói cái gì. Còn nữa, Thủy Y Họa nghĩ đến Bắc Đường Liệt trên người còn có chút bạc vụn, bản thân lại biết cổ độc cổ thuật, ăn uống không thành vấn đề, cũng cơ bản không có người có thể thương tổn đến hắn, nói vậy trước khi Triệu Xương tìm được hắn sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Mãi cho đến hôm qua, Bắc Đường Liệt tự mình tìm lại đây , Thủy Y Họa nhìn thấy bộ dạng phong trần mệt mỏi của hắn , trong lòng này một tia áy náy liền trở nên nặng chút. Tốt xấu là đại sư huynh của chính mình , tuy rằng hai người bọn họ làm sư huynh muội mới có một tháng mà thôi, nhưng bản thân bỏ lại hắn đi trước đích xác không trượng nghĩa.

Bắc Đường Liệt cũng không có ý trách cứ nàng , chính là lấy danh nghĩa bạn cũ của vương phi ở lại Viêm Đạm vương phủ , ngẫu nhiên nhìn về phía chính chủ Cơ Mộc Ly ánh mắt thoáng mang theo một chút khiêu khích .

Cơ Mộc Ly cùng Bắc Đường Liệt hai xem hai ghét, lại bị Thủy Y Họa kẹp ở giữa, làm cho Cơ Mộc Ly động hắn không được.

Hiện thời chuyện thái tử đã xử lý xong , Cơ Mộc Ly không nghĩ tới nàng lại đem chuyện này nói ra. Trong lòng không dễ chịu đồng thời rất muốn đem Bắc Đường Liệt đánh cho một trận .

"Y Họa , nàng hẳn phải hiểu ta, ta không phải loại nam nhân lòng dạ hẹp hòi ,nàng nói muốn đón Bắc Đường Liệt lại đây , ta lập tức kêu Triệu Xương đi đón , lúc đó vội vàng , không cẩn thận đã quên nói tên khách sạn rồi. Muốn trách chỉ có thể trách Triệu Xương, nghe bổn vương sai bảo xong cũng không nhìn ra manh mối, liền hồ đồ như vậy đi luôn , không biết tên khách sạn , tự nhiên liền không có kịp thời tìm được Bắc Đường Liệt rồi."

Cơ Mộc Ly ở trong lòng vì bản thân nói dối giọt nước không rỉ tự mình vỗ tay khen ngợi.

Thủy Y Họa hếch mặt liếc nhìn hắn . Thầm nghĩ: huynh không cẩn thận mới là lạ rồi. Bình thường nghe huynh sai bảo hạ nhân làm việc, không phải đều rất trật tự sao , cố tình lần này đã quên nói tên khách sạn ?

Cơ Mộc Ly cười mỉa , đem kiều thê ôm vào trong lòng, định dùng biện pháp riêng của bản thân làm cho nàng quên đi chuyện không thoải mái , chính là còn chưa bắt đầu thực thi, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm của Đông Phương Lăng .

"Gia, Bắc Đường công tử có chuyện quan trọng thương lượng."

Thủy Y Họa đẩy ra người nào đó đang nôn nóng , sửa sang lại vạt áo bị hắn vò rối , ngồi trở lại ghế thái phi .

Cơ Mộc Ly hận người đến quấy rầy chuyện tốt nghiến răng nghiến lợi, lại cũng không thể không tiếp đón hai người đi vào.

Đông Phương Lăng mang Bắc Đường Liệt vào cửa trực giác có một cơn gió lạnh buốt thổi lại, tuy rằng đoán được là chuyện gì xảy ra, như trước tự tại đứng ở một bên. Thầm nghĩ: Gia, cho dù ngài trừng chết ta cũng không còn cách nào khác , người ta là đại sư huynh của vương phi , cũng không thể để mặc kệ người ta ở ngoài đi , huống chi Bắc Đường Liệt giống như thật sự có chuyện quan trọng thương lượng.

Bắc Đường Liệt cũng không chờ Cơ Mộc Ly lên tiếng, bản thân tìm tới ghế dựa gần Thủy Y Họa ngồi xuống, hành động cử chỉ thoải mái giống như ở trong nhà mình.

Cơ Mộc Ly lạnh mặt hỏi: "Đã Bắc Đường huynh bảo Lăng tự mình mang ngươi tới gặp bổn vương, nói vậy hẳn là có chuyện thật quan trọng muốn nói đi?" Cố ý nhấn mạnh chữ "thật quan trọng " , ngữ điệu rõ ràng cho thấy đang uy hiếp, nếu là nói chuyện không có quan trọng , cũng đừng trách hắn không khách khí rồi.

Bắc Đường Liệt cười nhẹ, "Cơ huynh yên tâm, theo ta, đây thật sựu là chuyện quan trọng ."

Cơ Mộc Ly âm thầm cắn chặt răng, hắn chán ghét nhất là Bắc Đường Liệt gọi hắn là Cơ huynh , bởi vì hai chữ Cơ huynh nghe giống như là "Ngực nhô ra", thật là khó nghe đã chết! ( Cơ huynh và Kê hung - ngực nhô ra như ngực gà , phát âm gần giống nhau )

"Đã là có chuyện , Liệt sư huynh nhanh chóng nói đi." Thủy Y Họa thay đổi sắc mặt , thật hiển nhiên đối chuyện quan trọng mà Bắc Đường Liệt nói rất quan tâm. Bởi vì theo ý nàng, Bắc Đường Liệt cũng không phải là người ăn nói lung tung , hắn nói là có chuyện , vậy thật sự là chuyện lớn.

Bắc Đường Liệt nhìn nàng vuốt cằm, ánh mắt đảo qua Cơ Mộc Ly , "Ta cảm nhận được hơi thở của cổ thuật trong Viêm Đạm vương phủ ."

Cơ Mộc Ly cùng Thủy Y Họa vừa nghe lời này, không tự chủ được liếc nhau.

Cơ Mộc Ly thu hồi trong lòng địch ý, nghiêm mặt nói: " Trong vương phủ trước kia quả thật có một người hiểu cổ độc và cổ thuật . Người này bổn vương còn đã từng hỏi qua Bắc Đường huynh, chính là Bắc Đường huynh ngươi nói không biết người này."

"Hách Liên..." Bắc Đường Liệt khẽ nhíu mày.

"Hách Liên Thiên Mạch." Thủy Y Họa bổ sung thêm, "Trước kia Liệt sư huynh nếu như có giấu diếm , còn mong Liệt sư huynh hiện tại nói rõ , người này tâm tư độc ác , không từ thủ đoạn dùng tất cả biện pháp muốn đẩy Mộc Ly vào chỗ chết. Qua lại bốn năm hắn đều là bị nhốt ở Vũ Lương các, nhưng bây giờ Hách Liên Thiên Mạch lại mất tích rồi."

Vốn Thủy Y Họa còn tính toán lần này trở lại Viêm Đạm vương phủ muốn tìm Hách Liên Thiên Mạch tính sổ, là hắn làm hại Cơ Mộc Ly mấy năm nay luôn luôn chịu Thị huyết cổ tra tấn . Nếu không thay nam nhân của chính mình trả thù lại , trong lòng nàng thật không thoải mái.

Bắc Đường Liệt nghe xong lời của nàng rõ ràng trầm mặc , mãi cho đến một lúc sau hắn mới giải thích nói: "Kỳ thực lần trước lúc ở Cổ Cương các ngươi hỏi ta , ta quả thật không rõ lắm, chính là mơ hồ nhớ được trong gia phả ở Tư Tế đường có ghi chép về một người như vậy . Người nọ họ Hách Liên, là một nữ nhân xinh đẹp nhưng rất bá đạo , nghe nói nữ nhân này rất giỏi, rất có thiên phú về việc học cổ thuật cổ độc , chính là..."

"Chỉ là cái gì? !" Cơ Mộc Ly bỗng nhiên cảm thấy mí mắt giật giật , trong lòng lại đột nhiên dâng lên một dự cảm bất hảo.

Bắc Đường Liệt khó thấy được bộ dạng thất thường của hắn , vốn định cố ý nhử , nhưng thấy Thủy Y Họa cũng là một bộ dạng sốt ruột muốn nghe , liền buông tha cho tính toán ác liệt này , trả lời chi tiết : "Chính là nữ nhân này sau này tự tiện đánh cắp một vài phương pháp luyện chế cổ độc thượng đẳng bị cấm dùng , không chỉ như vậy, nàng còn một mình rời đi Cổ Cương đi tới Trung nguyên ."

Cơ Mộc Ly một bàn tay nắm chặt lên, ánh mắt trở nên cực kì phức tạp, kinh nghi (king sợ , nghi hoặc) , oán hận, cuối cùng chuyển vì khinh thường.

Thủy Y Họa nhận thấy được Cơ Mộc Ly khác thường, đưa tay cầm lấy bàn tay đang nắm chặt đến phát run của hắn .

Cơ Mộc Ly giấu đi trong mắt căm hận cùng khinh thường, nhìn nàng cười nhẹ, "Y Họa ,[email protected] ta đã đại khái biết thân phận thật sự của Hách Liên Thiên Mạch rồi."

"Là gì?" Thủy Y Họa theo hỏi một câu.

Cơ Mộc Ly cười lạnh một tiếng, gằn từng chữ nói: " Một đứa con hoang của phụ hoàng và nữ nhân kia ."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio