Nghịch Thiên Tam Giới

chương 152: 152: tháo gỡ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đinh Mộng Điệp chỉ cần dùng đến ngón tay chỉ thẳng xuống dưới đất lập tức kết trân kia lập tức bị phá hủy hoàn toàn .

- Sát Niệm .

Chỉ với chút hành động nhỏ thôi toàn bộ đại cuộc đã được Đinh Mộng Điệp thu dọn hoàn toàn rồi không một ai có thể sống sót sau trận diệt môn đó sức mạnh của Đinh Mộng Điệp đã khiến cho Âm Ảnh cũng phải kinh ngạc đến lạnh cả người trên đời này có kẻ mạnh vượt xa cả những người mà Long Hoàng dạy dỗ .

- Cô ta đang che giấu thực lực thật sự của mình sao ? Nhưng có điều diệt xong chút phiền phức này rồi nhưng rất nhanh chuyện đêm nay xảy ra sẽ đến tai của bà ta cần phải khống chế những kẻ thường lui tới chỗ này trước đã .

- Được rồi xem như mọi chuyện đã xong việc cỏn lại ta giao cho con đấy Lâm Đồng .

- Vâng !

- Vụt !

Tàn cuộc của trận ác chiến đã khép lại nhưng dư âm mà nó để lại vẫn còn có vài người đã trốn thoát được lặng im nhìn từng người một bị giế t chết xác người chồng chéo lên nhau như ngả rạ .

- Ưm .

- Cạch !

- Lục soát cho kĩ vào giết không chừa một ai hết cho ta .

- Việc ác bọn chúng làm mà không chịu nhận đây xem như là báo ứng của bọn chúng chết cũng không oan uổng chút nào .

- Tìm thấy ngươi rồi !

- !!????

- ( Thót )

- Xoẹt !

- Có cần thiêu hủy luôn cả cái nơi này nữa không nhìn tan hoang lắm rồi thiêu hủy luôn cho xong ?

- Châm lửa đi rồi rút thôi !

- Phừng Phừng Phừng Phừng.......!!!!

Trịnh gia từ nay về sau chính thức bị xoá sổ khỏi Thiên Hoa thành .

- Phù ! Cuối cùng cũng đã đạt tới Cửu Tinh Khí Kiếm rồi nhưng có lẽ nên ép buộc bản thân đẩy lên Ngưng Kiếm để bằng với mọi người vậy suy đi nghĩ lại tu vi mình lại là người thấp nhất.

Không được để bị bỏ quá xa phải tăng tốc tu luyện mới được !

- Cộc cộc cộc !

- Nói đi .

- Đã hoàn thành việc mà người giao hiện tại người có gì cần căn dặn không ạ ?

- Thúc lui xuống nghỉ ngơi đi ta đang tu luyện tạm thời không muốn bị làm phiền !

- Được , Âm Ảnh xin lui .

- Vụt !

- Phù ! Cuối cùng cũng được yên .

Thiên Vũ tịnh tâm tu luyện đến tận sáng sơm hôm sau , sáng sớm ,

- Bùm !!!

- Khò.......!!!! Hở hả ??? Cái gì vừa nổ vậy ???

Chu Phúc giật mình tỉnh dậy nhìn ra ngoài cửa sổ ngó nghiêng xung quanh .

- Đệ phá hủy cả cái phòng của đệ lần rồi đấy đệ muốn hại chết mấy người xây dựng chỗ này luôn à ???

Chu Phúc bất lực nói .

- Đột phá lên Ngưng Kiếm rồi ! Phải thử sức với nó mới được !

Đang cao hứng muốn sử dụng sức mạnh của Ngưng Kiếm thì bóng dáng của một nữ nhân nào đó xuất hiện nhắc nhở thiên Vũ .

- Ngưng Kiếm Nhất Tinh chưa thể Ngưng ý niệm hay ý chí thành kiếm khí đâu ngươi cần tu luyện dài dài đấy !

- Cái.....!??? Sao cô lại ở trong phòng của ta nữa vậy hả ??? Sao cô không đi vào đàng hoàng được à ???

- Ta có đi nhưng ngươi phớt lờ ta nên ta chỉ còn cái này thôi !

- Trời ạ ! Thôi kệ ta cũng đang tính tìm cô có cách nào giúp ta khắc phục được căn cơ thứ không ?

- Ngươi tự khắc phục rồi đó còn muốn nhớ vả ta làm gì ?

- Ta tự khắc phục được rồi sao ???

- Ngươi thử làm đi thì sẽ rõ !

Đinh Mộng Điệp cười mỉm nói .

- Ở ngay tại đây sao ?

-..........!!!!

- Vậy.....!ta không khách khí đâu đấy !

Nét mặt vẫn bình thản của Đinh Mộng Điệp vẫn ở đó chờ đợi Thiên Vũ ra tay .

- Ầm Ầm Ầm Ầm......!!!!

- Căn cơ thứ - Phá Thiên !!!

- Khò Khò........!!!!

- Uỳnh !!!

- Cái quái gì nữa vậy Thiên Vũ ??? Không cho ta ngủ hay sao hả tên đầu gỗ nhà đệ !!!

- Ta.....!không bị căn cơ phản phệ lại rồi tốt quá rồi !

- Căn cơ sáng tạo của ngươi chính là thứ khắc phục nó giờ ngươi đã sáng tạo ra nó ắt hẳn nó sẽ tự động ngoan ngoãn nghe theo lời ngươi nói thôi dù sao sau này ngươi vẫn còn nhiều cơ hội để dùng nó giờ ta phải đi rồi .

- Vù......!!

- Ch.....chờ đã !

- Rầm !

- Đệ có để yên cho ta ngủ không vậy Thiên....!cái.....!cái gì vậy ???

Chu Phúc ngơ ngác đứng nhìn trong sự bất ngờ hỏi Thiên Vũ .

- Đệ nghĩ đệ đã.....!khống chế được căn cơ thứ rồi nên muốn thử nào ngờ.......

- Nào ngờ lỡ tay hả ???

Chu Phúc nhíu mày nói .

- Ngáp......!!! Mới sáng sớm mà chuyện gì mà......

Quân Hành cũng đi đến xem sao thì cũng kinh ngạc bất ngờ trước khung cảnh tan hoang này .

- Phòng của Thiên Vũ huynh đệ sao trông......tan nát quá vậy ???

- Ta đột Phá tu vi nên không kiểm soát được sức mạnh bản thân nên lỡ tay.......!

- Lỡ tay mà cả căn phòng đã tan nát rồi ???

- Vậy tu vi hiện tại........!???

- Ngưng Kiếm Nhất Tinh !

- CÁI GÌ ???? ( đồng thanh )

- Ta nhớ tu vi đệ thấp nhất trong cả đám sao bây giờ lại vượt qua gần như là cả đám rồi .

- Hay là chúng ta đánh một trận đi xem Thiên Vũ huynh đệ có đúng là Ngưng Kiếm Nhất Tinh hay là không , thế nào ???

- Ra ngoài đi !

Chu Phúc nghe thấy Quân Hành nói cũng có lý liền kéo Thiên Vũ ra bên ngoài đánh một trận để kiểm tra thực lực hiện tại của Thiên Vũ là gì rồi .

- Rắc Rắc Rắc....!!!!

- Soạt !

- Huynh làm thật à ???

- Phí lời ít thôi đệ không lên là ta lên đấy !

- Rồi rồi đệ tiếp huynh là được chứ gì !

- Soạt !

- Vù.......!!!!

- Vụt !!!

- Vụt !!!

- Chát Chát Chát Chát Chát........!!!!

- Rầm !!!

- Sạt !!!

- Ầm !!!

Cả hai điên cuồng dùng chân tay để nói chuyện miệng thì cười hí hửng sung sướng hả hê khiến cho Quân Hành bối rối không biết phải làm sao nữa .

- Ủa ??? Mới sáng sớm hai người này đã đánh nhau rồi ??? Luyện tập ư ???

Vô tình Minh thiếu nhìn thấy hai người bọn họ đang tỷ thí cũng nổi hứng qua đó một chuyến xem sao .

- Cốp !!!

- Vù......!!!!

- Hai người đánh nữa cũng không có tác dụng gì đâu dừng lại đi .

- Dừng ??? Tỷ thí chút thôi mà !

Thiên Vũ thản nhiên đáp .

- Tỷ thí mà đánh tan nát cả mấy cái cây kia được sao ???

Cả hai ngoảnh đầu lại nhìn thì đúng là mấy cái cây kia đúng là không còn nguyên vẹn thật đành dừng lại không tỷ thí nữa thì phát giác ra được Minh thiếu đang tới từ phía xa xa đằng kia .

- Kia là Minh thiếu ??? Sáng sớm huynh ấy tới đây làm gì vậy ???

- Qua đó sẽ rõ thôi !

Về phía Hoàng Cung ,

- Choang !!!

- Ngươi vừa nói cái gì nói lại cho ta nghe ???

- Bẩm Hoàng Hậu......!Trịnh gia......!bị diệt tộc rồi ạ !

- Rầm !!!

- Rốt cuộc là do tên khốn kiếp nào ra tay với hắn ta vậy hả ???

- Thuộc hạ không biết nhưng ở đó có để sót lại vài tên phế vật có lẽ bọn chúng nhìn thấy được kẻ đã gây ra chuyện này đấy ạ !

- Đưa bọn chúng vào đây cho ta .

- Vâng !

Sắc mặt bà ta tối sầm lại như sắp có một trận phong ba bão táp vậy , sau một lúc người đã được đưa tới trước mặt bà ta .

- Nói.

Kẻ nào dám ra tay với người của ta ???

- Bẩm......Bẩm Hoàng Hậu là.......là một đám.....lạ mặt mặc đồ đen tấn công ạ ! Tiểu nhân.....!đã cố gắng tấn công mặt bọn chúng nhưng không thể khiến bọn chúng lộ mặt được quá khó đối với tiểu nhân !

- Xoẹt !

- Vô dụng.

Lôi cái xác này ra ngoài xử lý cho ổn thỏa cho ta tránh kẻ khác nhìn thấy rõ chưa ?

- Thuộc hạ hiểu !

- Hoàng Hậu giờ tính sao bây giờ kế hoạch đã có trục trặc Thượng gia bị ai đó tấn công giờ đến cả Trịnh gia cũng bị kẻ nào đó ra tay diệt toàn tộc theo nô tài nghĩ kẻ gây ra hai chuyện này là cùng một người .

- Lập tức phái người điều tra kĩ càng tàn tích ở Trịnh gia cho ta ta không tin là không tìm ra được manh mối có phải lật tung cả cái đống đổ nát đó cũng phải tìm cho ra cho ta .

- Nô tài đi ngay ạ !

- Đối đầu với ta ??? Ta xem ngươi ở trong bóng tối được bao lâu đây ???

- Hắt xì !!!!

- Mấy hôm nay đệ cứ hắt hơi suốt có cần ta đưa đệ đi tìm đại phu không ???

, Không cần ! Đệ khỏe như này đi nói đệ thế là sao hả huynh có còn là người không vậy hả ???

- Hô ! Đánh một trận không hửm ???

- Sợ huynh chắc có bản lĩnh thì tới đây !

- Ấy ấy ta nhường đệ trước đấy !

- Cốp , Cốp !!!

- Ui da !!!

- Tên ngu ngốc nào dám đánh lão tử vậy hả ???

Chu Phúc tức giận quay đầu lại mắng chửi .

- Bản lĩnh của huynh lại được thêm phần mạnh mẽ lên rất nhiều rồi đấy Chu Phúc à !

- Tống.....Tống Mai ! Muội.......!về từ khi nào vậy sao không nói cho ta biết ta ra đón muội !??

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio