Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

chương 125: yêu mỹ nhân không yêu giang sơn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên đường liên tiếp gặp vài người hạ nhân, đều khóc hai mắt sưng đỏ , Cơ Mộc Ly nhìn xem hết hồn.

"Vừa rồi người kia là Vương Gia?" Hạ nhân Giáp cả kinh nói, lập tức hỏi thăm hạ nhân Ất.

Hạ nhân Ất gật đầu, "Nhưng mà nhìn Vương Gia trông có vẻ vô cùng lo lắng, chẳng lẽ Vương Gia đã nghe được tin tức Ngô ma ma qua đời ?"

Hai người liếc nhau, lại tiếp tục thương cảm . Ngô ma ma là lão nhân trong phủ , trải qua chuyện thái tử bức vua thoái vị rồi chuyện vương phủ bị bao vây , bị kinh hách, thân mình ăn không tiêu, tối hôm qua vừa đi. Trong phủ hạ nhân đều chịu quá nàng chiếu cố, khó tránh khỏi có chút thương tâm, cho nên rất nhiều người đều khóc đỏ mắt.

Không nghĩ tới Vương Gia cũng sầu não giống bọn họ , xem sắc mặt Vương Gia vừa rồi , đều biến thành trắng rồi.

Ai, Ngô ma ma thế nào nói đi là đi đâu? Nhưng mà cũng nhiều tuổi rồi , cho dù không có chuyện của mấy ngày hôm trước , khả năng cũng sống không được bao lâu , đại khái sẽ chết không đau đi.

Lúc hạ nhân thì thầm bát quái , Cơ Mộc Ly đã chạy thẳng về phía Trúc Hương các , sau đó một chưởng mở cửa ra .

" Y Họa !" Cơ Mộc Ly quát to một tiếng, một tiếng này lộ ra khẩn trương, lo lắng, e ngại.

Kết quả vừa hô lên một tiếng , khi Cơ Mộc Ly nhìn đến tình hình trong nhà , chỉ ngây ngốc ngẩn người tại chỗ.

Thủy Y Họa đang nửa nằm ở trên ghế quý phi, bên người có hai người nha hoàn tận tâm hầu hạ. Một người bóc vỏ nho đưa đến trong miệng nàng, một người khác đang nhẹ nhàng phẩy cây quạt nhỏ.

"Mộc Ly, huynh đã trở lại." Thủy Y Họa nhìn nam nhân một chưởng chém cửa gỗ khắc hoa thành hai nửa , kinh ngạc lại vui sướng, đẩy nha hoàn đưa nho qua , vội vàng đứng dậy nghênh đón, đưa tay vuốt ve gương mặt Cơ Mộc Ly , "Ngốc đứng làm gì ? Sao trở về cũng không có hạ nhân thông báo? Còn có, mọi chuyện thế nào rồi ? Có tìm được người nọ - - "

Câu nói cuối cùng bị động tác của Cơ Mộc Ly đánh gãy, hắn mạnh đem nữ tử trước mắt ôm vào trong lòng, động tác nhanh chóng như muốn đem nàng khảm nhập trong lòng bản thân .

Thủy Y Họa nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng , vội vàng đẩy ra một chút, không nghĩ tới nam nhân này lại càng ôm chặt , hai cánh tay giống như gọng kìm đem nàng giam cầm tại trong ngực.

"Tự nhiên lại nổi điên làm gì ?" Thủy Y Họa buồn cười nói.

Hai người nha hoàn thấy thế, vội vàng cúi thấp đầu chạy ra ngoài. Trong Viêm Đạm vương phủ trước kia là không có nha hoàn trẻ tuổi , nhưng mà hai ngày trước , Đông Phương Lăng không biết uống nhầm thuốc gì, thế nhưng chủ động mua thêm hai nha đầu lanh lợi , chuyên môn phụ trách hầu hạ Viêm Đạm vương phi.

Hai nha đầu đã sớm nghe qua uy danh của Viêm Đạm vương , ngay từ đầu còn có chút run sợ trong lòng , nhưng sau này nghe nói Viêm Đạm vương phi không giống người thời nay, mà trong vương phủ tiền tiêu vặt hàng tháng lại cao, cho nên liền ở lại.

Sau hai ngày , tất cả mọi chuyện về cuộc đời Viêm Đạm vương , các loại thủ đoạn tàn khốc vô tình đều bị các nàng tìm hiểu rõ mồn một , vừa rồi thấy Viêm Đạm vương phi không lớn không nhỏ đi vuốt ve mặt Viêm Đạm vương , cả kinh kém chút kêu ra tiếng . Hiện tại các nàng càng là thấy được thứ không nên xem, hận không thể đem đầu cắm vào trong đất .

Chờ đến trong nhà chỉ còn có hai vợ chồng , Cơ Mộc Ly lập tức hôn quên trời đất , dừng ở trên mắt Thủy Y Họa , cái mũi, khuôn mặt còn có môi hồng, cuối cùng bọc lấy đôi môi như cánh hoa đào mạnh mẽ mút vào . Hai tay cũng không nghỉ ngơi, không ngừng xoa nắn ở trên eo nàng , lực đạo mạnh mẽ như muốn đem nàng nuốt vào bụng!

Thủy Y Họa bị hắn làm cho thở gấp liên tục. Thật lâu sau, rời môi, vẫn còn lưu lại dư tình .

"Sao... Như thế nào? Mới xa nhau không đến nửa tháng..." Thủy Y Họa thở dài khẽ hỏi.

Cơ Mộc Ly để đầu lên cái trán của nàng, mạnh mẽ đóng chặt mắt một lúc sau mới mở, thấp giọng nói: "Không có việc gì, chỉ vì nhớ nàng thôi . “

" Mọi việc thế nào rồi ?" Thủy Y Họa ôm eo của hắn , ngửa đầu nhìn hắn, tò mò hỏi.

"Đều làm thỏa đáng rồi." Cơ Mộc Ly vén tóc nàng ra sau tai , ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nàng.

Thủy Y Họa nhẹ cười ra tiếng, " Làm gì nhìn ta kỹ thế , cứ như vài năm chưa gặp vậy ."

" Y Họa , ta nhớ nàng ." Cơ Mộc Ly nâng mặt nàng, tiếng nói vừa dứt, lại cúi đầu hôn lên.

Hai vợ chồng quấn quít một hồi , con thú táo bạo trong người Cơ Mộc Ly mới lắng xuống.

Cơ Mộc Ly ôm Thủy Y Họa dựa vào trên ghế quý phi, câu được câu không giúp nàng chải vuốt tóc. Vừa rồi đậu hủ ăn đủ, lúc này mới nhớ tới hỏi ra nghi hoặc trong lòng , " Y Họa , ta thấy trong phủ rất nhiều hạ nhân đều khóc đỏ mắt, trong phủ ra chuyện gì hay sao?"

Thủy Y Họa nghe hắn hỏi cái này, thở dài một tiếng nói: "Là Ngô ma ma, tối hôm qua mới đi. Ngô ma ma đối đãi với hạ nhân trong phủ rất tốt , mọi người được nàng chiếu cố rất nhiều , nay đột nhiên đi , bọn hạ nhân đương nhiên thương tâm rồi."

Tuy rằng nàng đối với Ngô ma ma không có cảm tình, nhưng cũng biết người này cũng cống hiến không ít cho phủ . Trong lòng mặc dù không có nhiều thương cảm, đã có chút tiếc hận.

"Nhưng mà huynh yên tâm, ta đã sai người hậu táng , người nhà của nàng ta cũng làm cho người đưa qua rất nhiều thứ để an ủi." Thủy Y Họa thấy hắn không biểu cảm, cho rằng hắn thương cảm, dù sao Ngô ma ma cũng đi theo hắn từ rất sớm .

Nhưng Cơ Mộc Ly chính là nhanh ôm chặt nàng, thản nhiên nói: "Ngô ma ma là người tốt, những năm gần đây đối ta cũng luôn luôn trung thành và tận tâm, tuy rằng đột nhiên mất , nhưng nàng xuống đất, Diêm vương nhất định sẽ không bạc đãi nàng. Còn có, nàng làm rất đúng." Nói xong, lại hôn hai cái lên mặt Thủy Y Họa.

Thủy Y Họa cười cười, "Thế nào ra ngoài một chuyến lại trở nên dính người hơn trước kia ? Cũng không sợ hạ nhân nhìn đến chê cười huynh ."

"Ta thích dán nữ nhân của mình , ai dám có ý kiến ta đá bay hắn." Cơ Mộc Ly ấp úng hừ nói.

"Ta ở trên đường nghe nói thái tử tạo phản bức vua thoái vị , Y Họa nàng nói rõ ràng cho ta , lúc đó tình hình như thế nào ?"

Thủy Y Họa đem chuyện ngày đó Cơ Vũ Trường bức vua thoái vị cẩn thận nói một lần, trong đó có rất nhiều tin tức nàng mới tìm hiểu được . Lúc này đây chuyện bức vua thoái vị, liên lụy sâu rộng, trong triều võ quan còn có vài vị tướng quân bị bắt giam , còn có nhị lão gia và Kiếm tam công tử Kiếm Vô Song của Kiếm gia .

"Mộc Ly, Thập Nhất hắn... Hắn tự tay giết tam ca của mình , như vậy thật sự không có việc gì?" Thủy Y Họa có chút lo lắng. Cứ việc người bên ngoài xem Kiếm Vô Song là nghịch tặc trợ giúp thái tử mưu phản , nhưng là xét từ quan hệ huyết thống thì lại là huynh đệ của hắn . Giết hắn, người Kiếm gia sẽ đối xử với hắn như thế nào ?

Cơ Mộc Ly lơ đễnh nhướng mày, "Đối với Thập Nhất mà nói, người đáng chết nhất chính là người này. Lúc trước hắn ở Kiếm gia chịu khổ , rất nhiều đều là do người này ban tặng. Lúc trước tam ca của hắn không niệm tình huynh đệ muốn lấy tính mạng của hắn, Thập Nhất cần gì phải mềm lòng?"

"Ta chỉ là lo lắng những lão già cổ hủ của Kiếm gia sẽ không dễ dàng buông tha Thập Nhất . Chuyện Kiếm Vô Song có nên chết hay không cũng không phải là chuyện ta muốn quan tâm." Thủy Y Họa bĩu môi.

"Ha ha, điểm này nàng liền càng không cần lo lắng , mặt trên có hoàng huynh ở đây, Thập Nhất nhưng là đại công thần sửa lại án xử sai . Nếu không là hắn, hoàng thượng có thể trị Kiếm gia tội tru di cửu tộc , những lão già cổ hủ đó nếu có chút thức thời, sẽ không đối nghịch với hoàng thượng ."

"Nghe nói... Thái tử còn phái người vây quanh vương phủ?" Lúc Cơ Mộc Ly hỏi cái này , biểu cảm đã gần như lãnh khốc.

"Ừ . Theo ám vệ theo dõi nói, nhị lão gia của Kiếm gia cùng người Ngô gia ở thư phòng nói chuyện , sau này trực tiếp chạy theo mật đạo đi ra , đợi đến lúc phát hiện đã không kịp báo người của vương phủ ."

Khóe miệng Cơ Mộc Ly chậm rãi gợi lên giống như cười , nhưng trong mắt lại không có mỉm cười, ngược lại lạnh giống như tẩm băng.

"... Ta đoán là có người âm thầm ra chủ ý này , muốn bắt ta uy hiếp huynh . Người này tất nhiên rõ ràng thực lực của huynh , bằng không cũng sẽ không thể như vậy đề phòng huynh rồi." Thủy Y Họa suy nghĩ nói.

"Quả nhiên vẫn là không nên rời khỏi nàng nửa bước." Cơ Mộc Ly than nhẹ một tiếng, lại hôn một cái lên cổ trắng nõn của Thủy Y Họa .

"Ta đây không có việc gì sao? Còn có, có một việc ta tự tiện chủ trương."

"Ừ , việc gì?" Cơ Mộc Ly có chút không yên lòng vuốt ve vòng eo của nàng .

"Lúc đó tình huống khẩn cấp, cho nên ta đi Tiêu Dao cung, còn nói thân phận của huynh cho Bạch Hổ . Sau này Bạch Hổ giúp ta cứu người , ta còn đáp ứng hắn mười ngày sau đi Tiêu Dao cung tìm hắn, cùng hắn tỷ thí một hồi." Thủy Y Họa nằm ở trong lòng hắn, không nhanh không chậm nói.

Cơ Mộc Ly nghe xong mày nhíu chặt .

Thủy Y Họa thấy thế, hơi có chút chột dạ hỏi, " Có phải ta làm sai rồi phải không , không nên nói với Bạch Hổ thân phận của huynh ?"

"Đương nhiên sai lầm rồi! Ai bảo nàng đáp ứng hắn tỷ thí rồi hả ? !" Cơ Mộc Ly tức giận đến lông mày đều nhanh dựng thẳng lên.

"Ta biết từ lúc nàng rời Cổ Cương thì võ công tiến bộ rất nhiều, nhưng là Bạch Hổ cũng không phải là đùa giỡn, người này ra chiêu ngoan độc, giết người không chớp mắt. Y Họa , nàng bảo ta nên làm gì với nàng bây giờ ? Về sau loại chuyện này không cho tùy tiện ứng thừa, phải được ta đồng ý đã !"

Thủy Y Họa trong lòng ấm áp, đi tới gần hôn vài cái vào môi hắn , "Ly Ly, ta sai rồi, về sau trước khi đáp ứng chuyện gì đều hỏi huynh trước , như vậy được chưa, hả?"

Một tiếng Ly Ly làm cho cả người Cơ Mộc Ly nổi cả da gà , suýt chút hóa thân thành sói. Nhưng là vì muốn giáo huấn tiểu hồ ly tự tiện chủ trương , hắn nhất định phải chịu đựng. Hơn nữa hắn cũng phát hiện , Thủy Y Họa chỉ có khi chột dạ hoặc cao hứng mới gọi hắn một tiếng Ly Ly, khó như vậy hắn đương nhiên muốn nghe vài lần rồi.

Thủy Y Họa quả nhiên không phụ sở vọng gọi vài lần , làm cho nam nhân bên người hóa thành một vũng nước .

"Chuyện Bạch Hổ giao cho ta, ta cũng không chuẩn nàng cùng hắn tỷ thí." Cơ Mộc Ly hừ nói.

Trước khi Thủy Y Họa không biết bản thân có thai khẳng định sẽ phản bác hắn , lúc này lại gật đầu nói: "Việc này có huynh ra mặt cũng tốt, ta tạm thời còn không tưởng cùng hắn tỷ thí, đợi đến sau này hãy nói đi."

Nói xong lời này, Thủy Y Họa theo bản năng sờ sờ bụng.

Cơ Mộc Ly cho rằng bụng nàng không thoải mái, vội vươn tay giúp nàng xoa .

"Ly Ly , ta có chuyện muốn nói cho huynh..." Thủy Y Họa cảm thấy lúc này không khí không sai, là lúc nói với hắn rồi.

Cơ Mộc Ly đang nhíu mày trầm tư vừa đúng ngắt lời nàng, ngưng sắc nói : "Y Họa , ta cũng có chuyện muốn nói với nàng . Biết nàng không có việc gì, trong lòng ta rốt cục yên lòng, nhưng vì vĩnh viễn yên tâm, ta phải mất mấy ngày để xử lý chuyện của thái tử và Ngô gia . Bây giờ ta nhất định phải làm cho bọn họ rốt cuộc không tạo nổi một cơn sóng !"

Thủy Y Họa miệng ngập ngừng vài cái, vừa rồi lời nói lập tức sẽ thốt ra cuối cùng bị nuốt xuống, hỏi, " Huynh chuẩn bị xử lý ra sao?"

Cơ Mộc Ly cười lạnh một tiếng, "Nên xử lý như thế nào thì sẽ làm như thế đó , lúc này ta muốn cho thái tử, Kiệt Vương, Ngô hoàng hậu hết thảy xuống Địa ngục!" Ai bảo bọn hắn dám động đến nữ nhân của hắn !

Đem nữ tử trong lòng ôm lên giường , cúi người hôn môi hồi lâu, để sát vào bên tai nàng nói: "Vì về sau một bước không rời nàng , ta phải đi ba bốn ngày, chờ hết thảy xử lý tốt , ta sẽ không bao giờ cho nàng rời đi nửa bước."

"Đi thôi, trở về sau ta có chuyện vui nói với huynh ." Thủy Y Họa cười nhạt nói, ngẩng đầu cắn một cái ở trên cằm hắn .

Cơ Mộc Ly tuy rằng không nỡ , nhưng là không nhổ mấy cái đinh này , hắn thật sự lo lắng.

Trong hoàng cung, thư phòng của hoàng thượng .

Một người mặc hoàng bào màu vàng sáng ngồi ở trên ghế rồng, một vị khác ngồi ở ghế đệm thượng đẳng .

"Mộc Ly , chuyện này là trẫm sai , không có lưu bộ phận binh lực bảo vệ vương phủ của đệ , cũng may đệ muội không có việc gì, bằng không trẫm mang tội lớn." Tân hoàng Cơ Văn Kỳ áy náy nói.

Cơ Mộc Ly ánh mắt lạnh lùng nói: "Chuyện này không trách hoàng huynh, cũng một phần do thần đệ lúc trước không suy nghĩ chu đáo , nghĩ trong phủ thị vệ ứng phó một ít phiền toái nhỏ không vấn đề gì , lại không nghĩ rằng Cơ Vũ Trường thế nhưng mang hơn một ngàn nhân mã hướng về phía Viêm Đạm vương ta . Thần đệ không còn sở cầu, chỉ cầu hoàng huynh có thể đem thái tử cho ta, thù Y Họa bị dọa sợ , trong phủ thị vệ chết hơn phân nửa , ta đều muốn tính toán tỉ mỉ với hắn !"

Cơ Văn Kỳ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, "Dầu gì cũng là người trong hoàng thất , Mộc Ly bảo thủ hạ của đệ giữ chút đúng mực, đừng để hắn bị chết quá khó coi là được rồi."

"Đa tạ hoàng huynh thành toàn."

Cơ Văn Kỳ cười rộ lên, "Cùng trẫm khách khí cái gì, giang sơn này của trẫm hơn phân nửa đều là đệ giúp đỡ đánh hạ tới. Nếu không phải đệ không cần , trẫm tưởng phong đệ làm Nhiếp Chính vương."

"Nhưng đừng, thần đệ cũng không ham muốn mấy thứ đó . Hoàng huynh nếu tưởng thật sự ban thưởng , cấp thêm cho thần đệ chút vàng bạc châu báu là được rồi ." Cơ Mộc Ly vội nói . Đối giang sơn quyền lợi mấy thứ này, hắn là thực không có hứng thú, làm Hoàng đế cũng không có tự do thoải mái như làm Quỷ Sát Huyết Tôn của Tiêu Dao cung .

"Ha ha ha... Mộc Ly , trẫm thật sự là lần đầu tiên biết, hóa ra đệ lại yêu tiền như vậy ." Cơ Văn Kỳ thoải mái cười.

Khóe miệng Cơ Mộc Ly hơi hơi giơ giơ lên , "Bởi vì Y Họa thích mấy thứ này, hoàng huynh cho nàng nhìn một cái cũng được , sau đó thần đệ lại vụng trộm trả lại cho ngài . Dù sao nàng chính là thích thu thập tài bảo, cũng sẽ không thể mỗi đêm ôm ngủ."

Cơ Văn Kỳ đầu tiên là sửng sốt, lập tức lại là một trận cười to, "Trẫm không biết hóa ra đệ vơ vét của cải là vì đệ muội. Thật sự là một nữ tử kì lạ ."

Kỳ thật , trong lòng hắn nghĩ đúng lắm, Thủy Y Họa thật sự là một nữ tử kỳ lạ . Từ xưa đến nay, mặc kệ tài nữ hay là mỹ nữ, đều thích tuyên dương bản thân đạo đức tốt, chưa từng xuất hiện quá một nữ tử quang minh chính đại yêu tiền như vậy .

Hai người nói chuyện phiếm một hồi , lại về tới chính đề.

"Hoàng huynh, thần đệ lần này tiến cung , đợi xử lý xong chuyện của thái tử rồi mới tính đến chuyện về phủ ." Cơ Mộc Ly trầm giọng nói.

"Này... Chuyện lần này , trẫm cùng đệ đã chuẩn bị thật lâu , tất cả những người thuộc đảng của Thái Tử cuối cùng là toàn bộ sa lưới, chẳng qua trong đó liên lụy quá sâu , sợ là một chốc xử lý không xong."

Cơ Văn Kỳ vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói ôn hòa : "Trẫm biết đệ đang lo lắng đệ muội , trẫm đáp ứng đệ , trong vòng ba ngày, nhất định sẽ xử lý chuyện này thỏa đáng . Vậy trước hết đệ cứ ở lại trong cung đi , đợi khi mọi chuyện xử lý xong , đệ cũng có câu trả lời thỏa đáng cho đệ muội và những người trong vương phủ ."

"Đa tạ hoàng huynh, vậy thần đệ cáo lui trước." Cơ Mộc Ly vái chào hắn, lui đi ra ngoài.

"Đúng rồi Mộc Ly !" Cơ Văn Kỳ bỗng nhiên gọi lại hắn, có chút do dự mở miệng nói: " Sau khi biết chuyện nhị đệ liên hợp tứ đệ tạo phản, phụ hoàng thân mình không bằng lúc trước , có thời gian thì đi xem hắn đi, hiện thời hắn một thân một mình , cũng không có người nói chuyện..."

"... Thần đệ sẽ lo lắng ." Cơ Mộc Ly giọng điệu lạnh nhạt , gật đầu về phía hắn, rồi sau cũng không quay đầu lại đi xa.

Vương công công mới thăng chức thành đại nội tổng quản dè dặt đưa tới một ly trà , "Hoàng thượng, canh giờ không còn sớm , nên nghỉ ngơi rồi."

Cơ Văn Kỳ lướt mắt nhìn hắn, vẫn cười nho nhã giống như thường ngày nhưng lại hơn vài phần sắc bén, "Nhiều tấu chương như vậy không xem chẳng lẽ muốn đợi về sau xem?"

Vương công công cả kinh, lập tức quỳ xuống, "Tiểu nhân lắm miệng! Mong hoàng thượng thứ tội!"

"Đứng lên đi, trẫm cũng không phải người hỉ nộ vô thường , chỉ cần bản thân chú ý đúng mực, chức đại nội tổng quản ngươi có thể ngồi yên , nhưng nếu bị trẫm phát hiện ngươi làm chuyện không nên làm, đầu ngươi trẫm tùy thời sẽ lấy xuống !"

Vương công công nghe được mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, liên thanh đáp ứng . Xem ra sau này không thể lại tùy tiện thu tiền tài nữa rồi . Đều nói trước kia Nho vương điện hạ ôn hòa hữu lễ, nhưng từ khi lên làm hoàng thượng Đại hoàng tử căn bản giống như là thay đổi thành một người khác . Khí thế quanh thân không kém Thái Thượng Hoàng.

Vương công công không dám nói tiếp nữa, chỉ cung kính đứng ở một bên, thỉnh thoảng sai bảo hạ nhân đổi trà nóng mang vào .

Sau một lúc lâu, Thiên tử vẫn cúi đầu phê duyệt tấu chương bỗng nhiên ngẩng đầu, hỏi một tiếng, "Ngươi nói Mộc Ly hắn như vậy tận tâm tận lực giúp trẫm, đến cùng có ý đồ gì? Hắn đối vị trí này không có một chút thèm muốn sao ?"

Vương công công trong lòng kinh hãi, loại lời này hắn nào dám tùy tiện trả lời, nhưng không trả lời cũng tuyệt đối không được, hơi chút suy nghĩ sau nhân tiện nói: "Y tiểu nhân xem, Viêm Đạm vương chỉ mong an nhàn . Nếu là Viêm Đạm vương tưởng... Muốn càng nhiều, y theo sự yêu chiều của Thái Thượng Hoàng đối với hắn , muốn cái gì đều không thành vấn đề."

Trong này tự nhiên cũng bao gồm ngôi vị hoàng đế mà Cơ Văn Kỳ hiện tại đang ngồi. Nhưng loại lời này Vương công công cũng không dám nói thẳng ra miệng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio